Quỷ Đạo Tu Tiên: Ta Có Thể Miễn Trừ Đại Giới (Bản Dịch)

Chương 213 - Chương 213 - Tìm Tiểu Vũ

Chương 213 - Tìm Tiểu Vũ
Chương 213 - Tìm Tiểu Vũ

Chương 213. Tìm Tiểu Vũ

Buổi chiều Tam Tương thành bị ánh sáng mông lung mang bao phủ.

Thanh Hà chảy quanh thành tây, từng con thuyền giấy chở ngọn nến phiêu đãng tại mặt nước, có thể nhìn ra dân chúng rất kỳ vọng đối với năm mới.

Bởi vì đường đi rất nhiều người, nhiệt độ cơ thể mỗi người sưởi ấm lẫn nhau, cái giá rét mùa đồng cũng bị sua tan.

Nhậm Thanh nhịn không được sinh lòng cảm thán.

Tương Châu có thể không phồn hoa bằng Tĩnh Châu trước kia, nhưng ít ra có thể duy trì lấy yên ổn dài lâu, dân chúng không có làm ký sinh thể Thiên Đạo Trùng.

Nhậm Thanh rất nhanh liền quay trở về nha môn, bên trong Hỏa Công đường đã bố trí tết xong xuôi, câu đối cũng treo ở các nơi.

Bá Phong ngồi chồm hổm ở trong sân để hút thuốc lá, ánh mắt hơi có chút hoài niệm.

Đối với một người đã qua bốn mươi tuổi như hắn, năm mới cũng đại biểu cho con đường tử vong đang tới gần, nhưng mà đây cũng là chuyện nhất định phải trải qua.

Trừ phi nắm giữ được những tiên pháp như tu sĩ lính cai ngục đường.

Bá Phong thấy Nhậm Thanh đi tới, liền vội vàng đứng lên chào hỏi:

"Nhậm đại nhân đã trở về rồi sao."

Hắn cảm giác biến hóa của đối phương không nhỏ.

Mấy tháng trước như là lợi kiếm ra khỏi vỏ phong mang tất lộ, hiện tại có thêm cỗ khí tức nội liễm, rất dễ dàng bị người khác xem nhẹ.

Bá Phong cũng không biết rõ, Nhậm Thanh ngoại trừ dùng Kính Trung Tiên ảnh hưởng tới bên ngoài, chủ yếu vẫn là tại trong dạ dày thời gian đã khứ trừ khí chất táo bạo.

Tâm thái Nhậm Thanh không nóng không vội.

Nắm giữ lấy tài nguyên lính cai ngục đường cùng Vô Vi đạo tràng, đừng nói là Âm Sai cảnh, ngay cả Dương Thần cảnh cũng ở trong tầm tay.

Chỉ cần chờ U Minh Công tấn thăng Trúc Cơ kỳ, liền có thể lợi dụng hỏa luyện cung để luyện chế pháp khí.

Đến lúc đó có chợ quỷ thu hoạch thọ nguyên, hạn mức cao nhất khi Vô Mục Pháp ăn sống con mắt sẽ không còn có hạn chế.

Có thể nói là cá vượt long môn.

Nhậm Thanh nghĩ đến qua hết năm phải đi An Nam trấn, cho nên thời gian này chủ yếu là buông lỏng.

Trong lòng của hắn cũng có chút dự cảm.

Làm tu sĩ cầu Trường Sinh, bên người thân bằng hảo hữu sẽ tránh không được trải qua sinh lão bệnh tử, hẳn phải chết, ngày tết xuân náo nhiệt khẳng định sẽ càng ngày càng ít.

Đến ngày hôm sao, Tam Tương thành càng thêm có không khí ngày lễ.

Thi thoảng có những nhà bắt đầu đốt pháo, phát ra lốp bốp tiếng vang.

Toàn thành cũng đang chuẩn bị ăn uống.

Mùi gạo, Trúc Hương, mùi rượu. . .

Nhậm Thanh mua vài hũ rượu trúc, chuẩn bị ngày tết.

Loại rượu này là ngâm vào trong măng trú , đợi nó trưởng thành rừng trúc liền có thể uống, hương vị thanh thuần còn mang theo một mùi gạo đặc biệt.

Hắn trở về Hỏa Công đường, phát hiện bên trong có thêm một cái bàn lớn, trên bày đầy thức ăn muôn hình muôn vẻ, cộng thêm rượu trúc liền đầy đủ.

Bọn người Bá Phong ngồi vây quanh lấy bàn lớn, còn mang theo gia quyền của mình, có thể thấy được mọi người rất coi trọng ngày tất niên, mà chủ vị tự nhiên là lưu cho Nhậm Thanh.

Nhậm Thanh nhìn quanh một vòng nhịn không được mở miệng hỏi:

"Làm sao không thấy Tiểu Vũ?"

Bá Phong nhíu mày, vội vàng chạy tới phòng chung quanh kiểm tra một hồi, kết quả xác thực không có tìm được thân ảnh Tiểu Vũ.

Lý Miên suy tư nói ra:

"Chắc sắp về rồi, hắn bảo đi võ quán đệ đệ là Tiểu Tam Nhi."

Nhậm Thanh thấy vậy đứng người lên:

"Ta ra ngoài, rất nhanh liền trở về."

"Ai, cẩn thận. . ."

Bá Phong vừa định nhắc nhở Đông Thành có rất nhiều hỗn loạn, nhưng Nhậm Thanh vừa ra khỏi cửa đã chớp mắt không thấy tung tích.

Hai chân Nhậm Thanh điểm nhẹ mặt đất, bước nhanh đi xuyên qua trên mái hiên.

Tốc độ của hắn cũng biến thành càng lúc càng nhanh, từ thành tây đến thành đông chỉ tốn thời gian một lát.

So sánh với thành tây phồn hoa, thành đông cùng khổ xác thực còn quạnh quẽ hơn không ít.

Nhậm Thanh lợi dụng trọng đồng đảo qua quảng trường.

Lập tức hắn chú ý tới có mấy vị đạo sĩ giả giang hồ, những người này lấy xem quẻ cùng tướng mạo làm chủ, thường xuyên ngăn lại dân chúng đi ngang qua.

Phụ cận còn hỗn tạp thành viên bang hội trên người mặc thanh y, hình dáng đặc thù chính là mù con mắt.

Nhậm Thanh rất nhanh liền tìm được Tiểu Vũ.

Tiểu Vũ đứng ở trước cửa một gian võ quán đang muốn đi vào, nhưng bị hơn mười vị tráng hán ăn mặc theo kiểu bang phái ngăn cản, nhưng mà kiêng kị tại thân phận nha dịch của Tiểu Vũ, cũng không dám động thủ.

Cái võ quán này rõ ràng có bối cảnh bang phái.

Nhậm Thanh thấy vậy trực tiếp đi qua tráng hán đi vào trước mặt Tiểu Vũ.

"Thế nào?"

Tiểu Vũ cười khổ nói ra:

"Thanh ca, ta muốn đón quay về đệ đệ, nhưng võ quán chính là không đồng ý, hơn nữa còn tìm tới không ít nhân sĩ giang hồ."

Hắn đã biết rõ bối cảnh võ quán, chỉ là muốn cho đệ đệ tuổi nhỏ thân thể cường kiện.

Nhậm Thanh cũng không để ý tới những thành viên bang phái kia, chuẩn bị mang theo Tiểu Vũ xông vào võ quán, không nghĩ tới lại bị người đưa tay ngăn lại.

Tráng hán cao lớn thô kệch đi đến đến đây, mắt phải hắn bị miếng vải đen che kín, hiển nhiên là mù: "Thật ngại quá sai gia, chờ khoảng một lát là được. . ."

Bình Luận (0)
Comment