Jenna tạm biệt Imré và Valentine, đi về phố áo khoác trắng.
…
Bên trong nhà trọ 601 ở số 3 phố áo khoác trắng.
Mới sáng sớm Lumian đã đánh thức Franck, ở trong ánh mắt như muốn giết người của đối phương, hắn nói từ đầu đến cuối một lần chuyện về người sói.
Franck nhanh chóng tiến vào trạng thái, như có đăm chiêu lẩm bẩm:
“Nếu như thật sự có điều tra tiếp sau đó, người đến không phải là xác sống thì chính là oan hồn, ta càng có khuynh hướng là oan hồn hơn.”
“Hả?” Lumian nghe như lạc vào sương mù.
Franck giải thích đơn giản:
“Chúng nó theo thứ tự là danh sách 6 và danh sách 5 của con đường tù nhân.”
Lumian vừa nghi ngờ lại cảm khái nói:
“Ngươi rất hiểu biết về con đường này đấy nhỉ.”
“Đương nhiên.” Franck nở nụ cười: “Toàn bộ thế giới, trừ bỏ một số rất ít, người phi phàm của con đường tù nhân còn lại đều ở trong hai thế lực, một là học phái Hoa Hồng tổ chức khủng bố ở Nam đại lục trước đó ta đã từng đề cập đến, một nơi khác…”
Nói đến đây, nàng dừng lại một chút, cố tình khơi dậy hứng thú của Lumian, vài giây sau mới nói tiếp:
“Giáo hội của ngài Kẻ Khờ.”
Giáo hội của ngài Kẻ Khờ? Lumian vừa ngoài ý muốn lại không hề ngoài ý muốn như vậy với đáp án này.
Hắn không nghĩ tới giáo hội Kẻ Khờ có rất nhiều người phi phàm của con đường tù nhân, nhưng lại cảm thấy dựa theo miêu tả ở trên thánh điển, xuất hiện người của con đường kia đều không đáng để kỳ quái.
Franck ngậm cười, giải thích cặn kẽ:
“Thật ra, người phi phàm của con đường tù nhân trong học phái Hoa Hồng và người phi phàm của con đường tù nhân trong giáo hội ngài Kẻ Khờ vốn là người một nhà.”
“Sau này tách ra sao?” Lumian thử suy đoán.
Franck ừm một tiếng:
“Học phái Hoa Hồng vốn là một tổ chức vô cùng cổ xưa, lịch sử của nó trên hai ngàn năm, thậm chí có thể ngược dòng đến trước kỷ nguyên thứ tư, ngược dòng đến trước trận thảm họa lớn lao kia.”
Lịch sử trên hai ngàn năm… Lumian hơi sửng sốt.
Lúc trước khi được biết hội Chữ thập Sắt và Máu được thành lập tức hai đến ba trăm năm trước, hắn đều ngửi thấy mùi vị của lịch sử, cho rằng như vậy được xưng tụng là cổ xưa rồi, nhưng mà vừa so sánh với học phái Hoa Hồng, hội Chữ thập Sắt và Máu trẻ trung đến giống như đứa bé còn chưa tiếp nhận giáo dục bắt buộc.
Franck tiếp tục nói:
“Học phái Hoa Hồng vốn là tổ chức chính thống ở Nam đại lục, lấy hình thức chính giáo hợp nhất thống trị thung lũng Paz và cao nguyên Star, mãi cho đến khi các nước Bắc đại lục xâm nhập.”
“Bọn họ mất đi đất nước của mình, chuyển sang hoạt động bí mật, trở nên bí ẩn, một phương diện là chống lại kẻ thực dân, ý đồ đuổi bọn họ ra khỏi Nam đại lục, một phương diện khác là thường xuyên tạo ra sự kiện khủng bố cho Bắc đại lục, ha ha, thật ra làm như vậy không hề có tác dụng gì trong công cuộc chống trả thực dân của bọn họ cả, ngược lại khiến cho dân chúng các quốc gia càng thù hận bọn họ hơn, đương nhiên, mục đích chủ yếu của bọn họ chưa hẳn đã là như vậy, có lẽ đơn thuần chỉ vì huyết tế, vì một nghi thức nào đó.”
“Về sau sao lại chia tách ra vậy?” Lumian càng chú ý đến vấn đề này hơn.
Franck nhàn nhã đi dạo hai bước ở trong phòng khách:
“Bắt đầu từ rất sớm, ở bên trong học phái Hoa Hồng đã có ý tưởng phân chia, bọn họ đều tin tưởng ý chí vốn đến từ các loại dục vọng, có thể thay đổi hiện thực, hoàn thành các loại chuyện khó tin, nhưng ở trên việc đối đãi với dục vọng như thế nào, người khác nhau có cái nhìn khác nhau.”
“Có người cho rằng phải luôn luôn buông thả và thiêu đốt dục vọng, cuồng nhiệt tổ chức hiến tế hoặc máu tanh hoặc nguyên thủy, để đề cao ý chí của bản thân, có người lại xuất phát theo tên của ma dược, cảm thấy có lẽ dục vọng nên áp chế ở trong lòng, không ngừng tích lũy, đợi đến thời khắc mấu chốt mới bùng nổ ra, tạo nên một trận sóng to khủng bố.”
“Do đó, một bên gọi là phái buông thả, một bên là phái kiểm soát.”
Tù nhân… Lumian không tiếng động lẩm bẩm lại cái tên ma dược của danh sách 9 này, như có đăm chiêu nói:
“Ta cảm thấy phái kiểm soát là đúng.”
“Người đầu óc bình thường đều cho là như vậy, dù sao thân thể là lồng giam của trái tim, thế giới là lồng giam của thân thể, điên cuồng phải bị trói buộc, dục vọng cần được đè nén.” Franck dùng giọng điệu cười nhạo nói: “Nhưng luôn tồn tại người có đầu óc không bình thường, buông thả đến điên cuồng, chỉ còn thừa lại điên cuồng, kể cả chỉ số thông minh không nhiều đều không bảo đảm.”
Khó trách người sói lại có biểu hiện như vậy… Xem ra hắn đúng là người của học phái Hoa Hồng… Nếu như đầu óc của các thành viên khác trong học phái Hoa Hồng đều không khác gì hắn, vậy ngược lại càng chứng minh bọn họ lớn mạnh, dù sao dưới tình huống chỉ số thông minh thiếu hụt, tiền đề duy nhất để có thể luôn luôn còn sống đến hiện giờ cũng duy trì sức sống cơ bản chính là thực lực đầy đủ… Lumian nửa châm chọc nửa cảnh tỉnh xoay chuyển rất nhiều ý niệm.