Ông chủ cửa hàng Thuốc thần bí mặc áo khoác màu xanh lam viền vàng Saliente đứng ở trước cửa gỗ tối đen, khom lưng, khẽ kêu ra tiếng:
“Chỉ có cái chết là vĩnh viễn tồn tại!”
“Chỉ có cái chết là vĩnh viễn tồn tại?”
Lumian và Jenna đều không hiểu lắm về hình ảnh đã nhìn thấy và lời nói nghe thấy, đồng thời đưa mắt nhìn sang Franck.
Franck thấy Saliente hành lễ xong, làm xong cầu nguyện sau đó rời khỏi cửa tầng hầm ngầm, hình ảnh trong tấm gương trở về tối đen, cũng kết thúc bói toán, như có đăm chiêu nói:
“Hình như là người của Linh Giáo đoàn.”
Linh Giáo đoàn? Lumian đã từng nhìn thấy cái tên của tổ chức bí mật này ở trên bút ký phù thủy của Aurora, biết rõ nguồn gốc của bọn họ là hoàng thất của đế quốc Balam Nam đại lục và đám người tín ngưỡng Tử Thần cổ đại, mục tiêu giống như là thức tỉnh hay nói cách khác là phục sinh Tử Thần kia, cùng với đuổi kẻ thực dân đi, xây dựng lại đế quốc Balam.
Bởi vì hiểu biết của Aurora về Linh Giáo đoàn vô cùng hời hợt, thiếu đi những chi tiết như nhân vật nổi danh và phương thức cầu nguyện, về các chuyện khác Lumian cũng không rõ ràng.
“Linh Giáo đoàn?” Jenna không hề che giấu thiếu thốn của bản thân về tri thức ở phương diện này.
Franck giảng giải sơ qua tình huống của Linh Giáo đoàn, về cơ bản thống nhất với hiểu biết của Lumian.
Cuối cùng nàng nói:
“Ở Nam đại lục, Linh Giáo đoàn có địa vị không khác gì học phái Hoa Hồng cả, nhưng bọn họ ít khi làm huyết tế, cũng hiếm khi chế tạo ra sự kiện khủng bố, ấn tượng của ta về bọn họ còn tạm được, đương nhiên, tổ chức bí mật có đề cập đến tín ngưỡng như vậy khó tránh khỏi sẽ cử hành một vài nghi thức, Linh Giáo đoàn có ý đồ phục sinh Tử Thần cũng không ngoại lệ, nghi thức như vậy luôn không thể thiếu tế phẩm.”
“Ừm, thủ lĩnh của Linh Giáo đoàn hiện giờ là một Bán Thần có tên hiệu hoàng hậu Nhợt Nhạt.”
Hoàng hậu Nhợt Nhạt? Nếu như thực lực của Linh Giáo đoàn và học phái Hoa Hồng tương đương nhau, vậy hoàng hậu Nhợt Nhạt có khả năng lớn là thiên sứ… Lumian giơ tay xoa đầu, không có tinh lực để phân tích nhiều hơn.
Jenna nghi ngờ liếc nhìn về phía cửa hàng Thuốc thần bí Highlands kia:
“Ông chủ mới vừa rồi kia là người Intis, vì sao hắn lại sẽ gia nhập Linh Giáo đoàn chứ?”
Ý tưởng của Linh Giáo đoàn là xua đuổi kẻ thực dân, xây dựng lại đế quốc Balam, Intis lại chính là một trong những kẻ thực dân chiếm cứ Tây Balam.
Nếu như Saliente là bình dân sinh hoạt ở Trier giống như Jenna, không có khái niệm rõ ràng đối với ích lợi thực dân, vậy bởi vì đồng tình nên gia nhập Linh Giáo đoàn còn có thể lý giải được, nhưng hắn đã sinh hoạt ở Nam đại lục mười mấy năm, bằng vào thân phận của người Intis nên đã nhận được bao nhiêu lợi ích và chỗ tốt, lại sẽ phản đối tình trạng có lợi cho mình này.
Franck lẩm bẩm nói:
“Ai biết được, có rất nhiều khả năng, ví dụ như bị ép sửa lại tín ngưỡng, bị sức mạnh thần bí học khống chế, ví dụ như bị ích lợi dụ dỗ, càng ngày càng hãm sâu, cuối cùng trở thành tín đồ thành kính, ví dụ như được tín đồ Tử Thần có lòng tốt cứu giúp, dần dần thay đổi nhận thức.”
“Cho dù là nguyên nhân gì, Linh Giáo đoàn kêu một người Bắc đại lục chân chính đến Star Highlands mở một cửa hàng Thuốc thần bí, bán xác ướp, đảm nhận cơ sở ngầm, vẫn là hành động rất thông minh, ít nhất sẽ không dễ dàng bị hoài nghi.”
Thấy Lumian đã có dáng vẻ rất mệt mỏi, Franck không giảng giải nhiều hơn nữa, tìm một khách sạn ở gần đó, thuê một gian phòng.
Lumian tỉnh lại từ trong giấc ngủ say, ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ kính, chiếu lên trên mặt Franck và Jenna đang ngồi ở bên bàn, trời cao trong xanh được tô điểm bởi những đám mây trắng như bông.
Franck và Jenna một người gặm bánh burrito được rắc hương liệu bao bọc lấy miếng thịt bò và thịt cừu, một người dùng cái nĩa cắm vào hành tây, khoai tây, ngô và các loại thịt nướng, trước mặt đều có để một ly đồ uống tỏa ra mùi hương của ngô ngọt.
“Các ngươi chơi rất vui vẻ đấy nhỉ.” Lumian xoay người ngồi dậy, ha ha cười nói.
Franck ngậm đồ ăn, mơ hồ nói:
“Khó có được đến Highlands một lần, công việc cũng đã làm xong, đương nhiên phải thả lỏng một chút rồi.”
“Cái này gọi là gì nhỉ? Cái này gọi là, cái này gọi là… chết tiệt, thôi bỏ đi, ngươi tự lĩnh hội ý tứ của ta đi!”
Nàng nói vòng vo hồi lâu đều không sắp xếp ra được ngôn ngữ tương ứng, cuối cùng lựa chọn bỏ qua, tập trung ăn bánh.
Jenna thì chỉ vào bên tay phải mình nói:
“Bọn ta có mang cơm trưa cho ngươi.”
Đó là một phần thịt bò rán có rưới nước sốt màu đỏ, tản ra mùi rượu nhàn nhạt.
“Ta còn tưởng rằng các ngươi sẽ lo lắng đến ngôn ngữ có rào cản, không dám ra cửa chứ.” Lumian ngồi xuống, nhanh chóng lấp cái bụng đói.
Lần trước hắn đã phát hiện ra, người địa phương biết ngôn ngữ Intis không hề ít, hơn nữa ‘biết’ này thường giới hạn trong miễn cưỡng nghe hiểu, có thể giao tiếp đơn giản.