Thần? Đó là một thiên sứ sao? Kẻ thông qua Monite bày ra ác ý là một thiên sứ sao? Lumian không nhịn được rên lên một tiếng, trong lòng tràn ngập cảm xúc nghĩ mà sợ mãnh liệt.
Điều này cũng khiến cho hắn nhớ lại đặc thù của vũ trường Hors de L'ordinaire, hoài nghi nếu như mình thật sự đi đòi nợ, có thể sẽ phải đối mặt với số lượng lớn thiên sứ quyến giả!
Thấy phán đoán của quý cô pháp sư đối với tình hình trước mắt nhất quán với Termiporus, Lumian bình ổn tâm tình, thay đổi tế đàn.
Rất nhanh, hắn nhìn xem hai ngọn nến màu xám trắng chia ra đại biểu cho sức mạnh của số mệnh và bản thân, ở trong mùi hương hỗn tạp hòa cùng với nước hoa hổ phách xám, hắn lùi về đằng sau một bước, trầm giọng tụng niệm:
“Sức mạnh của số mệnh hỡi!”
“Ngươi là quá khứ, là hiện tại, cũng là tương lai;”
“Ngươi là nguyên nhân, là kết quả, cũng là quá trình.”
Giống với hai lần trước, cột sáng ngưng tụ ra từ ánh nến trong trắng bạc mang đen, rơi lên trên ngực trái của Lumian đã rơi vào trong thống khổ và hỗn loạn.
Trong màn sương mù màu xám tràn ngập và cơn gió kỳ quái,chất lỏng hư ảo màu đen bạc chảy ra từ nơi nào đó.
Không từ lúc nào, Lumian quên mất đau đớn, quên mất choáng váng, giống như biến thành một người khác.
Hắn đứng ở bên trên một cánh đồng bát ngát, kéo cây cung gỗ trong tay, bắn ra một mũi tên dài lóe lên sáng bóng màu lam nhạt về phía con mồi ở trên bầu trời.
Trong loáng thoáng, Lumian vẫn còn nhớ rõ bản thân là ai, chỉ cảm thấy tất cả cảnh tượng đều vô cùng chân thật, đều đang trải qua.
Mũi tên nhọn màu lam nhạt kia rạch bầu trời, xuyên vào trong bụng một con kền kền màu xám đen.
Đau đớn kịch liệt bỗng chốc trào vào trong đầu Lumian, hắn nhìn thấy mình đang vỗ cánh, mang theo mũi tên nhọn gần như bắn thủng bụng rơi xuống mặt đất.
Không đúng, sao ta có thể biến thành một con kền kền được… Trong mơ hồ, Lumian lóe lên một nhận thức như vậy, cũng không bị cảnh tượng trước mắt và tình huống của thân thể hoàn toàn đồng hóa.
Phịch!
Hắn nặng nề té ngã ở trên mặt đất, chỉ cảm thấy xương cốt bị bẻ gãy từng chiếc, đau nhức dữ dội.
Lumian suýt nữa trực tiếp ngất đi, lại thấy một con linh cẩu nhào tới.
Máu thịt ấm áp tanh hôi nhét đầy khoang miệng của hắn, hắn phát hiện mình phát hiện mình đang cắn thân thể của con kền kền màu xám đen, còn mũi tên lóe lên sáng bóng màu lam nhạt đã đứt gãy ở bên trong cơ thể của con chim dữ này.
Thật khó ăn… Ta lại không phải là tiểu quái vật như Ludwig kia… Lumian không nhịn được oán thầm hai câu ở trong lòng.
Hắn không triệt để biến bản thân trở thành linh cẩu, lại không theo khống chế tiếp tục cắn xé ăn con mồi, không bỏ qua bộ phận đã bị nhiễm độc tố.
Đột nhiên, lưng của hắn đau đớn, bị trảo bén ấn ở trên mặt đất.
Kẻ tập kích là một con sư tử quái dị với thân thể có nhiều chỗ hư thối đang chảy xuống dịch mủ màu vàng.
Lumian một phát cắn đứt yết hầu của con linh cẩu, ngậm nó trốn vào trong bụi cỏ gần đó.
Hắn vừa mang theo một chút cảm giác tách biệt dùng thị giác của người đứng xem để nhìn một màn này, vừa nhanh chóng xé xác linh cẩu ăn vào trong bụng.
Trong cảm giác vừa thỏa mãn lại ghê tởm, bụng của Lumian bắt đầu đau đớn, sức mạnh siêu phàm vốn đã bên bờ mất khống chế bị độc tố triệt để kích phát, mang đến dị biến.
Hắn nhanh chóng đánh mất lý trí, trở nên điên cuồng, chỉ còn lại khát vọng phá hủy tất cả sinh vật trước mắt và tuỳ tiện phá hoại.
Không, không thể như vậy… Chuyện quan trọng nhất còn chưa hoàn thành… Lumian ngửi mùi hương hòa trộn với mùi thơm thanh nhã trong veo của hổ phách xám, không để cho bản thân quá toàn tâm toàn ý tập trung và trong điên cuồng kia.
Trong chạy như điên giống như phát tiết, hắn nhìn thấy một tên thợ săn đột nhiên xông đến.
Lumian cầm cây cung gỗ ngửi thấy mùi hôi thối nồng đậm, nhìn thấy một con sư tử với thân thể hư thối khắp toàn thân, bả vai mọc ra hai cái bướu thịt giống như đầu lâu.
Cái miệng còn đang giắt những sợi thịt màu đỏ tươi kia mở ra đến cực hạn.
Lumian sợ hãi, cuối cùng tìm về được nhận thức hoàn chỉnh của bản thân, phát hiện thân thể của thợ săn và kền kền, linh cẩu, sư tử cùng nhau mơ hồ, biến thành văn tự phức tạp và ký hiệu quỷ dị trong trắng bạc mang đen.
Những văn tự và ký hiệu này nối liền đầu đuôi, nối thành vòng tròn, đột nhiên thu vào bên trong thân thể người.
Lumian soạt mở mắt ra, nhìn thấy ánh nến trong trắng bạc mang đen đang lẳng lặng lung linh, nhìn thấy tảng đá cao nửa mét đang coi thành tế đàn này.
Trải nghiệm mới vừa rồi thật chân thực… Giống như chia ra làm kền kền, linh cẩu, sư tử và một loài người khác vậy… Lumian sờ lên đầu còn trướng đau, thong thả đứng lên, vừa cảm ngộ trải nghiệm trước đó vừa tiêu hóa tri thức nhiều thêm ở trong đầu.