Đến giai đoạn cuối cùng của Mùa Chay, biểu hiện khác thường của phần lớn người trẻ tuổi cũng có thể là do nhận lấy ảnh hưởng ngay tại chỗ của linh mục giáo xứ dùng năng lực siêu phàm gây ra, chứ không phải trước đó đã có vấn đề.
Trong tạm thời, Lumian có cảm giác cả thôn Cordu là một khu rừng rậm nguyên thủy, khắp nơi tràn ngập nguy hiểm, còn bản thân thì không phân rõ được ai là con mồi ai là thợ săn.
Cẩn thận và nhẫn nại là yếu tố quan trọng nhất để sống sót trong hoàn cảnh như vậy, năng lực, can đảm, trí tuệ và kinh nghiệm đều phải xếp sau.
Cái này tồn tại tương tự nhất định với cuộc sống lưu lạc trước kia, lại có khác biệt rõ ràng.
Theo những ý niệm này hiện lên, Lumian không hiểu sao cảm nhận được ma dược thợ săn xuất hiện dấu hiệu tiêu hóa.
“Đây là bước đầu tiên của phương pháp nhập vai?”
“Rất nhanh mà, ta còn tưởng rằng cần một hai tháng mới có thể nhập môn…”
Nghĩ đến đây, Lumian đột nhiên hưng phấn:
Có thể trong một hai lần tuần hoàn sẽ tiêu hóa hết ma dược thợ săn không?
Đến lúc đó, phối hợp với săn bắn ở đống đổ nát cảnh trong mơ, nói không chừng mình sẽ nhanh chóng có thể trở thành kẻ khiêu khích của danh sách 8, nhận được lực lượng càng mạnh mẽ hơn, tăng tỷ lệ thành công giải quyết vấn đề thời gian tuần hoàn lên.
Lumian vừa suy nghĩ vừa đi tới trước, rất nhanh đã đi đến quảng trường trong thôn.
Tính toán trước mắt của hắn là đi tìm linh mục giáo xứ nói chuyện phiếm, thăm dò thử đối phương một chút, xem có thể phát hiện được điểm khác thường nào đạt được chút manh mối gì không.
Đúng lúc này, hắn nhìn thấy một bóng dáng đang đi về phía nhà thờ.
Bóng dáng kia mặc áo khoác dài màu xám đậm có mũ trùm đầu, bên hông buộc sợi dây thừng, dưới chân đeo đôi giày da mới tinh mềm mại, đúng là người chăn cừu Pierre Berry.
Hắn… Lumian bước nhanh đến gần, cố ý hỏi:
“Pierre, sao ngươi lại trở về vậy?”
Mái tóc màu đen của Pierre Berry lúc này vẫn bóng dầu và xoăn, râu ria trên mặt vừa thấy cũng đã lâu không cạo.
Nghe thấy vấn đề của Lumian, hắn tương đối vui vẻ đáp lại:
“Chẳng phải Mùa Chay sắp đến rồi sao? Ta đã nhiều năm không tham gia, năm nay dù thế nào cũng không thể bỏ qua…”
Trong đôi mắt màu lam của hắn tràn đầy ý cười ôn hòa, hoàn toàn khác với người chăn cừu đã lưu lại ấn tượng khắc sâu thậm chí là bóng ma cho Lumian.
Ặc, thay đổi địa phương, thay đổi người hỏi, câu trả lời đã có khác biệt nhất định với lần tuần hoàn trước đó, tuy rằng về bản chất không thay đổi, nhưng cách dùng từ nào đó lại không giống… Lumian nghiêm túc nghe xong, cúi đầu nhìn đôi giày mới của Pierre, cười nói:
“Phát tài?”
“Không coi là vậy, chỉ có thể nói là chủ thuê lần này thật tốt, chia cho ta không ít thứ.” Pierre rất vui vẻ: “Buổi tối mời ngươi uống rượu.”
“Được.” Lumian đồng ý, chỉ vào nhà thờ: “Ngươi đang định đi cầu nguyện?”
“Đúng, đã lâu lắm rồi không đến nhà thờ cầu nguyện với Thần.” Pierre cảm thán.
Câu này vốn không có gì, nhưng Lumian hiện giờ càng nghe càng cảm thấy không đúng.
Nơi chăn cừu không phải thành trấn hoàn toàn rời xa nhân loại, rất nhiều nơi xung quanh đồng cỏ trên thảo nguyên là thôn xóm, đồng cỏ trên núi cao là hoang vắng, nhưng thường cách một khoảng thời gian người chăn cừu đều sẽ xuống núi bổ sung chút đồ, sao có thể không tìm thấy nhà thờ chứ?
Đương nhiên, nếu như lần này Pierre Berry thay đổi địa điểm sang Feneport hoặc Renburg, nơi đó thật sự không tìm thấy nhà thờ của Mặt Trời Vĩnh Hằng, chẳng qua do ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo, hiện giờ Lumian cảm thấy mỗi một câu Pierre Berry nói ra đều có vấn đề.
Pierre Berry hỏi ngược lại:
“Ngươi cũng đi nhà thờ sao?”
“Không.” Lumian lắc đầu phủ nhân: “Ta cho rằng trên quảng trường sẽ có người nói chuyện, ai ngờ đều không có người nào tới.”
Hắn lập tức vẫy tay:
“Ta về nhà trước.”
“Buổi tối gặp.” Pierre Berry vẫy tay theo.
Sau khi nhìn thấy người chăn cừu này đi tới nhà thờ, Lumian quay trở về trong thôn.
Hắn thay đổi chủ ý tìm linh mục giáo xứ tán gẫu, mục đích tiếp theo là:
Nhà của người chăn cừu Pierre Berry!
Mười mấy miệng ăn nhà Berry đều chen chúc ở trong một căn nhà hai tầng bên ngoài rách nát, Lumian quen cửa quen nẻo nhìn cánh cửa rộng mở kia, cẩn thận lách qua bên hông, đi đến bên cạnh bãi đất trống dùng hàng rào bằng cọc gỗ vây lại ở phía sau nhà.
Khu vực đất trống kề bên cạnh mái hiên có một đống cỏ khô và củi, ba con cừu có màu lông trắng như bông hơi bẩn đang quanh quẩn ở đó.
Lumian đúng là nghĩ đến Aurora đã nói mấy con cừu gấp gáp về cùng lần này với Pierre Berry hơi kỳ quái nhưng lại không biết kỳ quái ở chỗ nào, cho nên mới cố ý thừa dịp người chăn cừu đi nhà thờ cầu nguyện, đến nơi đây kiểm tra bầy cừu.
Tuy rằng hắn chưa bao giờ chăn cừu, nhưng ở Cordu một thôn xóm gần đồng cỏ cao nguyên như vậy, cừu từng tiếp xúc không có một trăm cũng có bảy tám chục, tuyệt đối không hề xa lạ gì với chúng nó cả.