Chương 664: Tu viện Thung lũng sâu (3)
Người ủy thác trả lời thật sự sơ lược, chính là nói cho mọi người biết, người gác cổng tu viện mất tích tên là Pinker, ngoài năm mươi tuổi, là cư dân của trấn Thung lũng sâu gần đó, là tín đồ thành kính của Thần của Hơi Nước và Máy Móc, cả đời không kết hôn, có yêu thích cuồng nhiệt đối với máy móc, điều này cũng là nguyên nhân dưới tình huống hắn có ruộng đất của bản thân, nhưng vẫn đi đến tu viện Thung lũng sâu làm người gác cổng.
Mỗi tuần hắn về nhà một lần, mỗi lần một ngày, nhưng không phải mất tích khi ở nhà.
Vào trời tối, các tu sĩ say mê cho nghiên cứu kia đang thí nghiệm một món đồ vật hơi nước ở trong đình viện, còn nhìn thấy Pinker đang ở trước cửa căn phòng nhỏ của người gác cổng, hào hứng bừng bừng quan sát, ai ngờ vào buổi sáng ngày hôm sau, hắn đã bị phát hiện mất tích.
Jenna nghiêm túc nhớ kỹ những tin tức này, giống như khi học tập biểu diễn bình thường.
Không bao lâu, buổi tụ hội thần bí học lần này kết thúc, những người tham dự ăn ý rời đi theo từng nhóm.
…
Buổi tối vài ngày sau, Lumian ngồi ở trước quầy bar sàn nhảy Brise, vừa uống rượu Absinthe mình thích nhất, vừa nhìn Jenna đang vừa ca hát vừa nhảy múa.
Vào lúc này, Lewis đi tới, dán sát bên tai hắn nói:
“Thủ lĩnh, lão đại đã đến, đang ở trên quán cà phê tầng hai chờ ngươi.”
“Lão đại tự mình đến đây?” Lumian hơi giật mình.
Hắn không nói thêm cái gì, ừng ực uống nốt chất lỏng màu xanh lá còn thừa lại, đứng dậy đi đến cầu thang.
Lúc này, Gardner Martin đang đứng ở chỗ gần cửa sổ, chưa mặc bộ vest, hắn khoác một chiếc áo jacket màu nâu đậm, đội mũ tròn rộng vành cùng màu, giống như mới vừa từ bến tàu hoặc kho hàng đến đây.
Hắn dùng đôi mắt màu hơi nâu đỏ liếc nhìn Lumian một giây, ý bảo những người khác đều rời khỏi đây.
Rất nhanh, trong quán cà phê chỉ còn lại hai người Gardner Martin và Lumian.
Lão đại của băng đảng Savoie này khẽ cười nói:
“Có lẽ ta đã không chỉ một lần tỏ vẻ thưởng thức ngươi đúng không?”
“Đúng thế, cảm ơn lão đại.” Lumian gật đầu.
Vẻ mặt của Gardner Martin dần dần trở nên nghiêm túc:
“Ngươi có hứng thú gia nhập vào trong nhóm nhỏ của ta không? Như vậy có thể để cho ngươi tiếp xúc với các nhiều người phi phàm hơn, lực lượng càng mạnh hơn và tài nguyên càng sung túc hơn.”
Như vậy khảo sát đã xong rồi sao? Lumian không hề che giấu nghi ngờ của mình:
“Cái giá là gì?”
Gardner Martin nở nụ cười một lần nữa:
“Cái giá là có thể sẽ gặp được càng nhiều nguy hiểm hơn, vả lại phải nghe theo mệnh lệnh đi hoàn thành một vài nhiệm vụ.”
“Nhưng chỉ cần ngươi làm tốt, chắc chắn có thể nhanh chóng tăng lên, có lẽ không tới vài năm, ngươi có thể ngồi vào vị trí của ta.”
Lumian cố ý do dự và cân nhắc một lúc mới nói:
“Ta không có vấn đề gì.”
Gardner Martin nghiêm mặt gật đầu:
“Trước đó, ngươi cần tiếp nhận một thử thách.”
“Bây giờ ngươi đi đến số 13 đại lộ khu chợ, ở đó chờ cho đến khi mặt trời mọc.”
Số 13 đại lộ khu chợ? Lumian nhíu mày, nỗ lực nhớ lại.
Cuối cùng, hắn đã nhớ ra nơi đó là đâu:
Đó là chỗ được Aoste Truelle người cầu nguyện bí ẩn này coi là nơi nguy hiểm nhất khu chợ.
Đó là kiến trúc đã bị thiêu hủy nhưng mãi chưa được dỡ xuống!
Sau khi nhớ ra số 13 đại lộ khu chợ là nơi đâu, phản ứng đầu tiên của Lumian là Gardner Martin muốn hại mình.
Nơi dị thường người phi phàm chính phủ đều không giải quyết được, ngươi kêu ta đến đó đợi cả đêm là có ý gì?
Lumian còn nhớ rõ, có lần sau khi mình đeo kính nhìn trộm vào, đã nhìn thấy một kiến trúc bị thiêu rụi trong bóng tối âm trầm, nhìn thấy đằng sau một cửa sổ kính nào đó trong kiến trúc kia có một gương mặt mơ hồ đang trợn ánh mắt trống rỗng dị thường.
Lúc đó, hắn theo bản năng cảm nhận được bất an, cảm thấy đó là nơi nguy hiểm ở trong miệng Aoste Truelle, nhưng bởi vì hắn vốn không định đi thăm dò, thiếu tinh thần mạo hiểm, không có khả năng kích hoạt khác thường của nơi đó, vì thế, ngoảnh lại đã vứt chuyện này ra sau đầu.
Trong lúc suy nghĩ lóe lên, Lumian loại trừ khả năng Gardner Martin định mượn kiến trúc đã bị thiêu rụi kia để thiết lập bẫy rập, mưu hại mình.
Là thành viên của tổ chức bí mật hội Chữ thập Sắt và Máu, là người phi phàm lớn mạnh tối thiểu là danh sách 6, khả năng là danh sách 5, nếu như lão đại băng đảng Savoie này định trừ bỏ một gã thuộc hạ lòng mang ý đồ khác thì có rất nhiều biện pháp, không cần phải quanh co như vậy, phức tạp như vậy.
Cùng lúc đó, Lumian lại liên tưởng đến những gì nghe thấy nhìn thấy trong khoảng thời gian này:
Kiến trúc bị thiêu rụi kia ở gần phố áo khoác trắng, mỗi lần hắn từ sàn nhảy Brise đi đến phòng an toàn của mình, hoặc khi đi tìm Franck thì đều sẽ đi ngang qua nó, thường xuyên nhìn thấy có kẻ lang thang ngủ ở bên trong, tránh mưa, chưa bao giờ thấy bị người phi phàm chính phủ hoặc là cảnh sát đi tuần tra xua đuổi, cũng chưa từng nghe nói đến có ai chết ở trong đó.