“Hội Chữ thập Sắt và Máu nắm giữ tình hình dưới lòng đất thật sự không ít…” Lumian vừa ghi nhớ tấm bản đồ không hoàn chỉnh này, vừa làm ra suy đoán tương ứng.
Chờ ba thuộc hạ đều tổng thể xem xong bản đồ, Gardner Martin chỉ vào một chỗ nói:
“Mục đích của các ngươi là ở nơi đây.”
Đó là một quặng mỏ đã bị sập, nhưng còn lưu lại một phần không gian.
Nó nằm ở tầng dưới cùng của bản đồ, tầng đến gần Trier của kỷ nguyên thứ tư kia.
Bên trên của nó tương ứng với Đại lộ Sèlbù, phố Mauvais Enfants và quảng trường Forêt nơi giao nhau giữa khu đài thiên văn và khu vườn bách thảo.
“Nó tên là mỏ Albert.” Gardner Martin giới thiệu: “Cần thông qua hai đường hầm bí mật do tư nhân mở ra mới có thể đến đó, không bị chính phủ nắm giữ, cũng không bị phần lớn người lui tới ở dưới lòng đất biết đến.”
Gardner Martin vừa nói vừa dùng ngón tay sao chép lại hai đường hầm ảo kia, cũng nói phương pháp tiến vào chính xác cho Lumian, Christo và Simon.
Cuối cùng, hắn hơi cảm khái nói:
“Sáu năm trước, Albert Goncourt là thủ lĩnh của người phản kháng, kẻ chủ mưu của cuộc nổi dậy chính là nhờ vào quặng mỏ do hắn phát hiện và đặt tên này mới tránh thoát được lục tìm dưới lòng đất của quân đội, cảnh sát, những người phi phàm chính phủ, còn sống sót.”
Sáu năm trước… người phản kháng… cuộc nổi dậy… nghe được vài từ này, Lumian lập tức nhớ lại những tình huống đã từng xem và nghe thấy.
Trong trận chiến tranh với vương quốc Ruen kia, giá hàng ở Trier tăng cao, lương thực đắt đến khiến cho người ta tuyệt vọng, bởi vậy sinh ra một trận biểu tình lớn thổi quét toàn thành, các vụ xung đột xảy ra không ngừng.
Nghe ý tứ của Gardner Martin, kia không phải là chống đối thuần túy và mang tính tự phát, có người lập kế hoạch và chỉ đạo? Hội Chữ thập Sắt và Máu cũng có tham dự? Lumian như có đăm chiêu tiếp tục để cho ánh mắt lưu lại ở trên tấm bản đồ kia.
Gardner Martin tiến hành tổng kết:
“Việc các ngươi cần làm chính là trước mười hai giờ trưa đến mỏ Albert, chờ người giao dịch đến, cầm một cái rương từ trong tay hắn.”
“Các ngươi không cần đưa cho hắn bất cứ vật gì, cũng không cần có trao đổi bằng ngôn ngữ với hắn.”
“Trên đường quay trở về tuyệt đối không thể mở cái rương kia ra, bằng không sẽ mang đến nguy hiểm khó có thể phỏng đoán cho các ngươi.”
“Chỉ cần các ngươi nghiêm túc nghe theo lời ta nói, độ rủi ro của nhiệm vụ này không hề cao, tuy rằng có thể gặp phải một vài hiện tượng dị thường ẩn núp ở dưới lòng đất hoặc là quái vật xuất xứ từ siêu phàm, nhưng mấy cái này chỉ cần các ngươi hợp tác tốt đẹp là có thể giải quyết được.”
Dặn dò một phen như vậy, Lumian, Christo và Simon đều tự mang theo một chiếc đèn cacbua canxi, rời khỏi số 11 phố nước suối, đi đến cửa vào Trier dưới lòng đất gần nhất.
Quay đầu nhìn căn biệt thự màu xám trắng đã biến mất khỏi trong tầm mắt, Lumian sắm vai nhân vật ở trong nhận thức của Gardner Martin.
Hắn ngậm cười, giống như tùy tiện hỏi dò Chuột Christo và Người Khổng Lồ Simon:
“Trước đó các ngươi đã từng làm nhiệm vụ tương tự vậy chưa?”
Chuột Christo trầm mặc vài giây nói:
“Ba lần.”
“Một lần.” Giọng Người Khổng Lồ Simon hơi ong ong trả lời theo.
Lumian nở nụ cười:
“Các ngươi đều còn sống, nói lên nhiệm vụ tương tự vậy thật sự không có rủi ro quá cao.”
Chuột Christo chưa hề đáp lại, giống như lại rơi vào trong hồi ức không tốt, Người Khổng Lồ Simon thì giống như tự mình an ủi mình nói lời phụ họa Lumian:
“Đúng thế, lần này có lẽ là một lần thử thách của lão đại dành cho chúng ta, người có thể thông qua, chắc nhận được cơ hội tăng lên bước nữa.”
Lumian nở nụ cười:
“Không thể thông qua thì sao? Qua đời tại chỗ?”
Người Khổng Lồ Simon lập tức không thốt lên được lời nào, vài giây sau mới nói:
“Ngươi điên rồi sao? Không thông qua tối đa chính là mất một lần cơ hội thôi.”
Chuột Christo nói theo:
“Nếu như là nhiệm vụ rất quan trọng, lão đại chắc chắn tự mình đi, chứ không phái chúng ta, nếu như không quan trọng, vậy rủi ro cũng sẽ không thể cao.”
Suy nghĩ này không khác suy nghĩ ban đầu của Lumian lắm.
Lumian liếc mắt nhìn lối vào Trier dưới lòng đất ở cách đó không xa, cố ý cười nói:
“Biết đâu tác dụng của chúng ta là mồi câu thì sao?”
“Ví dụ như lão đại hoài nghi có thế lực nào đó âm thầm theo dõi chúng ta, cố ý thiết kế một nhiệm vụ như vậy, nếu như tất cả thuận lợi, không có dị thường, như vậy giải trừ cảnh báo, coi thành một phen thử thách, nhưng nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, hắn có thể theo sợi dây này để điều tra rõ ràng chân tướng, diệt trừ tai họa ngầm, về phần chúng ta những mồi câu này có phải sẽ bị cá ăn luôn hay không, đây không phải là vấn đề hắn quan tâm đến, chỉ cần cuối cùng có thể đạt được mục đích như hắn dự định, tổn thất một vài người phi phàm danh sách thấp, thiệt hại này hắn vẫn có thể thừa nhận được.”