Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 74 - Chương 74 - Tục Ngữ (2)

Chương 74 - Tục ngữ (2)
Chương 74 - Tục ngữ (2)

Giống như vậy, thùng dầu ngô kia vẫn còn chưa được đặt tới bên cạnh bếp lò.

Về phần khẩu súng săn kia, Lumian tìm khắp nơi vẫn chưa phát hiện ra.

Hắn càng ngày càng có khuynh hướng rằng dòng thời gian của nơi đây cũng chảy ngược.

“Đi vào trong đống đổ nát kia nhìn thử xem hai con quái vật kia có còn tồn tại không…” Lumian không tiếng động tự nói một câu, trực tiếp nâng rìu lên, mở cửa ra.

Không bao lâu sau, hắn đã đi qua nơi hoang dã tràn đầy vết nứt, cỏ dại không mọc nổi, đi tới bên cạnh đống đổ nát.

Khác với lần đầu tiên thăm dò nơi đây, hắn là thợ săn chỉ tùy tiện đảo qua thôi đã phát hiện không ít dấu vết của vật còn sống hành động lưu lại.

Chờ hắn tập trung tinh thần, càng nhận ra được nơi đây có hai sinh vật thường xuyên lui tới, dấu chân nhợt nhạt của một sinh vật trong đó vòng ra đằng sau kiến trúc vì thiêu đốt đã bị sụp đổ xuống một nửa.

Nếu như ta lúc trước có được năng lực siêu phàm như vậy, lần đầu tiên khi thăm dò làm sao có thể gần như bị đánh lén chứ? Lumian xách rìu, vào trong tòa kiến trúc kia.

Hắn đi thẳng đến mục đích, đến trước cái bình bằng gỗ bị đánh nát kia.

Một chút màu vàng lộ ra từ bên trong.

Lumian khom lưng, nhặt đồng Louis vàng này lên.

Màu sắc của nó giống như đúc với lần đầu tiên Lumian nhặt nó lên.

Quả thật, dòng thời gian chảy ngược, trừ bỏ một số ít ngoại lệ ra, những thứ khác đều đã trở lại trạng thái như lúc đầu… Lumian thở dài.

Đột nhiên, hắn bước vội tới trước hai bước, phần eo khẽ xoay, xoay nửa người sang bên phải.

Kèm theo động tác phát lực này, rìu trong tay hắn bổ ra.

Quái vật màu máu không có da kia mới bổ nhào từ trên nóc nhà xuống đã mất đi bóng dáng của mục tiêu, nghênh đón nó là một rìu bổ tới.

Phập!

Đầu của nó bay thẳng ra ngoài, thân thể không đầu nặng nề ngã trong đống máu và dịch mủ trên mặt đất.

“Cường độ không khác lần trước lắm…”

Lumian nhìn thi thể của quái vật không da, thấp giọng tự nói một câu.

Trước khi dòng thời gian chảy ngược, hắn và quái vật này đánh có tiến có lùi, dựa vào chỉ số thông minh nghiền áp mới thoạt nhìn coi như giải quyết thoải mái, nhưng bây giờ chỉ là chuyện một rìu.

Đương nhiên, lần này cũng nhờ vào hắn có kinh nghiệm trước đó, vô cùng hiểu biết hành động đánh lén vừa rồi, đã dự đoán trước.

Nhưng cho dù như thế nào, biến hóa đối lập trước sau đủ để khiến cho hắn cảm thấy sức mạnh mình đã đạt được sau khi trở thành người phi phàm là một loại tăng lên về chất.

Lumian suy ngẫm hai giây, kéo đầu và thi thể của quái vật không da vào trong góc, nhưng không dùng mấy thứ như hòn đá, khúc gỗ, bùn đất để vùi lấp, hắn mặc cho chúng nó và máu tươi đầy đất lộ ra đó.

Sau đó, Lumian cấp tốc tìm kiếm trong kiến trúc đã sập một nửa này, chuẩn xác tìm được 197 pelkin 25 kepei còn thừa lại, chia ra nhét vào trong các túi khác nhau.

Quyển sách nhỏ màu xanh lam kia cũng được hắn lật đi lật lại, nhưng không phát hiện ra chỗ nào khác thường.

Làm xong tất cả, hắn lẻn vào sâu trong đống đổ nát, nhưng chỉ đi tới trước hai ba mươi mét, hắn đã vòng một vòng tròn, quay trở về chỗ mới vừa rồi, men theo quỹ tích hành động của con quái vật không da khi nó còn sống, linh hoạt bò lên trên nóc nhà đã sụp một nửa.

Hoàn thành chuẩn bị cần thiết, hắn che giấu kỹ bản thân.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Lumian tương đối kiên nhẫn chờ đợi, giống như một thợ săn có kinh nghiệm phong phú chờ đợi con mồi đến.

Không biết qua bao lâu, một bóng dáng đi từ nơi nào đó trong đống đổ nát đến.

Ngoại hình của nó là nửa người nửa dã thú, đầu gối kéo theo cẳng chân hơi cong tới trước, tóc đen bóng dầu phủ xuống, sau lưng đeo một khẩu súng săn, đúng là con quái vật trước đó đã để cho Lumian nhận được một phần đặc tính phi phàm thợ săn.

Con quái vật có súng săn cẩn thận đi tới trước, giống như đang tuần tra hàng ngày.

Đột nhiên, cái mũi nó co rút, phát hiện trên mặt đất nơi xa có rất nhiều máu.

Nó vội vàng thay đổi phương hướng, đến gần kiến trúc đã đổ sụp một nửa vì bị thiêu đốt.

Men theo vết máu, con quái vật có súng săn tìm được thi thể và đầu của con quái vật không da.

Nó ngồi chồm hổm xuống, cẩn thận kiểm tra.

Trên nóc nhà nửa sụp xuống, Lumian thấy thế lắc đầu, không tiếng động lẩm bẩm:

“Ở khoảng cách như vậy vẫn không ngửi thấy mùi của ta?”

“Cho dù có mùi máu tươi che giấu, cũng không đến mức không hề phát hiện ra chứ!”

Hắn vừa thì thầm vừa nâng rìu lên, dùng sức bổ vào trong khe đá đã khoét sâu hơn trước đó ở bên cạnh.

Rào rào!

Nóc nhà đã sụp xuống một nửa rung chuyển, cục đá nặng nề ầm ầm đập xuống.

Quái vật có súng săn phản ứng lại cực nhanh, lập tức xoay eo, khẽ chống hai chân, nhảy về phía khu vực còn chưa bị sụp xuống.

Bình Luận (0)
Comment