Dưới ánh nến màu lam nhạt chiếu rọi, Lumian nhìn sinh vật Linh giới mặc váy dài màu vàng nhạt, làn da tái nhợt, đôi mắt màu lam nhạt, tóc vàng ròng này, đột nhiên sinh ra một ý nghĩ, như có đăm chiêu hỏi:
“Có phải gần đây có người đang theo dõi ta không?”
Con rối người đưa tin nói mơ hồ lại hư ảo:
“Có.”
Thật sự có à… Lumian không quá ngoài ý muốn hỏi tới:
“Hắn hoặc là bọn họ có thể phát hiện ra ta đang kêu gọi ngươi đến không?”
Đôi mắt con rối người đưa tin khẽ đảo, đáp lại với vẻ khinh thường:
“Bọn họ không xứng.”
Lumian thở phào nhẹ nhõm, cảm ơn cô gái người đưa tin hai câu, nhìn theo nàng cầm theo bức thư biến mất ở trong ánh nến.
Không bao lâu sau, bức thư trả lời được gấp ngay ngắn chỉnh tề đã xuất hiện ở trên bàn học trong phòng 207.
Lumian thuần thục mở ra, đọc nó:
“Nhanh như vậy đã được lựa chọn, tiếp nhận thử thách, không phải là một chuyện tốt.”
“Tiếp theo, đặc biệt là sau khi trở thành thành viên chính thức, ngươi càng phải cẩn thận hơn, một khi được phân công nhiệm vụ, mà ngươi lại cảm thấy sự việc không đơn giản, kể cả K tiên sinh đều chưa chắc đối phó được, thì tìm kiếm cơ hội gọi người đưa tin của ta đến, nói với ta một tiếng.”
“Hai con quái vật ngươi đã gặp được thật sự rất giống với những quái vật ở Bansi, nhưng lại có chỗ khác biệt tương đối lớn, hình như chúng nó còn có ý thức của bản thân.”
“Chúng nó cụ thể có khả năng biểu hiện ra năng lực và phẩm chất riêng gì, bởi vì cảng Bansi đã bị phá hủy, do đó ta cũng không có cách nào cho ngươi tin tình báo có ích.”
“Ta cho rằng một phần lớn nội dung cái đầu kia nói là chân thật, điều nó không nói là trong vòng mấy tháng nó và thân thể của nó mất tích rất có thể là vào Trier của kỷ nguyên thứ tư kia.”
“Chúng nó có tỷ lệ lớn nắm giữ một lối vào Trier của kỷ nguyên thứ tư kia, ngươi cần đặc biệt lưu ý chuyện này.”
“Đúng rồi, danh sách đằng sau tu sĩ hành khất là kẻ bị khế ước, như vậy cần ký kết khế ước với sinh vật khác nhau, thu hoạch một trong những loại năng lực của chúng nó, đến lúc đó, ngươi đừng vội vã lựa chọn, viết thư nói cho ta biết ngươi đã có năng lực tương ứng, ta có thể cho ngươi một đống tư liệu về sinh vật Linh giới, tạo điều kiện cho ngươi lựa chọn, ở phương diện này ta còn có nghiên cứu nhất định, tiện thể lại tặng kèm cho ngươi một quyển ‘Kiến thức Linh giới’.”
Quý cô pháp sư lại có nghiên cứu rất sâu đối với Linh giới… Lumian tương đối vui sướng vò bức thư lại, nhìn nó và ngọn lửa màu đỏ đậm hòa hợp làm một.
…
Giữa trưa chủ nhật, sau khi Lumian lấp đầy bụng, ngồi xe ngựa công cộng đến vườn bách thảo Trier, mua vé vào cửa, đi dạo trong đó.
Hắn thấy được rất nhiều thực vật vốn chỉ từng đọc được ở trên sách vở, báo chí, bao gồm cả cây Donningsman bị người Intis cười nhạo là cây quốc gia của Ruen.
Loại cây này vốn chỉ sinh trưởng ở trong rừng mưa ở Nam đại lục, nghe nói nhựa cây có thể kích thích mọc lông tóc, điều này vô cùng có lực hấp dẫn đối với rất nhiều người Ruen vốn không lạc quan gì về lượng lông tóc.
Khi sắp đến ba rưỡi chiều, Lumian đi vào trong quán cà phê Mason, ngồi ở trên ghế dài D gọi một tách cà phê Lime Concentrate, chờ quý cô Susie bác sĩ tâm lý đến.
Không bao lâu, Lumian đã nghe thấy một giọng nữ dịu dàng quen thuộc:
“Chào buổi chiều, ngài Lumian Lee.”
Lumian không quay đầu lại, lưng dựa vào sofa, cười nói:
“Chào buổi chiều, cô Susie.”
Susie cảm thấy kinh ngạc nói:
“Trạng thái tinh thần của ngươi tốt hơn dự tính của ta.”
Lumian cười hơi chua xót:
“Có thể do đủ loại trải nghiệm sau lần điều trị trước đó đã khiến cho ta bước đầu tìm về sức mạnh của nội tâm.”
“Giống như có một câu nói, đã không đánh sụp được ta, vậy chắc chắn khiến cho ta càng mạnh mẽ hơn.”
“Ta rất tò mò ngươi đã có những trải nghiệm như thế nào? Không biết ngươi có bằng lòng chia sẻ không?” Susie dùng giọng điệu tán gẫu hỏi.
Lumian cân nhắc một chút, đưa mắt nhìn ra đằng trước, nhỏ giọng hỏi lại giống như lẩm bẩm:
“Các ngươi và quý cô pháp sư ở trong cùng một tổ chức sao?”
“Đúng.” Susie trả lời chắc chắn.
Lumian thả lỏng xuống, lưng dựa vào sofa, vừa uống cà phê Espresso, vừa nói về cảnh ngộ của mình.
Hắn bắt đầu từ việc bắt được Lewis Lund, vẫn một mạch nói đến chuyện giết chết Suzanne Matisse, hỗ trợ một phần lớn người bị cuốn vào thế giới bên kia sống sót tiếp, cuối cùng nói:
“Sau ngày hôm đó, trạng thái tinh thần của ta đã khá hơn nhiều, ta cảm thấy đốm lửa kia vẫn còn đang thiêu đốt ở trong lòng ta.”
Susie dịu dàng đáp lại:
“Có đôi khi, cuộc sống chính là một bác sĩ tâm lý rất tốt, những trải nghiệm này thật sự đã kích thích sức mạnh ở trong lòng ngươi, cải thiện tình huống của ngươi, nhưng tiền đề là bản thân ngươi có đầy đủ tính bền, bối cảnh tính cách cũng thích hợp, bằng không rất dễ dàng trượt về phía vực sâu của tan vỡ, tuyệt vọng, tự trách, buông bỏ bản thân.”