Lumian chỉ đau lòng theo thói quen, chứ không ngăn cản chị gái.
Chờ đám người Ava, Raymond xoay người lại, đi đến căn nhà tiếp theo, hắn cố tình rơi lại sau cùng, nhỏ giọng nói với Aurora:
“Nếu như ‘Tuần báo tiểu thuyết’ có gửi điện trả lời, nhanh chóng đến gọi ta.”
“Yên tâm, ta sẽ không lơ là sơ suất trên chuyện này.” Aurora cho Lumian một ánh mắt ta làm việc ngươi cứ yên tâm.
Mang theo mừng rỡ và vui vẻ, đội ngũ diễu hành chúc phúc lớn tiếng hát ca, không ngừng gõ vang cửa nhà các thôn dân ở thôn Cordu.
Cuối cùng, bọn họ đã đi đến biệt thự của quan hành chính.
Đây là hai tòa tháp cao vút được cải tạo thành từ một pháo đài từ thời kỳ vương thất Sauron, nằm ở trên gò núi bên cạnh thôn Cordu, màu đen đậm.
Bức tường bên ngoài vòng xung quanh biệt thự này đã sớm bị dỡ bỏ, đám người Lumian xuyên qua vườn hoa được vợ chồng Bayost cố ý mở ra, đi đến cửa.
Cánh cửa được chia làm đôi kia cao chừng bốn đến năm mét, có tông màu xanh lá của cây cối, vừa thấy đã biết rất nặng.
Nhưng mà nó chia thành hai phần cao thấp, khi không phải nghênh đón khách quý thì không cần thiết hoàn toàn mở ra, chỉ dùng đến phần có chiều cao hai mét ở bên dưới.
Tinh linh mùa xuân là hóa thân của mùa xuân, sứ giả của được mùa, tự nhiên đáng được đãi ngộ tôn quý nhất, lúc này, cánh cửa nặng nề được chia làm đôi kia đã hoàn toàn rộng mở ra đằng sau, phu nhân Puares mặc một chiếc váy màu xanh nhạt đang đứng ở đó.
Hầu gái của nàng Cathy xách một cái rổ được đan từ nhánh cây đứng ở bên cạnh, sau nàng nửa bước.
Ava đi tới, hát lên lời ca chúc phúc.
Phu nhân Puares khẽ nhếch miệng lên cười, lẳng lặng nghe, có vẻ cao quý lại dè dặt, khiến những người trẻ tuổi đi theo tinh linh mùa xuân muốn nhìn lại không dám nhìn.
Lumian đã từng dự tính đối phương và linh mục giáo xứ làm chuyện dơ bẩn nhìn thấy như thế, a lên một tiếng trong lòng.
Ca khúc chấm dứt, Ava dùng hạt giống cây để đổi lấy một giỏ trứng gà.
Đến tận đây, diễu hành chúc phúc kết thúc, những người trẻ tuổi như Lumian, Raymond vây quanh Ava tinh linh mùa xuân đi đến con sông vùng núi ở ngoài thôn cách đó không xa.
Tiếp theo là giai đoạn thứ hai của Mùa Chay:
Nghi thức bên bờ sông.
Đi đến nơi bình thường chăn ngỗng, Ava đến gần nước sông trong suốt, nhảy lên điệu nhảy đơn giản, lặp lại ca khúc trước đó, còn toàn bộ những người trẻ tuổi như Lumian đứng tại chỗ không động đậy, cách tinh linh mùa xuân chừng bảy đến tám mét.
Làm xong chuyện này, Ava lấy củ cải đã cắt thành miếng được thôn dân nào đó cho ở trong cái giỏ bên cạnh ra, ném vào trong sông.
Vừa ném nàng vừa hát:
“Được mùa! Được mùa!”
Chờ Ava ném xong, Lumian giẫm chân một cái, vài bước vọt tới, xoay người cầm củ cải đã cắt thành miếng ở trong giỏ ra, ném xuống sông.
“Được mùa! Được mùa!”
Hắn la lớn.
Người trẻ tuổi còn lại phản ứng chậm hơn hắn một nhịp thậm chí nhiều hơn, giống như chỉ sợ bị bỏ lại đằng sau chen chúc chạy về phía Ava, lấy miếng củ cải từ trong giỏ kia ra, miếng củ cải là thứ không tính là quá đáng giá, ném vào các nơi khác nhau trong sông, cũng kêu to được mùa.
Raymond không chiếm được đầu tiên, lại không cướp được những người khác, là một người cuối cùng hoàn thành nghi thức này.
Một giây sau, hắn thấy được đám người Lumian, Guillaume nhỏ cười không có ý tốt.
Những người trẻ tuổi này đồng loạt xông tới, nâng Raymond lên.
Bọn họ vừa hô lớn được mùa vừa ném Raymond vào trong nước.
Bùm, Raymond rơi vào trong nước, quần áo và tóc lập tức ướt đẫm.
Người ở trên bờ lại nhặt bùn đất, nhánh cây lên ném vào xung quanh hắn.
Đây là quy trình cố định của nghi thức bên bờ sông: Người hoàn thành cầu nguyện cuối cùng sẽ bị ném vào trong sông, không cho lên bờ, hắn chỉ có thể bơi xuống cuối dòng một đoạn, lặng lẽ về thôn, trốn vào trong nhà, trước khi trời tối đều không thể đi ra ngoài.
Raymond lau bọt nước trên mặt, đạp nước vài cái, bơi xuống cuối dòng.
Lúc này đội ngũ diễu hành chúc phúc mới vây quanh Ava, đi đến nhà thờ Mặt Trời Vĩnh Hằng ở bên cạnh quảng trường thôn Cordu.
Lúc này đã gần đến trưa, phần lớn thôn dân đều tập trung ở đây, bao gồm cả chị gái Aurora của Lumian.
So sánh với các ‘Đồng nghiệp’ trong thành, nhà thờ này không hề to lớn, chỗ cao nhất chỉ chừng mười một đến mười hai mét.
Trần của nó có hình vòng cung, từ bên ngoài nhìn vào giống như đội củ cà rốt, còn từ bên trong ngó lên, cảnh tượng đập vào mi mắt là bức tranh vầng mặt trời vàng son lộng lẫy.
Toàn bộ nhà thờ lấy màu vàng làm gam màu chính, thoạt nhìn vô cùng rộng rãi thoáng đãng, đây cũng là phong cách chung của tất cả nhà thờ Mặt Trời Vĩnh Hằng.
Thánh đàn ở phía đông, đủ loại hoa hướng dương bao quanh một thánh huy vĩ đại.
Mặt ngoài thánh huy, quả cầu màu vàng và từng đường nét đại biểu cho tia sáng hợp lại thành một ký hiệu rất có ý vị thần bí học.