Chương 406. Sửa Chữa Trạch Nhân Pháp 2
Tình huống điểm hồn giống như người không tu luyện, xem chừng phơi mặt trời cũng có tác dụng không lớn, dứt khoát liền trực tiếp mang đi sấy khô.
Tân hỏa bị áp chế đến lớn bằng nắm đấm.
Điểm hồn phiêu phù ở giữa không trung, mấy ngọn lửa quấn quanh nó.
"Tê. . ."
Nhậm Thanh nhịn không được hít vào ngụm khí lạnh, có chút cảm động, điểm hồn càng bắn ra rất nhiều bọt khí, đau nhe răng trợn mắt.
Nhưng hắn không hề từ bỏ dự định, mặc cho nhiệt độ cao khiến điểm hồn sôi lên xẹt xẹt.
Bộ phận hồn thể của điểm hồn xuất hiện hoá khí, nhưng mà dựa theo tiến độ còn xa xa không có kết thúc.
Tiếp tục sau hai canh giờ, điểm hồn chỉ là rút nhỏ một phần ba.
Nhậm Thanh nghĩ đến đau dài không bằng đau ngắn.
Tân hỏa lập tức bắt đầu trở nên tràn đầy, chủ hồn lập tức sinh ra một cỗ cảm giác ngạt thở không hiểu.
Hắn cố gắng nhẫn lại, mãi đến điểm hồn hoàn toàn hoá khí, hình thành sương mù hình người.
Nhậm Thanh mặc niệm nội dung Trạch Tiên pháp, điểm hồn bắt đầu ngưng tụ, một tôn Trạch nhân Tự Thực cảnh hiển lộ bên trong lò luyện huyết nhục.
Điểm hồn Trạch nhân vẫn có lưu vết tích Tam Hoa Tụ Đỉnh như cũ, nhưng mà luôn cảm giác điểm hồn càng thêm tự nhiên hơn nhiều.
Mà nên điểm hồn đạt tới Tự Thực cảnh, về sau áp chế của Nhậm Thanh đối với vật quỷ dị Chí Ám Yểm Chủ trở nên rõ ràng, có thể thấy được nó còn có thể trợ lực tu luyện Vô Mục Pháp.
Hắn thấy vậy gọi ra Hệ Thống.
【 phải chăng tấn thăng Tha Thực cảnh, sẽ tiêu hao thọ nguyên hai mươi năm 】
Nhậm Thanh không chút do dự liền lựa chọn tiêu hao, dù sao hiện nay có hơn bảy mươi năm thọ nguyên thì nhiều nhất chỉ hoàn thành một lần ngụy biến, còn không bằng dùng tại nơi đây.
Trạch nhân điểm hồn sinh ra kịch biến, tình huống bình thường thì nuốt ngụy Trạch nhân có khả năng Ngũ Khí Triều Nguyên, bây giờ không cần nuốt ngụy Trạch nhân lại có thể tự tái tạo.
Khí tức nó tán phát ra trở nên càng thêm phiêu miểu, hoa sen ở cái trán và hai lỗ tai nở rộ, tựa như đóa hoa chân chính.
Mặt người ngũ sắc ở lòng bàn tay, biểu lộ có vẻ huyền diệu không gì sánh được.
Theo đạo lý thì hình tượng điểm hồn so với bản thể Nhậm Thanh còn muốn dọa người hơn nhiều, thậm chí đủ để cho dân chúng không biết rõ tình hình cúi đầu liền bái.
Thực lực mà nói, Tha Thực cảnh đã có thể so sánh Âm Sai cảnh, nhưng mà thủ đoạn đánh nhau quá đơn giản, rất dễ dàng bị địch nhân nhằm vào.
Dùng để làm làm át chủ bài không thực tế, nhưng làm điểm hồn lại dư xài.
Trạch Tiên pháp nhìn như tấn thăng đơn giản, kì thực phải để thân hồn hoàn toàn dị hoá, sau đó hấp thu năm đoàn ngụy Trạch nhân, lại tiêu hóa vật quỷ dị.
Nguy hiểm lớn hơn ích lợi nhiều, còn không cách nào tấn thăng Dương Thần cảnh.
Vì phòng ngừa Tương thôn xuất hiện tình huống giống như Long Sa thành, khẳng định không thể ngoại truyền Trạch Tiên pháp.
Nhậm Thanh lần nữa đưa mắt nhìn hệ thống, phát hiện tấn thăng Quỷ Thực cảnh phải một trăm năm.
Hắn phản ứng lại.
Đối với tệ nạn thì kỳ thật không có quá nhiều, dù sao cũng là để cho điểm hồn nắm giữ.
Nhưng Tự Thực cảnh phải dùng thủy hồn làm thuốc dẫn, cho nên dẫn đến nhất định phải tiêu hao mười năm thọ nguyên, Tha Thực cảnh Quỷ Thực cảnh cũng là nguy lý như vậy, phải tiểu hao rất nhiều tuổi thọ.
Chỗ khó Trạch Tiên pháp chính là vật liệu lúc tấn thăng, cùng chịu đựng dị hoá.
Chính bản thân Nhậm Thanh tu luyện, tấn thăng Quỷ Thực cảnh cũng không tốn quá lâu, nhưng mà chờ ly khai Long Sa thành lại làm nếm thử đi.
Hắn kết thúc bế quan ngắn ngủi, về sau phát hiện bãi tha ma thi thể ngoài thành tăng lên trên trăm cỗ, sắp có loại cảm giác chồng chất như núi.
Phi Tiên đại hội cũng vững bước thúc đẩy, chí ít bệ đá Hoàng Hạc quan đã dựng xong xuôi.
Nhưng mà chỉ sợ Hoàng Hạc Tiên không biết rõ Lý Diệu Dương vẫn có lưu sinh tức, từ vết tích gặm ăn nhỏ xíu trên thi thể đó có thể thấy được, ý thức của hắn bên trong quá trình dần dần khôi phục.
Vị Trường Thạch đạo nhân cùng Sa Sơn Tử quen thuộc kia cũng đã không thấy tung tích, tám thành là vô thanh vô tức chết trên tay Hoàng Hạc Tiên.
Nhậm Thanh hơi có vẻ tiếc nuối đồng thời sinh lòng một kế, dự định thuận tay đưa cái ân tình, để quỷ ảnh tận lực tiếp xúc đạo sĩ đón khách Hoàng Hạc quan.
Sau khi hắn làm xong, liền đem ánh mắt nhìn về phía Đăng Thiên Thế cao ngất trong mây.
Nhậm Thanh không biết rõ có đến Long Sa thành nữa hay không, đột nhiên cảm giác phải đi Đăng Thiên Thê xem một chút, nói không chừng có thu hoạch khác.
Hắn đi vào nơi hẻo lánh thành bắc, hình dạng tại dưới Kính Trung Tiên ảnh hưởng dần dần biến hóa, cuối cùng trở thành một vị lão hán khom lưng.
Nhậm Thanh giả vờ cật lực nâng lên nham thạch, chậm rãi hướng Đăng Thiên Thê đi đến.
Có không ít người sa mạc đồng hành.
Tuổi tác của bọn hắn phổ biến là từ bốn mươi trở lên, đều là người thành kính Mộ Tiên, lấy tu hành đương thời đổi lấy hi vọng thành tiên.