Quỷ Đạo Tu Tiên: Ta Có Thể Miễn Trừ Đại Giới (Bản Dịch)

Chương 134 - Chương 134 - Thích Ứng Với Môi Trường

Chương 134 - Thích Ứng Với Môi Trường
Chương 134 - Thích Ứng Với Môi Trường

Chương 134. Thích Ứng Với Môi Trường

Trong hốc cây mờ tối, quỷ vật thèm nhỏ dãi nhìn về nụ hoa huyết nhục cách đó không xa, mặt ngoài cánh hoa còn có hoa văn phức tạp.

Quỷ vật có ngoại hình giống như con thỏ, nhưng cái đuôi lại là một cái xúc tu hẹp dài, mạt còn rất dài có to lớn con mắt.

Ánh mắt nó tham lam nhìn chằm chằm nụ hoa, dục vọng để nó từng bước hướng về phía trước.

Đúng lúc này, cánh hoa sinh ra một khe hở, mang theo con mắt ló ra, có thể nhìn thấy có trọng đồng đang không ngừng chuyển động.

Con thỏ quỷ lộ ra trên trăm cái răng nanh, thân thể không ngừng tới gần.

Nhậm Thanh hơi thích ứng nửa dưới thân thể của mình, cảm thụ được thọ nguyên đang trôi qua, xem ra nhiều nhất nửa canh giờ liền sẽ bỏ mình.

Ngay tại lúc thỏ quỷ sắp động thủ, Nhậm Thanh từ bên trong hoa huyết nhục nhảy vọt mà ra.

Hắn hiện tại tướng mạo cực kì quái dị, tựa như quả trứng bóng loáng, ở giữa thì là trọng đồng, nhìn qua thực lực kém thỏ quỷ xa tít tắp.

Thỏ quỷ phát ra tiếng gào thét nhào tới.

Lợi trảo cùng cái đuôi phối hợp lẫn nhau, mỗi chiêu đi ra chính là đâm tới con mắt Nhậm Thanh.

Nhậm Thanh híp mắt lại, động tác có vẻ thành thạo điêu luyện, đơn giản lách mình liền có thể né tránh, sau đó dùng cái đầu cứng rắn hung hăng va chạm.

Tiên huyết trên thân Thỏ quỷ văng khắp nơi.

Nó dù là rơi vào hạ phong vẫn liều chết như cũ, rất nhanh liền bị Nhậm Thanh đụng cho đầu rơi máu chảy.

Nhậm Thanh vốn định lấy triền đấu giải quyết, nhưng đột nhiên phát hiện có khí tức quỷ vật đang đuổi tới, vội vàng lấy thương đổi thương giết chết đối phương.

Một con linh cẩu toàn thân mọc đầy cánh tay vọt tới Nhậm Thanh.

Nhậm Thanh cảm thụ được khí tức tinh khiết của thỏ quỷ sau khi chết dung nhập hồn phách, liền nhờ vào đó câu thông lên loại thuật pháp thứ hai.

Một cái xương sống từ sau lưng mọc ra, trực tiếp đem cẩu quỷ đâm chết tại chỗ.

Bây giờ hình tượng của hắn càng thêm dữ tợn, chỉ cần khóa chặt đối thủ, Long Xà Tích xuất thủ liền có thể tuỳ tiện xử lý.

Nhưng Nhậm Thanh biết rõ thời gian không nhiều, hai loại thuật pháp này gia trì thì thọ nguyên sẽ lần nữa bị áp súc.

Nhậm Thanh chỉ tiếc lấy được khí tức hồn phách quá ít, chút cường đỗ ấy thì gánh vác xương sống dị hoá đã cực kì miễn cưỡng.

Thi thể Quỷ vật bị bình nguyên huyết nhục hấp thu, mà đất phía dưới chân còn có thể thỉnh thoảng chấn động, cảm giác giống như là Địa Tàng Vương đang dần dần sụp đổ.

Nhậm Thanh lợi dụng trọng đồng nhìn về nơi xa, tất cả xung quanh đều là do huyết nhục tạo thành.

Bạch cốt tạo dựng ra cây cối, phiến lá thì là da người, từ trận gió thổi qua, có vẻ quỷ quyệt không gì sánh được.

Còn có vô số quỷ vật đang tân sinh cùng tử vong.

Một con rết dài mười mấy mét chậm rãi bò qua, trên người nó mọc đầy con mắt to to nhỏ nhỏ, có xúc tu dày dặc liên tục di chuyển.

Quỷ vật hình con rết mới vừa nhúc nhích một lát, đột nhiên thọ nguyên gần hết, lập tức liền ngã trên mặt đất, thi thể bị Địa Tàng Vương hấp thu.

Cảnh tượng như thế tuyệt không hiếm thấy, có thể thấy được trình độ khắc nghiệt của vòng sinh thái minh vũ chi địa.

Quỷ vật chém giết tranh đấu với nhau, bản năng muốn sống sót lâu hơn một chút.

Nhưng phù du thì thế nào vẫn là phù du.

"Quá quái đản, đây chính là quá trình cấm khu Dương Thần cảnh dần dần hình thành sao? ! !"

Trách không được lính cai ngục đường cố gắng muốn ngăn cản Địa Tàng Vương mất mạng, thậm chí còn vận dụng Chiêu Hồn Thuật.

Nhưng mà Dương Thần cảnh cũng đại biểu cho tài nguyên vô hạn, cái thế giới này không có cái linh mạch linh thảo gì, muốn tấn thăng chỉ có thể mượn nhờ tài nguyên do tiền nhân sinh ra.

Cho nên lính cai ngục đường không có Dương Thần cảnh, bởi vì tài nguyên căn bản không đủ.

Nếu như lính cai ngục đường có thể khống chế thi thể Địa Tàng Vương, Âm Sai cảnh sẽ có cơ hội tấn thăng Dương Thần, nếu không chỉ có thể cả đời bị vây chết tại Âm Sai cảnh.

Sau khi chết còn phải hóa thành một bộ phận A Tỳ Địa Ngục, nhận tra tấn vĩnh thế.

Nhậm Thanh an định tâm thần.

Hắn tiện tay đâm chết mấy cái quỷ vật, trọng đồng trở nên càng thêm thanh tĩnh.

Góc nhìn cũng từ đó phát sinh biến hóa, có thể nhìn thấy hồn phách lúc quỷ vật chết đi sinh ra.

Những hồn phách này chỉ có một số nhỏ bị quỷ vật hấp thu, đại bộ phận đều là chui vào trong thân thể Địa Tàng Vương.

Oanh! ! !

Đại địa lại bắt đầu chấn động, từng khe hở lan tràn, huyết thủy văng khắp nơi.

Nhậm Thanh theo bản năng quay đầu nhìn lại, động tĩnh từ phía cây cổ thụ não truyền đến, nơi đó có thể là cội nguồn của thân thể sụp đổ.

Chỉ sợ cây não này đại biểu cho hạch tâm của Địa Tàng Vương, cũng chính là Nê Hoàn cung mà Đạo Môn nói tới.

Quỷ vật cự nhân độc nhãn phát hiện Nhậm Thanh, hắn nhìn Nhậm Thanh giống như đang nhìn đứa trẻ vô hại.

Trên mặt của nó nở nụ cười dữ tợn, xoay người đồng thời từ khuỷu tay bắn ra cánh tay, đột nhiên chộp tới phía Nhậm Thanh.

Ở bên trong suy nghĩ của cự nhân, Nhậm Thanh sẽ không hề có lực hoàn thủ mới đúng.

Nhưng mà lại hụt trong gang tấc.

Bình Luận (0)
Comment