Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)

Chương 749 - Chương 749 - Termiporus Nôn Nóng

Chương 749 - Termiporus nôn nóng
Chương 749 - Termiporus nôn nóng

Lumian nhìn xem cảnh này hơi ngẩn ra.

Cứ đi như vậy?

Chẳng lẽ thật sự là ngẫu nhiên gặp sao?

Nhìn dáng vẻ của hắn thì trông rất quen thuộc với Trier ở dưới lòng đất, số lần đã đến tuyệt đối không ít, có lẽ hắn hiểu rất rõ, ở nơi bóng tối tĩnh mịch này, tùy tiện xâm nhập vào chỗ có người có ánh sáng, rất dễ dàng kích thích đến đối phương, phát sinh xung đột không cần thiết…

Cho dù hắn cảm thấy nghi ngờ vì có người xa lạ xuất hiện ở trong mỏ đá bỏ không trên con đường đi của mình, cũng nên lựa chọn bí mật tới gần, âm thầm quan sát, chứ không phải chẳng hề để ý trực tiếp tới cửa như thế…

Hắn có đầy đủ tin tưởng đối với thực lực của mình sao?

Cũng không thể đơn thuần vì dọa sợ ta chứ!

Trong dòng suy nghĩ thay đổi nhanh chóng, Lumian thu hồi ánh mắt khỏi lối vào của mỏ đá bỏ không, nhìn về phía ngọn nến và nguyên vật liệu đang bày ra ở trên tảng đá.

Hắn do dự có cần tiếp tục nghi thức khẩn cầu ban ơn không.

Vào lúc này, bên tai hắn vang lên giọng nói trùng điệp rộng lớn của Termiporus:

“Ngươi tốt nhất đổi sang một nơi khác.”

A… ngoài sợ hãi cả kinh ra, không hiểu sao Lumian lại cảm thấy ở trong giọng nói của Termiporus lộ ra một chút sốt ruột và sầu lo.

Cảm giác kia vô cùng không rõ ràng, như có như không, khiến cho Lumian hoài nghi có phải mình xuất hiện phán đoán sai lầm rồi không.

Đây vẫn là lần đầu tiên hắn phát hiện ra thiên sứ của số mệnh này có dao động về mặt tâm tình.

Trước đó, cho dù hắn trào phúng và khiêu khích như thế nào, Termiporus tối đa cũng chỉ trầm mặc, không trả lời.

Chuyện có thể để cho một vị thiên sứ sốt ruột và sầu lo chắc chắn không hề đơn giản!

Trái tim không tự chủ được nhảy lên nhanh hơn, đồng thời Lumian bật thốt ra:

“Người mới vừa rồi kia rất nguy hiểm sao?”

“Bản thân hắn không tính là nguy hiểm, nhưng cho ta một cảm giác nguy hiểm.” Termiporus thật sự trả lời.

Như vậy càng xác minh suy đoán của Lumian:

Vị thiên sứ này đã nhận ra vấn đề nhất định từ trên vận mệnh, vấn đề có thể uy hiếp được hắn!

“Vì sao rõ ràng không đủ lớn mạnh, lại làm cho ngươi có cảm giác nguy hiểm chứ? Kẻ kia rốt cuộc định làm cái gì?” Lumian hỏi sâu hơn.

Giọng điệu của Termiporus khôi phục bình thường, giọng hùng hậu nói:

“Ta bị phong ấn, chỉ có thể thông qua ngươi để cảm ứng bên ngoài, không thể thu hoạch được đầy đủ tin tức.”

“Nếu như ngươi muốn biết đáp án của hai vấn đề này, vậy nghĩ cách làm suy yếu phong ấn trước.”

Ngươi coi ta là đồ ngốc sao? Ta đều hoài nghi nôn nóng và lo lắng mới vừa rồi của ngươi có phải là giả vờ không, mục đích là tạo ra áp lực để đe dọa ta… Nhưng mà, lấy biểu hiện của Termiporus trước đó, cho dù không có tiến triển gì thì cũng không thể nhanh như vậy đã bộc lộ ra mục đích chân thật… sự xuất hiện của Monite thật sự quá trùng hợp, cử chỉ cũng quỷ dị không nói rõ được, nên tránh đi thì vẫn phải tránh đi, tình nguyện tin tưởng tính nguy hiểm của hắn rất cao, cũng không thể lơ là sơ ý… Lumian cấp tốc thu thập vật phẩm ở trên tảng đá, xách theo đèn cacbua canxi, rời khỏi mỏ đá mỏ không này.

Dựa theo một phần bản đồ Trier dưới lòng đất đã ghi nhớ được từ chỗ Gardner Martin trước đó, hắn vòng đến một nơi càng gần khu đường kỷ niệm, lại đi sâu xuống dưới lòng đất vài mét, tìm được một mỏ đá bỏ không tĩnh mịch tăm tối khác, dọc đường đi làm ít nhất ba lần phản theo dõi.

Phù… Lumian nhìn quanh một vòng, thoáng nhẹ nhàng thở ra, đặt đèn cacbua canxi xuống, đặt ngọn nến và nguyên vật liệu dùng trong nghi thức lên trên một tảng đá cao nửa mét trông tương đối bằng phẳng.

Đột nhiên, hắn cảm thấy ở trong bóng tối bên cạnh mỏ đá có thứ gì đó đang động đậy.

Ôi… Cả trái tim của Lumian lại bị nhấc lên, cẩn thận xách đèn cacbua canxi, chiếu tia sáng về nơi đó.

Ánh sáng màu hơi vàng nhuộm một chút màu xanh lam chiếu ra, một con chuột màu đen bị đá vụn chặn một nửa thân thể đập vào trong mắt Lumian.

Con chuột kia không hề hoảng hốt né tránh vì bị tia sáng bao phủ, nó cứ lặng yên đứng ở trong đó, vài giây sau mới thong thả xoay người lại, chui vào cái lỗ nhỏ ở dưới đáy vách đá.

Không biết vì sao, Lumian luôn cảm thấy mắt phải của con chuột này lớn hơn mắt bên trái một vòng.

Hắn xách theo đèn cacbua canxi không tự chủ căng thẳng tinh thần, thân thể sẵn sàng phát động thấp giọng hỏi:

“Termiporus, nơi này cũng có vấn đề sao?”

Giọng nói của Termiporus quanh quẩn ra ở bên trong cơ thể của Lumian, khí thế rộng lớn:

“Ngươi tốt nhất lập tức cầu nguyện với Kẻ Khờ kia, khẩn cầu sự che chở của thiên sứ, sau đó lại chuyển đến một nơi khác.”

Chuyện này, vấn đề nghiêm trọng đến như vậy sao? Đồng tử của Lumian trợn to, lại lấy một ngọn nến ra, nhanh chóng bố trí tế đàn.

Bình Luận (0)
Comment