Trong đôi mắt tối đen của người máu đã hiện lên các sợi tơ máu, bị cảm xúc phẫn nộ và dục vọng giết chóc do bị thương nặng mang đến đã khống chế phần lớn suy nghĩ, hắn tùy tiện xoay thân thể lại, chạy như điên xông vào trong con hẻm kia.
Hắn thấy Lumian nhẹ nhàng nhảy lên, nhảy vọt qua rào chắn ở phía trước, bản thân hắn cũng tung người nhảy lên theo.
Một giây sau, cảnh tượng đập vào trong tầm mắt của hắn là một cửa vào cống thoát nước chưa được đậy lên, có cầu thang màu sắt đen dọc theo thông đến chỗ sâu.
Lumian chuẩn xác dẫm một cước ở bên cạnh cửa vào cống thoát nước, gọn gàng linh hoạt lao qua chỗ cạm bẫy tự nhiên này.
Phịch! Người sói đụng vào bên trong cống thoát nước, rơi nửa người vào trong đó, miệng vết thương lại nứt toác thêm ra, đầu xuất hiện choáng váng.
Lumian nhân cơ hội xoay người lại, ngưng tụ ra các con quạ lửa màu đỏ thắm, để cho chúng nó bay lượn về phía kẻ địch đang bị mắc kẹt ở chỗ cửa vào cống thoát nước kia.
Trong tiếng trầm đục ầm ầm ầm, quạ lửa màu đỏ thắm bao trùm lấy khu vực kia, đốt lông tóc màu xám, đốt trọi từng mảnh da, xé rách càng nhiều máu thịt.
Hai tay người sói dùng sức khẽ chống, cuối cùng nhảy ra khỏi cống nước, còn Lumian một kích thành công, lại đã bỏ chạy như điên.
Người sói càng thêm phẫn nộ, chỉ mong nhanh chóng xé nát tên khốn này, ném nội tạng của hắn cho lũ chó hoang đi ngang qua.
Soạt một tiếng, Lumian vọt tới lối ra ngõ nhỏ chuyển hướng tốc độ cao, chạy sang phía bên trái.
Người sói vài bước đã đuổi theo, lấy tư thái giống như vung đuôi xoay sang phương hướng mục tiêu đang chạy đi.
Nhưng ở bên trong bóng tối trước mặt hắn lại xuất hiện một hàng rào chắn cao gần một mét, Lumian sớm có chuẩn bị nhún người lên, thuận thế lộn người nhảy qua.
Người sói phát hiện ra quá muộn, đã không kịp áp dụng sách lược khác, chỉ có thể làm ra lựa chọn giữa vội vàng nhảy lấy đà và thẳng tắp đụng vào.
Hai chân hắn dùng sức, định trực tiếp nhảy lên trên đỉnh rào chắn, nhưng thế vọt tới trước của hắn quá mãnh liệt, thân thể còn chưa hoàn toàn lên cao, hai chân đã bị móc vào rào chắn.
Phịch!
Người sói kia ngã nhào xuống rào chắn, ngã đến nổ đom đóm mắt.
Lumian lại một lần nữa dừng bước chân chạy đi, nhét một tay vào trong túi, nhìn về phía kẻ địch.
Xung quanh thân hắn, một đợt quạ lửa mới tập hợp lại, vèo vèo vèo bay xuống phía bên dưới rào chắn.
Người sói dốc hết toàn lực lăn lộn, nhưng vẫn bị ít nhất mười con quạ lửa đánh trúng, miệng vết thương ở trên bụng đã không còn bàn tay của hắn giữ lại một lần nữa nứt vỡ, mang theo ruột màu máu chảy ra.
Mãi cho đến lúc này, người sói mới tỉnh ngộ ra rằng mình đã bước chân vào trong cạm bẫy của đối phương, tìm về được một phần lý trí, cảm nhận thấy suy yếu từ trên thân thể và bất ổn ở trong trạng thái.
Hắn đè tắt ngọn lửa ở bên ngoài thân, giãy giụa đứng lên, định chạy trốn.
Đúng vào lúc này, bên tai hắn vang lên giọng nói bao hàm ý tứ châm chọc của Lumian:
“Mẹ ngươi chưa từng nói với ngươi rằng đừng chiến đấu ở trong một hoàn cảnh thợ săn quen thuộc sao?’
“Ngươi lại dám đuổi giết ta ở trong phố loạn và khu vực xung quanh, chỉ có thể nói đầu óc rất quan trọng, nhưng ngươi lại không có.”
Trong đầu người sói lập tức ong lên, toàn thân trở nên phẫn nộ lạ thường.
Hắn chủ động hy sinh lý trí, bùng nổ dục vọng, để cho thân thể nhận được tăng cường từ toàn phương diện.
Hắn biến thành đồ điên!
Hắn lại một lần nữa đuổi theo Lumian.
Lumian khi thì đột ngột dừng lại, đánh một phản kích, khi lại chui qua dưới cánh tay của một bức tượng bằng đá vươn dài ra ở khúc quanh, chờ khi người sói va chạm vào rào chắn, hắn lại xoay người bắn ra một vòng quạ lửa màu đỏ, khi thì giả bộ định đi vào Trier ở dưới lòng đất, lại mai phục ở đó, chờ đợi tấn công.
Trong quá trình đuổi theo trốn chạy như thế, người sói cuối cùng đã đến cực hạn, thân thể kề bên sụp đổ.
Hắn trở lại từ trong trạng thái điên cuồng, có dự cảm nguy hiểm mãnh liệt, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi khu vực này, chạy ra khỏi khu chợ người thành thật.
Vào lúc này, Lumian giống như đã sớm phát hiện ra nên dừng lại, xoay người, nở nụ cười.
Hắn nhìn người sói đã chậm chạp hơn mới đầu rất nhiều bắt đầu bỏ chạy, một cây trường thương màu trắng ngưng tụ ra ở trong tay.
Lumian lập tức lắc người, ném cây trường thương hỏa diễm kia ra ngoài.
Một tia sáng màu trắng xẹt qua ở giữa không trung, xuyên thấu qua thân thể đã chịu đủ tàn phá của người sói, đánh ngã hắn ở trên mặt đất, triệt để thiêu đốt lên.
Trong ngọn lửa sáng ngời chợt bùng lên, Lumian nhét một tay vào trong túi, đi về phía kẻ địch.
Ở đằng sau lưng hắn, từng con quạ lửa màu đỏ thắm ngưng tụ ra, gào thét, lượn vòng bay đến trước mặt người sói kia, chui vào trong các vết thương ở bên ngoài thân hắn, phá hủy trái tim, phổi và các cơ quan khác của hắn.