A, tình báo chủ động đưa đến cửa? Lumian cười hỏi:
“Ta không có vấn đề, nhưng ngươi không sợ sau khi lão đại biết được sẽ tức giận à?”
Christo đưa mắt nhìn Lumian, lại liếc nhìn Người Khổng Lồ Simon ở bên cạnh, trong giọng nói mang theo vài phần ý lạnh:
“Ngươi không nói, bọn ta không nói, lão đại sẽ không biết.”
Mí mắt Simon khẽ giật, nói theo:
“Ý tưởng của ta không khác Chuột lắm.”
Hắn cũng không muốn chết ở trong nhiệm vụ bí mật lần sau.
Lumian thoáng suy nghĩ, cười nói:
“Ta có thể cung cấp trợ giúp, nhưng ta không bảo đảm chỉ dựa vào miêu tả của các ngươi là khôi phục được chân tướng sự việc đã xảy ra, hoặc là tìm ra được biện pháp tránh né nguy hiểm, còn có, ta có thể sẽ đưa ra một vài yêu cầu nho nhỏ.”
“Không thành vấn đề.” Chuột Christo không chút do dự đồng ý.
Nếu như chỉ có cảnh ngộ ngày hôm nay, hắn không đến mức như vậy, nhưng hắn mới vừa tránh thoát sự kiện người trong gương không bao lâu, bản thân còn đang lo lắng hãi hùng, hiện giờ phòng tuyến tâm lý đã ở bên bờ sụp đổ.
Người Khổng Lồ Simon cũng tỏ thái độ, sau đó nhìn Lumian, nhỏ giọng mắng mình một câu.
Hắn hắng giọng nói:
“Ông anh Shire à, ta nhận lỗi với ngươi, trước đó khi ta đối mặt với ngươi, thái độ đều không được tốt, còn định bắt nạt ngươi mới vừa gia nhập băng đảng Savoie, không biết cái gì cả, khiêu khích ngươi đi tìm lão đại, đối phó Giày Đỏ.”
“Ta người này rất thô lỗ, không có văn hóa gì, không nói ra được lời gì dễ nghe, chỉ hy vọng ngươi tiếp nhận lời xin lỗi của ta, về sau, ngươi phân phó gì, Simon ta làm cái đó!”
A, nhanh như vậy đã nhận rõ cục diện, hơn nữa còn hạ thấp bản thân đến như vậy… thằng cha này cũng là nhân tài… Lumian tỏ vẻ không để ý lắm hỏi:
“Chuyện quá khứ ta thật sự đã quên, ngươi xem, có phải khoảng thời gian này ta không nhằm vào ngươi, trả thù ngươi không?”
Nói xong, Lumian yên lặng bổ sung thêm một câu ở trong lòng:
Chủ yếu là bận rộn quá, đâu có thời giờ để ý đến ngươi một trùm băng đảng xã hội đen nho nhỏ chứ…
Người Khổng Lồ Simon lặng yên nhẹ nhàng thở ra, càng cảm thấy Shire người này còn tạm được, lòng dạ không hẹp hòi như thế.
Lumian lập tức cười hỏi:
“Vì sao lại gọi ta là ông anh vậy? Ta trẻ hơn ngươi nhiều.”
Simon lúng túng cười nói:
“Ngươi đã là danh sách 7. Xét về thực lực, ta nên gọi ngươi là ông anh.”
Lumian không nhịn được nói câu vui đùa:
“Nếu như thật sự dựa theo danh sách để xưng hô, chờ sau khi ta tăng lên danh sách 6, có phải ngươi sẽ gọi ta là chú không?”
Simon chần chừ hai giây, lại hắng giọng:
“Nếu như ngươi hy vọng thế…”
Má nó, thằng cha này quá vô sỉ rồi đấy? Khi hắn lén trao đổi với lão đại cũng là như vậy sao? Chuột Christo ngạc nhiên nghiêng đầu, nhìn về phía anh chàng to con cao trên 1m9 kia, giống như là lần đầu tiên biết đến Người Khổng Lồ này.
Simon nhanh chóng nói tiếp:
“Nhưng mà ta cảm thấy ta trở thành danh sách 7 có lẽ còn sớm hơn ngươi tăng lên đến danh sách 6.”
“Chắc ngươi mới vừa trở thành kẻ phóng hỏa không bao lâu, về sau khả năng cần vài năm, thậm chí mười mấy năm mới có thể nắm giữ sức mạnh của hỏa diễm, có thể thừa nhận phần ma dược tiếp theo.”
Ý tứ ẩn đằng sau đó của hắn là, “Ha ha, mới vừa rồi chỉ đùa thôi. Có lẽ không bao lâu nữa, chúng ta đều là danh sách 7, ngươi vẫn luôn là ông anh của ta thôi.”
Nghe thấy nói như vậy, Lumian nhớ tới chuyện sau khi mình dùng ngọn lửa vô hình thiêu chết Suzanne Matisse, cảm thấy ma dược tiêu hóa một chút.
Nhưng bởi vì hắn còn không tổng kết ra quy tắc nhập vai đầu tiên, trình độ tiêu hóa cũng không rõ ràng.
Kết hợp với các loại chuyện từ đầu đến cuối bản thân đã từng trải qua và nhìn thấy ở khu chợ, Lumian thường xuyên sẽ có cảm giác quy tắc nhập vai thứ nhất sẵn sàng đi ra, nhưng cứ luôn kém một chút, ý tưởng còn chưa đủ rõ ràng, giống như còn phải đợi thêm một ít cơ hội.
Ý niệm của hắn nhanh chóng quay trở lại trên quan sát trong âm thầm và thử thách sau đó khả năng tồn tại của Gardner Martin.
Điều này khiến cho hắn đang định mai kia rảnh rỗi phải đi đến bến tàu Lavigny khu quảng trường nghe Giám mục ngài Kẻ Khờ giảng đạo lại cảm thấy vẫn nên hoãn lại một khoảng thời gian mới ổn, chờ thông qua thử thách, chính thức gia nhập hội Chữ thập Sắt và Máu rồi mới đi.
“Nhưng đến chiều mai lại phải tiếp nhận điều trị tâm lý, có nên đi không?”
“Ta cảm thấy tình huống tinh thần và khống chế cảm xúc của ta trong vài ngày này đều tốt lên không ít, vẫn còn cần hai quý cô xác nhận, ừm, mỗi lần các nàng đều làm ẩn thân tâm lý học, quý cô công lý vẫn là Bán Thần chân chính, chưa chắc bị Gardner Martin thấy, càng đừng nhắc đến thuộc hạ của hắn… Là thợ săn, ta thích nghiên cứu thực vật cũng rất bình thường, tham quan xong vườn cây sau đó đến bên cạnh uống tách cà phê, nghỉ ngơi một chút, không ai nhận thấy có vấn đề gì cả…” Lumian nhanh chóng quyết định, định ngày mai tiếp tục đi làm điều trị tâm lý.