“Có muốn nhận một vụ làm ăn không, ta cho ngươi tiền, cùng ta một lần cái kia.”
Người Trier các ngươi ấy… Franck chậc chậc lắc đầu.
Jenna thì dùng lời chót lưỡi từ chối đối phương.
…
Tám giờ tối, số 11 phố nước suối.
Lumian được quản gia của Gardner Martin là Faustino dẫn vào, đi xuyên qua mặt cỏ và sảnh lớn, đi đến một căn phòng không có cửa sổ.
Nơi đây có bày bàn ăn, nhưng sắp xếp ở xung quanh lại không giống với nhà ăn của căn biệt thự này, vô cùng đơn giản, thậm chí có thể nói là trống trải.
Lumian quét nhìn sơ qua một vòng, phát hiện trên bàn ăn có bày ba hàng đồ, hàng thứ nhất là các loại bộ đồ ăn, hàng thứ hai là ly và chai, hàng thứ ba là thức ăn đã nấu chín và ngọn nến chưa được thắp.
Chúng nó đều đối xứng chặt chẽ, tạo thành ba đường thẳng tắp song song.
Quản gia Faustino của Gardner Martin dẫn Lumian vào phòng, sau đó không hề rời đi, ngược lại dang hai tay, cười nói:
“Hoan nghênh ngươi, người anh em mới.”
Ngươi cũng là thành viên của hội Chữ thập Sắt và Máu? Đầu tiên Lumian hơi kinh ngạc, sau đó lập tức cảm thấy là tất nhiên.
Quản gia là ánh mắt, lỗ tai và tay chân của chủ nhân, rất nhiều việc bí mật Gardner Martin đều chưa chắc giấu giếm được quản gia, do đó, nếu như không phát triển quản gia trở thành một thành viên của hội Chữ thập Sắt và Máu thì chính là tìm một thành viên của tổ chức này làm quản gia.
Ánh mắt của Lumian quét nhìn bên tóc mai hơi hoa râm, hốc mắt tương đối hõm xuống và con mắt màu xanh nhạt của Faustino, đáp lại bằng một cái ôm nói:
“Cảm ơn.”
Faustino khí chất tương đối nghiêm túc ăn mặc kiểu quản gia thân thiết đi đến bên cạnh bàn ăn kia, kéo một chiếc ghế dựa ở phía Tây, nói với Lumian:
“Ngươi ngồi ở đây.”
Lumian nhẹ nhàng gật đầu, trạng thái thả lỏng ngồi xuống ghế, giống như đang quay trở về nhà mình vậy.
Đương nhiên, nhờ vào dạy bảo của Aurora, hắn không có thói quen nâng hai chân lên, vắt chéo gác lên bên cạnh bàn ăn.
Faustino ngồi xuống bên cạnh Lumian, giải thích đơn giản:
“Lát nữa còn có vài người anh em đến đây.”
Sau mười lăm phút đồng hồ, lại có vài thành viên của hội Chữ thập Sắt và Máu đến đây, dưới giới thiệu của Faustino, Lumian lần lượt làm ôm ấp với bọn họ.
Bọn họ theo thứ tự là:
Vincent Lorraine đại diện cho Gardner Martin tham gia vận hành bến tàu Rieste, kẻ này chưa đến ba mươi tuổi, không đeo kính, có mái tóc màu đen và đôi mắt màu lam thông thường của Intis, vẻ ngoài nhã nhặn, dáng người gầy ốm, tóc được chải chỉnh tề ra đằng sau, không có gì khác biệt quá lớn với viên chức công ty thông thường, trực giác của Lumian cho rằng đối phương không phải là người phi phàm của con đường thợ săn, hắn cảm thấy hơi hoang mang với chuyện này – hắn thông qua đoạn gác đêm như thế nào?
Parsifal giúp Gardner Martin quản lý kho hàng và công ty vận chuyển hàng hóa, ngoài hình của hắn là một người đàn ông trung niên tùy tiện có thể thấy được, mái tóc màu nâu không dài không ngắn, hơi lộn xộn, đôi mắt màu nâu khi mang theo ý cười thì sẽ có vẻ khá thân thiết, nhưng một khi không chứa đựng tình cảm gì, thì sẽ khiến cho người ta cảm thấy vô cùng lạnh lùng, không dám đến gần;
Albus không phụ trách công việc cụ thể, giống như hoạt động ở trong bóng tối, đầu hắn giống như nhuộm một chút màu đỏ, lông mày hơi nâu và ánh mắt đều rất sắc sảo, tổng thể là một người trẻ tuổi dáng vẻ không tệ nhưng giống như khiến cho người ta không thích được;
Còn có một người quen của Lumian, Bàn Tay Máu Blake của băng đảng Savoie.
Kẻ quản lý của khu chợ người thành thật này hơn ba mươi tuổi, mặc bộ vest, tóc màu nâu mắt màu lam, khuôn mặt hơi tròn, trên mặt luôn mang theo nụ cười ấm áp, lúc nào cũng hút xì gà không nhanh không chậm.
Lumian vẫn luôn hoài nghi bên trong băng đảng Savoie có thành viên chính thức của hội Chữ thập Sắt và Máu, đại biểu cho ý chí của Gardner Martin âm thầm theo dõi đủ loại động tĩnh ở khu chợ và trong băng đảng Savoie, nhưng không nghĩ tới lại là Bàn Tay Máu Blake vẫn luôn có cảm giác tồn tại yếu kém.
Hắn vốn cho rằng là Nam tước Brinell hoặc là Chuột Christo – hắn cảm thấy trong lần giao dịch trước đó, Chuột Christo có lẽ đảm nhiệm nhân vật người quan sát.
Hiện giờ lại quan sát Blake, Lumian cảm thấy khí chất của hắn và Gardner Martin rất có điểm chung.
Tính cả Faustino và bản thân mình, thành viên của hội Chữ thập Sắt và Máu ở đây đã đạt đến sáu người.
Trước kia Lumian còn luôn oán thầm, nói băng đảng Savoie là băng đảng xã hội đen của một khu vực như vậy lại có đến năm sáu người phi phàm, có phải hơi quá đáng rồi không, nhưng mà hiện giờ, hắn lại cho rằng là đương nhiên.
Là một tổ chức bí mật có lịch sử hai ba trăm năm, hội Chữ thập Sắt và Máu có nội tình như vậy là chuyện quá mức bình thường, cho dù chính là phân chi bên ngoài của nó, cũng sẽ hưởng thụ rất nhiều tài nguyên.