Chương 547. Đòi Lại Tiền Lãi
Nhận Thanh không có khả năng để vô quỷ thời gian dài nuốt cảm giác tồn tại, nếu không sẽ dẫn đến cảm giác tồn tại mãi mãi tổn thất.
Nhậm Thanh cũng không muốn bị thế gian lãng quên.
Hắn duy trì lấy hình thái Long Xà quỷ ảnh, nhưng mà thân thể bị thu nhỏ đến hai ba mét, du tẩu ở giữa các xích sắt như là bóng ma.
Thi tượng mơ hồ phát giác được Nhậm Thanh, nghi hoặc vì sao có đồng loại tu vi yếu ớt như thế có thể đào thoát Yêu tu khống chế, đồng thời trong lòng sinh ra một cỗ phẫn nộ vì bị không để ý tới.
Lòng đất khẽ chấn động.
Ý đồ của hắn là hiểu rõ ràng người đến, thế nhưng bản thân bị khóa chết, muốn tránh thoát hiển nhiên không thực tế, ngược lại khiến cho máu từ vết thương chảy thành sông.
Tiên huyết từ thân thể chảy đến đầm lầy, mấy đầu cá sấu dài bảy, tám mét bên trong du động, ánh mắt ngo ngoe muốn động.
Thi tượng thử mấy lần đành phải từ bỏ, dứt khoát nhắm mắt lại không động đậy được nữa.
Đột nhiên xuất hiện động tĩnh đưa tới Yêu tu chú ý, không ít người từ bên trong đống đất đi ra, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc nhìn xem thi tượng.
Chỉ có bán thi không phản ứng chút nào, tiếp tục lấy lặp lại công việc đào móc.
Chúng Yêu tu thật tình không biết, bóng đen mà mắt thường không thể tra đã đi tới lưng thi tượng, nhưng mà bí mật giấu ở trong góc tối.
Bán thi vây quanh xương sống lưng khai thác huyết nhục, cảnh tượng yên tĩnh lại buồn tẻ.
Cương Thi Yêu tu lười biếng tụ tập trong góc, bọn hắn thỉnh thoảng sẽ nói chuyện phiếm vài câu, phần lớn thời gian cũng đang thưởng thức huyết nhục.
Đỗ Phương dựa theo con đường đặc biệt xem xét tình huống các bán thi.
Bề ngoài hắn cũng chỉ ngoài ba mươi, kì thực tính cả thời gian chôn dưới đất, đều đã sáu bảy mươi tuổi, sau khi bị Yêu tu đào ra chuyển hóa làm Cương Thi thì có vẻ cực kì mục nát không chịu nổi.
Đỗ Phương chủ yếu phụ trách chính là khu mỏ thịt góc đông bắc, dưới tay tổng cộng có trên trăm tên bán thi, tại khu thi hài xem như một cỗ thế lực không nhỏ.
Thi tượng đột nhiên sinh ra động tĩnh, khiến cho bộ phận thịt từ đỉnh trượt xuống, đúng lúc đập chết hai tên bán thi vận chuyển thịt.
Đỗ Phương thấy vậy vội vàng tiến đến xem xét, phát hiện bán thi đã bị ép thành thịt nát xương tan, về sau biểu lộ trở nên khó coi.
Người sống cùng người chết khu Thi hài gần như đều đã hoàn thành thi hóa, mỗi ngày bán thi mới càng ngày càng ít, mỗi bộ bán thi cũng rất trân quý.
"Chuyện gì xảy ra?"
Đỗ Phương đánh giá dây xích, thấy dây xích vẫn có thể trói buộc chặt thi tượng, liền cũng không có để ý quá mức.
Hắn tùy ý kéo xuống cái cánh tay bán thi, đặt ở bên trong miệng nhai nuốt lấy.
Đột nhiên, trong lòng Đỗ Phương sinh ra một cỗ bối rối, đây là sau khi hắn trở thành Cương Thi Yêu tu chưa hề gặp qua, không khỏi sinh lòng nghi hoặc.
Nhưng khốn ý căn bản không cách nào áp chế, ngược lại theo thời gian trôi qua càng ngày càng nghiêm trọng.
Ánh mắt hắn mông lung, lập tức liền bị giật mình tỉnh lại, phía sau lưng lập tức bị mồ hôi lạnh thấm ướt, biểu lộ kiêng kị trái nhìn phải ngóng.
Chẳng biết tại sao, Đỗ Phương cảm giác có chút không thích hợp, nhưng là lạ ở chỗ nào thì nói không được.
Hắn lấy ra pháp khí khống chế bán thi, trầm mặt hô:
"Người chết làm việc, người sống chớ gần. . ."
Đỗ Phương câu thông lấy chiêng đồng, vốn cho rằng bán thi bốn bề sẽ dựa theo ý nghĩ của hắn hành động, nhưng không nghĩ tới vậy mà không ai nghe mình.
Hắn mày nhíu lại gấp gá đi về phía bán thi, kết quả càng đi thì cách càng xa.
Đỗ Phương tưởng rằng bán thi xảy ra vấn đề gì, phất tay chào hỏi với Yêu tu đang ở cách đó không xa, bên trong miệng còn liên tiếp la lên.
Kết quả Yêu tu giống như là không có nghe được.
Đỗ Phương lâm vào sợ hãi, chạy tới hướng đống đất giống như là chụp vào cây cỏ cứu mạng, nơi đó có Cương Thi Yêu tu cảnh giới càng cao thâm hơn.
Nhưng hắn còn chưa đi mấy bước đường, cảm giác tia sáng xung quanh dần dần ảm đạm.
Lúc đầu lòng đất ltương đối đóng chặt lại, cho nên chỉ có mấy ngọn nến đèn chiếu sáng, nhưng mà dựa vào thị lực của Yêu tu thì vẫn là có thể thấy rõ.
Tình huống Đỗ Phương hoàn toàn khác biệt, giống như là tia sáng cưỡng ép bị bóc ra.
Sương mù nhàn nhạt vô cớ phiêu đãng lên, hàn ý thấu xương từ đó thẩm thấu ra, bán thi bên trong tầm mắt đang biến mất từng cái.
Đỗ Phương không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm thi tượng, hắn hoài nghi là kinh động đến dị quỷ.
"Cũng nói Thỏ Thiềm Tiên sắp giáng lâm, trưởng lão hết lần này tới lần khác còn muốn làm thiêu thân."
"Mẹ nó mẹ nó. . ."
Hắn có chút sụp đổ mắng thầm, tần suất bước chân không ngừng tăng tốc, ý đồ xông ra khỏi hắc ám một lần nữa trở lại địa phương an toàn.