Chương 334. Tân Vương Mới Sinh Ra
Nhậm Thanh dứt khoát để Long Xà Tích mang vào bên trong lò luyện huyết nhục.
Tốt xấu gì thì Long Xà Tích cũng là pháp khí bản mệnh cùng xương sống giống nhau, bản thân nó cũng có chút hương vị Hoàng Tuyền tiên cốt.
Điểm hồn Nhậm Thanh nhẫn nhịn thống khổ do bị thiêu đốt mang tới, mở miệng hỏi:
"Sư tổ, ta là Hoàng Kỳ, ngài còn nhớ rõ không?"
"Ta là. . . Ai?"
" Tổ sư Vô Vi đạo quan Thiên Đạo Tử, khai sáng tiên tông Tĩnh Châu, dưới trướng có vạn ngoại môn đệ tử. . ."
"Ngươi gạt ta, đạo quan đã diệt."
"Đạo quan đã diệt!"
"Đạo quan đã diệt! ! ! !"
Ngụy hồn phách càng trở nên không ổn định, nó muốn từ trong trí nhớ tạp nham tìm cái gì đó, ngược lại càng khiến bản thân sắp hồn phi phách tán luôn.
Cảm giác tựa như là một vị lão nhân sống thực vật, chủ động từ bỏ sinh cơ.
Theo đạo lý thì hồn phách Thiên Đạo Tử sau khi triệt để hóa thành Hắc Sơn Dương, chỉ sợ đúng là muốn sống không được, muốn chết không xong.
Tử vong với hắn chính là giải thoát.
Nhậm Thanh xoa xoa mồ hôi trán, nếu như không thể khống chế ngụy hồn phách, như vậy chỉ có thể bỏ mặc đối phương tan biến.
Sớm biết rõ thì nên thức tỉnh một phần ký ức Khương Qua hoặc là thổ địa, lòng cầu sinh của hai người tuyệt đối còn mạnh hơn Thiên Đạo Tử nhiều.
Nhậm Thanh nhìn chằm chằm bộ dáng thống khổ của Thiên Đạo Tử, đột nhiên hắn bình thường trở lại.
Cho dù Vô Vi đạo quan kết cục như thế nào, từ góc nhìn của Thiên Đạo Tử thì hắn đều đã làm gương sáng cho người khác.
Dù có bỏ mình thì vẫn cân nhắc cho đạo quan, thậm chí là bách tính Tĩnh Châu.
Nhậm Thanh cung kính ôm quyền hành lễ, nhưng lúc hắn nhìn chăm chú vào nhãn thần đen như mực của Thiên Đạo Tử thì như bị quỷ thần xui khiến mở miệng nói ra.
"Sư tổ, ngươi cam tâm sao?"
"Cam tâm sao?"
Thiên Đạo Tử lẩm bẩm bên trong miệng, áp chế không nổi lửa giận mà lẩm bẩm trong miệng.
"Làm sao có thể cam tâm! ! !"
"Hủy đạo thống của ta, nô bộc tộc nhân của ta, đáng chết ! ! ! ! !"
Lò luyện huyết nhục nở đến cực hạn, nguyên nhân quan trọng có thể là do Thiên Đạo Tử.
Nhậm Thanh hít vào một ngụm khí lạnh, hắn cười khổ nói ra:
"Sư tổ, ngươi đã tìm được biện pháp khắc chế Thiên Đạo Trùng."
Sát ý ngụy hồn phách phát tán hơi thu liễm, giống như có nhiều sinh cơ hơn.
Mặt ngoài quỷ ảnh lồi ra hình bầu dục, chính là trứng trùng Kim Đan do Thiên Đạo Trùng ấu thể biến thành.
Chỉ là Thiên Đạo Trùng ấu thể đã triệt để hóa thành khôi lỗi, không có chút linh trí nào, nhìn qua như trái tim trong cơ thể quỷ ảnh.
"Thiên Đạo Tử tổ sư, đạo thống Vô Vi đạo quan chưa diệt."
Khí tức Ngụy hồn phách ngưng tụ, Tân Hỏa chủ động quấn chặt lấy thân thể, đó là không cam lòng với vận mệnh cùng mấy chục vạn người Tĩnh Châu.
"Sư tổ, xin thượng tọa."
Ngụy hồn phách chậm rãi đi đến Bạch Cốt Vương Tọa, vết tích liên quan tới Hắc Sơn Dương trên thân dần dần rút đi, lộ ra bộ dáng bạch phát hồng nhan.
Nó dừng bước chân trước Bạch Cốt Vương Tọa, lập tức quay đầu đi.
Nhậm Thanh thấy vậy có chút thấp thỏm, sợ ký ức Thiên Đạo Tử lại phát sinh tình huống gì, trong lòng không khỏi sinh ra hối hận.
"Hoàng Kỳ, mau trở lại Tĩnh Châu, nơi đó. . . Huyết nhật mọc giữa trời, không còn kịp rồi."
Ngụy hồn phách ngồi trên Bạch Cốt Vương Tọa, toàn thân bắt đầu trở nên tiều tụy, điên loạn trong mắt cũng dần dần tán đi, khôi phục một mảnh thanh tĩnh.
Nhưng ký ức trộn lẫn lại bởi vì Tân Hỏa đốt cháy dần dần biến mất.
Cuối cùng cũng không phải là Thiên Đạo Tử chân chính, chỉ là ký ức hồn phách thôi.
Nhưng Tân Vương mới được sinh ra từ lửa của lò luyện huyết nhục như được cổ vũ, nhiệt độ Tân Hỏa đạt đến trình độ làm cho người ta nghẹn họng nhìn trân trối.
Đèn lồng trên vách tường lao tù lập tức sinh ra biến hóa, dầu thắp bên trong tràn đầy bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Ánh sáng đèn lồng phát tán càng ngày càng cường thịnh, ngay trong nháy mắt hóa thành màu trắng, hình thành một điểm sáng lớn bằng nắm đấm.
Nhậm Thanh cẩn thận quan sát, kỳ thật nói là điểm ánh sáng, càng giống mặt trời do Tân Hỏa ngưng tụ mà thành hơn, nhưng chỉ sáng chứ không phát nhiệt.
Rõ ràng là Thực Tiên pháp thuế biến, diện tích lao tù trong bụng cũng tăng lên.
Tất cả phòng giam độc lập ghép lại cùng một chỗ, cuối cùng hóa thành lao tù rộng chừng mười dặm, có chút bộ dáng ban đầu của A Tỳ Địa Ngục.
Huyết Đằng từ vách tường lan tràn, có một số đã mọc ra nụ hoa.
Nhậm Thanh nhịn không được mà sinh lòng vui mừng.
Sự thật chứng minh thuật pháp có liên quan quả thật có thể hỗ trợ lẫn nhau, rất có thể liên lụy đến cảnh giới Cai Ngục Pháp.
Nếu như có thể tìm tới thuật pháp còn lại của Tửu Nhục đạo nhân, nhất định có thể làm lao tù trong bụng càng trở nên giống thế giới chân thật.
Hắn mở to mắt kết thúc bế quan, từ trong sương phòng Hỏa Công đường mở cửa đi ra.