Lumian đột nhiên duỗi hai tay, chia ra túm lấy bả vai của các nàng, cũng kích hoạt ấn ký khế ước ở trên bả vai.
Tia sáng âm u chợt lóe lên ở trong quần áo của hắn, Jenna và Franck tiến vào trong một thế giới thần kỳ, khắp nơi xung quanh đều là các khối màu thuần túy chất chồng nồng đậm và sinh vật kỳ dị đang nhanh chóng lùi ra bốn phương tám hướng.
Trong mê muội, bọn họ thoát khỏi Linh giới, bóng dáng thoáng hiện ở trên một hải đảo hoang vu.
Còn không đợi Jenna và Franck điều chỉnh lại, Lumian lại sử dụng xuyên qua Linh giới.
Lần này sau khi trở lại hiện thực, đập vào mí mắt của hai thích khách là ngọn núi phủ đầy tuyết trắng ở nơi xa và thành thị nơi đất khách quê người với kiến trúc màu trắng làm chủ đạo ở bên cạnh.
Jenna ổn định trạng thái, theo bản năng kinh thán lên:
“Thật thần kỳ…”
Nếu như phải dùng từ ngữ gì đó đến để thay đổi cho thần kỳ, biểu đạt tâm tình của bản thân, có thể nàng sẽ lựa chọn chửi thề.
Tuy rằng nàng còn chưa xác định nơi đây chính là Star Highlands của Nam đại lục, nhưng có thể nhanh chóng từ phố áo khoác trắng đi đến trên hoang dã, cũng đủ có thể thấy sự thần kỳ của truyền tống rồi!
Lumian chịu đựng đau nhói trong đầu và tiêu hao số lượng lớn của linh tính, dáng vẻ như không có việc gì chỉ vào thành phố Trắng kia:
“Vào đi thôi.”
Bị những anh chàng ngăm đen đội mũ nỉ mặc trường bào thật dày màu xanh lam hoặc đỏ đang đuổi đàn trâu bò ngựa, các cô nàng bản địa khoác lên trên người váy dài nhiều tầng màu sắc sặc sỡ xinh đẹp, đủ loại đồ ăn làm từ ngô, rất nhiều kiến trúc màu trắng và cửa hàng bán đồ thuộc da hàng dệt làm cho ánh mắt Franck và Jenna nhìn đến choáng ngợp, cái này cũng tươi mới, cái kia cũng thú vị.
Trong gió lạnh thấu xương, Franck gọi một chiếc xe gỗ bốn bánh do một con bò lông dài kéo, nghiêng đầu nói với Lumian và Jenna:
“Sao các ngươi lại không nói chuyện vậy? Trao đổi với người dân địa phương đi chứ.”
Tẻ nhạt đi tới đây còn lý thú gì nữa?
Lumian trầm mặc một giây nói:
“Ta không hiểu gì.”
Jenna theo đó dâng lên cảm xúc xấu hổ:
“Ta cũng không hiểu.”
Nàng từng nghe nói đến truyền thuyết tình yêu của nữ hoàng Pharaoh và câu chuyện xưa về các nhà thám hiểm phát hiện ra bảo tàng ở trong rừng mưa.
“A…” Franck vung tay phải xuống nói: “Ta cũng hiểu biết không nhiều.”
Không nhiều là bao nhiêu? Lumian không hỏi tới, dẫn hai người bạn rẽ vào cửa hàng tên là Thuốc thần bí Highlands kia.
Ông chủ Saliente Enpaiya người Intis mặc áo khoác nền màu xanh lam viền chỉ vàng vừa liếc mắt đã nhận ra Lumian, dù sao kể cả màu tóc hay diện mạo thì hắn đều khiến cho người ta khắc sâu ấn tượng, hơn nữa, cách lần gặp trước đó còn chưa được mấy ngày.
Saliente quan sát Franck và Jenna vài lần, nở nụ cười nhiệt tình với Lumian:
“Lần này muốn cái gì đây?”
Bởi vì linh tính tiêu hao quá lớn cho nên Lumian hơi đau đầu dứt khoát nói thẳng:
“Tro cốt xác ướp chân chính, ta muốn nhìn thấy xác ướp!”
Saliente khẽ đảo tròng mắt, không hỏi nguyên nhân:
“Được, ta mang các ngươi đi nhìn xem.”
Là người bán tro cốt xác ướp lâu dài, hắn hiểu rất rõ thứ đồ này không có tác dụng tăng năng lực ở phương diện kia lên, đều kiểu trộn lẫn với một ít bí dược có hiệu quả chân chính để bán ra, nhưng nếu như đối phương không hỏi tro cốt xác ướp có tác dụng thật sự hay không, vậy hắn cũng vui vẻ không nhắc đến.
Lại nói, hắn hoài nghi một nam hai nữ này định trực tiếp mua một khối xác ướp, bán qua tay thu lời, đây chính là một mối làm ăn lớn.
Saliente tạm thời đóng cửa hàng lại, dẫn Lumian, Franck và Jenna tiến vào kho hàng đằng sau có chất đống thảo dược phổ thông, dọc theo cầu thang hẹp thẳng xuống dưới, đi đến trước cửa hầm ngầm.
Hắn xoay người lại, nhìn nhóm người Lumian, hỏi giống như xác nhận:
“Thật sự muốn xem sao?”
Lời này không giống với đang chột dạ, càng gần như nhắc nhở hơn.
“Đương nhiên.” Lumian trả lời không chút do dự.
Khi nói chuyện, đồng thời ánh mắt của hắn rơi lên trên tấm cửa gỗ tối đen của tầng hầm ngầm.
Nơi đó dùng màu sắc xanh ngọc lục bảo và trắng bệch pha trộn lại phác họa ra vài ký hiệu vặn vẹo thần bí.
Trong chúng nó có cái giống như đầu lâu kiểu đơn giản hóa, có cái giống như cánh tay và dây mây quấn quanh lẫn nhau, có cái lại do các hình tam giác ngược tập hợp thành.
Vòng xung quanh những ký hiệu này còn có các sợi dây nhỏ cùng màu, chúng nó kéo dài ra bốn phương tám hướng, chui vào trong vách tường, mặt đất và trần nhà.
Chờ cho đến khi Saliente lấy ra một chiếc chìa khóa làm từ vàng, tiến lên trước mấy bước, chuẩn bị mở cửa ra, Franck mới hạ thấp giọng nói với Lumian và Jenna:
“Những ký hiệu thần bí học này giống như là lĩnh vực tử vong.”
“Chúng nó có ý nghĩa gì?” Jenna không hiểu nên hỏi.
Franck lắc đầu:
“Không rõ, nếu như bình thường, cái này chắc là bộ phận tạo thành của một nghi thức ma pháp nào đó, nhưng nghi thức ma pháp không có ngọn nguồn sức mạnh thì không có khả năng luôn luôn phát huy tác dụng.”