Aurora ngẫm nghĩ lại bổ sung thêm:
“Nếu như vòng tuần hoàn kia không phải là một vòng tròn khép kín, vẫn tồn tại luân phiên giữa ngoài vòng và trong vòng, ví dụ như tin tức ở bên trong có thể truyền ra ngoài, người của bên ngoài có thể tiến vào nhưng không thể rời đi, như vậy có lẽ ngày đầu tiên của vòng tuần hoàn bắt đầu được tính từ ngày những người bên ngoài kia tiến vào, miễn cho khi tuần hoàn, bọn họ không có vị trí, đương nhiên, cũng có thể ép buộc người từ bên ngoài đến bắt đầu làm chuyện về sau mới có thể làm ngay từ ngày đầu tiên vốn không có hành động, chuyện tương tự như vậy có nhiều biện pháp lắm.”
Lumian nghe thấy ánh mắt sáng lên, rất muốn lớn tiếng ca ngợi chị gái.
Hắn hoài nghi bởi vì tiến vào của Leah, Ryan, Valentine nên mới khiến cho vòng tuần hoàn bắt đầu từ buổi chiều ngày 29 tháng 3.
Nếu thật sự là như thế, có lẽ đêm thứ mười hai đã biến thành đêm thứ mười, đêm thứ chín, đương nhiên, cũng có khả năng vốn là đêm thứ mười ba, bởi vì xâm nhập của người từ bên ngoài đến nên biến thành đêm thứ mười ba.
Đây đều là chuyện có khả năng, cần bản thân Lumian kiểm chứng.
Hắn hoàn toàn tán thành suy luận mới vừa rồi của chị gái, tin tưởng đêm thứ mười hai nhất định đã xảy ra chuyện gì nên mới khiến cho vòng tuần hoàn sinh ra, chỉ có biết rõ ràng lúc đó đã xảy ra chuyện gì thì mới có thể tìm được mấu chốt để giải trừ vòng tuần hoàn.
Do đó, Lumian quyết định trong vòng tuần hoàn lần này cố gắng không nên gây ra bất cứ khác thường nào, Mùa Chay cũng kiếm cớ không gia nhập đội ngũ diễu hành chúc phúc, an phận chờ đợi cho đến đêm thứ mười hai.
Nhưng hắn cũng không thể không làm gì cả, thời gian không cho phép.
Trừ phi Lumian hủy bỏ tuần hoàn sau khi trải qua đêm thứ mười hai lần này, bằng không đến vòng tuần hoàn tiếp theo, hắn sẽ phải chạy đua với thời gian.
Toàn bộ vòng tuần hoàn có tổng cộng mười hai ngày, chờ vòng tuần hoàn lần này kết thúc, tỷ lệ bên ngoài phát hiện ra thôn Cordu có khác thường sẽ tăng lên thẳng tắp, thời gian tối đa lưu lại cho Lumian để giải quyết vấn đề chỉ có một vòng tuần hoàn nguyên vẹn, thậm chí không đến.
Nếu như muốn tạm dừng khác thường trong một lần tuần hoàn, hắn phải nắm giữ thông tin đủ nhiều, có hiểu biết đầy đủ đối với thông tin của cả thôn xóm.
Vừa không gây ra khác thường, lại vừa phải điều tra ra vấn đề… Lumian không nhịn được thầm cười nhạo bản thân:
Việc này có gì khác thằng hề làm xiếc đi dây bên vách núi chứ?
Cả hai đều không phải chuyện gì tốt.
Aurora thấy hắn vài giây không nói gì, giống như đang biên soạn câu chuyện, thích thú giơ tay quơ nói:
“Thiếu chút nữa quên làm bữa tối!”
“Chờ chút.” Lumian tỏ vẻ nghiêm túc lại nặng nề nhìn Aurora.
Aurora lập tức chậc một tiếng:
“Ta nghe thấy khí tức của đùa dai.”
Lumian dứt khoát nói:
“Aurora, ờ, chị, thật ra chúng ta đang rơi vào trong một vòng tuần hoàn.”
“A, vừa học xong đã dùng luôn trên người chị sao?” Aurora vừa tức giận lại buồn cười.
Đôi khi, giữa người với người vẫn cần một chút tin tưởng… Lumian vừa cảm khái không tiếng động vừa cười nói:
“Ít nhất ngươi hãy nghe xong câu chuyện ta biên soạn có được không?”
“Nếu không, nhân tiện cho điểm?”
Aurora liếc nhìn sắc trời vẫn sáng ngời ngoài cửa sổ:
“Cũng được.”
Lumian bắt đầu kể về việc mình gặp ba người xứ khác Leah, dùng hình thức dàn ý nói ra mình giữ được tỉnh táo khi ở trong giấc mơ, tiến vào một đống đổ nát độc đáo, thông qua săn bắn quái vật nhận được đặc tính phi phàm, trở thành thợ săn.
Hắn không giấu giếm hoa văn bụi gai vòng tròn khóa ngực mình, bởi vì thứ này có khả năng đề cập đến mấu chốt của thời gian tuần hoàn – hắn thấy được ký hiệu tương tự ở chỗ linh mục giáo xứ, mà giết chết linh mục giáo xứ khiến cho thời gian bắt đầu lại trước thời hạn.
Mới ban đầu Aurora còn mang theo nụ cười, cảm thấy câu chuyện em trai biên soạn lần này thật sự sáng tạo, nhưng càng nghe, vẻ mặt của nàng càng trở nên nghiêm túc, bởi vì có rất nhiều tri thức không phải Lumian có thể nghe hiểu rõ được.
Đến đoạn Lumian nói mình đã trở thành người phi phàm, nàng cuối cùng có động tác, nâng tay phải lên, nhéo hai bên huyệt thái dương.
Đôi mắt màu lam nhạt của nàng lập tức trở nên sâu thẳm, nhưng không chiếu ra bóng dáng gì cả.
Nàng liếc nhìn Lumian một lúc, nhẹ nhàng gật đầu nói:
“Cơ thể etheric của ngươi có biến hóa vô cùng lớn, năng lượng sinh mệnh và trạng thái thân thể đều vượt qua người bình thường rất nhiều.”
“Cơ thể astral có thay đổi nhất định nhưng không lớn…”
“Quả nhiên chính là thợ săn am hiểu chiến đấu chứ không phải làm phép…”
“Ký hiệu và biến hóa liên quan kia thì ta chưa nhìn ra, cũng không dám nhìn xem sâu hơn…”
Nói đến đây, Aurora phồng miệng lên, vẫn hơi nghi ngờ hỏi lại:
“Ngươi sẽ không phải vì để cho ta tiếp nhận chuyện ngươi đã trở thành người phi phàm nên cố ý thêu dệt ra câu chuyện vô lý như vậy đấy chứ?”