Chương 226. Sao?
Có mấy cái tàn hồn du đãng trong ngõ hẻm, cái hẻm ngõ này là một nơi hiếm hoi được Vu Đại Xuyên và Vạn khải chừa ra.
Trương Vũ thấy vậy thèm nhỏ dãi.
Thuật pháp hắn chủ tu mặc dù là Thử Hoạn Quyết, nhưng cùng lúc nắm giữ một môn "Giấu ảnh thuật", có thể hấp thu tàn hồn để tăng tốc tu hành.
Trương Vũ kỳ vọng dựa vào Bách Quỷ Dạ Hành, đem giấu ảnh pháp đạt tới Bán Thi cảnh viên mãn, sau đó tiến đến minh vũ chi địa tấn thăng Quỷ Sứ cảnh.
Trương Vũ một lần nữa hóa thành thân người, móng vuốt biến thành màu tím đen, về sau hai chân phát lực theo góc tường thoát ra, tàn hồn bị xé thành mảnh nhỏ.
Thời điểm vừa định tiến thêm một bước, lại cảm giác thân thể đột ngột cứng tại chỗ, lập tức bị khống chế tới mức cơ thể run rẩy lên.
Trương Vũ lúc này mới chú ý tới, có một nam tử ở cửa sổ nhà trọ.
Thân thể Nhậm Thanh đen như mực giống như là một cái bóng, phối hợp với trọng đồng không ngừng chuyển động, có cỗ uy hiếp kinh khủng.
Trong đầu Trương Vũ có thêm một cái ý nghĩ không rét mà run.
Hai người Vu Đại Xuyên chừa lại khoảng cách có phải hay không là đang tận lực né tránh người này, vậy thực lực của đối phương đáng sợ đến cỡ nào.
Hai lần ngụy biến?
Thậm chí là ba lần ngụy biến.
Trương Vũ không khỏi lần bị dọa phát sợ, suýt chút nữa quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.
Hắn mặc dù biết được An Nam trấn không cho phép lính cai ngục giết người, nhưng ngay mà thủy hồ lô đều đã ra tay mà không chút lo lắng nào, hắn đâu dám mạo hiểm chứ.
Xương sống lưng Trương Vũ tách ra một khe hở, tựa hồ muốn sinh ra Phụ Thử phân thân.
Hắn dối với thủ đoạn bỏ chạy của bản thân vẫn còn có chút tự tin, dù sao Thử Hoạn Quyết tại trong lính cai ngục đường vốn là lấy cẩu mệnh làm danh xưng.
Chỉ cần đem phân thân thả ra, căn bản không có khả năng tìm tới bản thể, đến đêm mai vẫn có thể ngóc đầu trở lại.
Tốc độ Trương Vũ đã rất nhanh, không có cân nhắc vấn đề thân thể dị hoá.
Nhưng Nhậm Thanh lại càng nhanh.
Hắn bước lên phía trước, thân ảnh dung nhập đêm tối, trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.
Chỉ là chớp mắt, Nhậm Thanh đã đứng trước mặt Trương Vũ, nâng lên tay phải đánh tới, gạch đá dưới lòng bàn chân nhao nhao nứt ra.
Ầm! ! !
Cánh tay vùng dài ra như cái roi.
Trương Vũ hóa thành tàn ảnh bay về phía cuối ngã tư đường.
Xương sườn phần ngực bụng hắn đứt gãy ra, trong đó có xương sườn còn đâm vào nội tạng, tai mắt mũi miệng cũng chảy ra tiên huyết.
Nếu không phải mang theo tu vi Quỷ Sứ cảnh, người bình thường đã chết tới mức không thể chết hơn nữa.
Trương Vũ cuối cùng ngã ở bên ngoài An Nam trấn, tính mệnh là có thể giữ lại, nhưng hiển nhiên chỉ có thể rời khỏi Bách Quỷ Dạ Hành.
Nhậm Thanh muốn lấy tính mệnh Trương Vũ thì dễ dàng biết bao.
Nhưng hắn biết mình quyết không thể làm chim đầu đàn, huống hồ chỉ là tiện tay công kích mà thôi.
Nếu lính cai ngục chỉ trọng thương thì khẳng định Âm Sai cảnh sẽ an tâm không để ý, bởi vì không có hình thành cấm khu, nhưng mà tiếp sau đó Trương Vũ còn phải đối mặt thủy hồ lô, khi Thủy Hồ Lô chưa thu tay mà hắn dám hành động, thật chán sống.
Tự cầu nhiều phúc đi.
Ánh mắt toàn thành nhìn về phía Nhậm Thanh, giấu giếm kiêng kị thật sâu.
Lòng bàn tay Nhậm Thanh có Long Xà Tích chui ra, lập tức nhảy vọt đến mái hiên, lực chú ý đặt ở trên thân quỷ vật hình thái khác nhau.
Tàn hồn đã tạo thành vài đầu thú quỷ, đồng thời còn đang không ngừng hội tụ.
Bách Quỷ Dạ Hành không có đơn giản như mặt ngoài.
Nhậm Thanh đè xuống tạp niệm.
Long Xà Tích trong nháy mắt dài ra, cuốn lên thú quỷ cự ly gần nhất liền kéo về, xích xương hung hăng xẹt qua.
Đầu thú quỷ này đã hình thành chút linh tính, hoàn toàn không phải thú quỷ mới sinh có thể đánh đồng.
Nó cực lực giãy dụa phản kháng, mới vừa có ý định tránh thoát khỏi Long Xà Tích, đột nhiên cảm nhận được một cỗ khí tức mang tính sâm lược cực mạnh.
Năng lực Kính Trung Tiên phối hợp với thi triển, lập tức Long Xà Tích hóa thành kịch độc màu xanh thẫm.
Long Xà Tích đột nhiên thu hồi, quay quanh thân Nhậm Thanh tựa như vật sống.
Thú quỷ bị quỷ ảnh nuốt.
Quỷ ảnh truyền đến ý niệm hài lòng, U Nguyên tiêu hao hầu như không còn đã nhanh chóng được bổ sung.
Nhậm Thanh không chút do dự mà tiếp tục triển khai giết chóc, tàn hồn tựa như những cây lúa bị gặt đi, động tác có vẻ gọn gàng mà linh hoạt.
Giữa lính cai ngục với nhau còn chưa bắt đầu xung đột, nhưng khi quỷ vật xung quanh càng ngày càng ít, cự ly giữa bọn hắn cũng tại từng bước tới gần.
Nhậm Thanh phát giác được địch ý của Vu Đại Xuyên, nhưng vẫn không thấy nương tay.
Thậm chí bắt đầu thu hoạch quỷ vật bên trong khu vực còn lại, quỷ ảnh ăn như gió cuốn, Thiên Đạo Trùng bất tri bất giác đã đến Luyện Khí trung kỳ.
Hiện nay xem ra, Vô ảnh quỷ tấn thăng Quỷ Sứ cảnh hẳn là tiết kiệm không ít thọ nguyên, như này cũng có thể yên tâm để Thiên Đạo Trùng đột phá Trúc Cơ kỳ.
Chỉ cần Trúc Cơ kỳ liền có thể nắm giữ hỏa luyện cung, đến lúc đó thọ nguyên sẽ không còn nhận hạn chế.
Ánh mắt hắn nheo lại, đã làm tốt chuẩn bị cầm Vu Đại Xuyên giết gà dọa khỉ.
Nhưng vào lúc này, có lính cai ngục cũng có chút khó khăn với thú quỷ.
Hai cái thú quỷ bắt đầu dung hợp với nhau, lúc trước bề ngoài cũng có chút dị dạng, hiện tại càng là liền hình dạng cũng không cách nào nhìn rõ.
Trong miệng nó vang lên tiếng kêu quái dị.
"Sao. . ."
Con ngươi Nhậm Thanh phóng đại.
Ban đầu ở bên trong Vô Vi đạo tràng, Thiên Đạo Tử dị hoá thành Thiên Ma Hồn Khí, lúc đó phát ra thanh âm cũng rất là tương tự.