Chương 74. Tiếp Tục Đào Bới
Nhậm Thanh vẫn không khỏi nhăn mày lại, hắn phát hiện trên đùi rõ ràng sinh ra máu ứ đọng nhàn nhạt, nói rõ không hoàn toàn giảm được hết dư chấn.
Cảm giác làn da xác thực cứng cáp hơn, nhưng cái hắn mong muốn là miễn dịch hoàn toàn.
Nhậm Thanh hơi có vẻ thất vọng lắc đầu, lúc chuẩn bị trở về doanh địa lại đột nhiên phát hiện thương thế có thể bị ý thức khống chế.
Vết tích máu ứ đọng từ chân biến mất, lúc xuất hiện lần nữa đã ở bên phải cánh tay.
Nét mặt của hắn trở nên ngoài ý muốn, tiềm lực luyện bì giả không kém cỏi chút nào so với Mục Súc Giả cùng Thuế Bì Giả, thậm chí càng hơn một bậc.
Luyện bì giả ngoại trừ tăng cường tính bền dẻo da thịt, kỳ thật chủ yếu chính là khống chế thương thế.
Nhậm Thanh cầm lấy Đại Miêu đao dùng sức vạch một cái trên mu bàn tay.
Lập tức chú ý tới vết thương do lợi khí tạo thành cũng có thể di chuyển được, nhưng mà độ sâu của vết thương thì không cách nào cải biến.
Nếu là như vậy.
Những vị trí nhược điểm như là cổ họng, hạ bộ sẽ được bảo vệ không tổn thương.
Mà tương lai tấn thăng Quỷ Sứ cảnh, về sau khẳng định năng lực sẽ tiến thêm một bước, chính là lực sinh tồn cực kì doạ người.
Bảo sao được gọi là "Thế Tử Quỷ Bì" .
Nếu có thể lại nắm giữ loại thuật pháp khôi phục nhanh chóng này, có thể nói đứng chỗ bất bại.
Nhậm Thanh không khỏi cảm thấy hài lòng sâu sắc.
Có kinh nghiệm tự chủ tấn thăng, tiếp theo nếu như muốn nắm giữ Chủng Ma Kinh cũng không cần tận lực tiêu hao thọ nguyên đến Bán Thi cảnh.
Đợi cho công việc phong tỏa Tiêu Tai cấm khu kết thúc, hắn liền có thể tích lũy thọ nguyên, chuẩn bị nhờ vào đó đột phá Quỷ Sứ cảnh.
Nhậm Thanh hoạt động gân cốt, thừa dịp sắc trời hơi sáng quay trở về doanh địa.
Đại đa số nha dịch đã tỉnh lại đang cẩn thận đốn củi.
Mà thời gian giấc ngủ phạm nhân thì càng ít.
Nhưng so sánh với việc tiến vào trong động đá vôi, bọn hắn tình nguyện ở ngoại giới làm việc với cường độ cao, chí ít sẽ không phải bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện tình huống mất mạng.
Tống Tông Vô mới vừa ra khỏi động dự định đi ăn, chú ý tới Nhậm Thanh liền hỏi:
"Sáng sớm đi đâu?"
Nhậm Thanh chê cười hồi đáp:
"Vừa rồi nhàn hạ vô sự nên đi săn thôi."
"Lại kiên trì mấy ngày đi, việc mở núi vẫn tính là thuận lợi."
"Được rồi, ngay lập tức đi."
Nhậm Thanh vội vàng chui vào trong động.
Tống Tông Vô nhìn bóng lưng hắn tự lẩm bẩm:
"Làm sao cảm giác có thêm nhiều biến hóa, chẳng lẽ lại cùng sách da người có quan hệ?"
"Hay là Thao Thiết Pháp đột phá Bán Thi cảnh rồi? Vậy thật là. . ."
Tống Tông Vô lắc đầu, nghĩ đến các loại đào móc xong xuôi, về sau đem một chút lợi và hại của Quỷ Sứ cảnh cáo cho Nhậm Thanh.
Nhậm Thanh tiến vào quặng mỏ vùi đầu đào bới.
Sau khi sách da người tấn thăng Bán Thi cảnh, hắn rõ ràng cảm giác được, ảnh hưởng của lực phản chấn do Đại Miêu đao va chạm thạch bích đã trở nên yếu đi.
Cái này khiến Nhậm Thanh có thể đào bới không hề cố kỵ, dù là bàn tay rách da cũng có thể chuyển dời đến nơi khác, hiệu suất cao hơn một bậc.
Bất tri bất giác hắn đào móc tới kiệt sức mới hồi phục tinh thần lại.
Hoàng Tử Vạn ở sát vách lau đi mồ hôi trên trán, trong miệng nhịn không được thầm mắng vài câu.
Hắn thấy Nhậm Thanh không hổ là Tống Tông Vô chỉ bảo, rõ ràng là một hỏa công lại còn muốn liều mạng hơn so với lính cai ngục.
Nếu là bình thường thì khi tiến hành đào móc vào sâu hơn, hẳn là tốc độ càng ngày càng chậm mới đúng.
Nhưng mà Nhậm Thanh lại là hoàn toàn tương phản, thật vất vả Hoàng Tử Vạn mới tưởng đối phương đang chậm lại để thư giãn, vậy mà hắn lại trở nên nhanh hơn.
Hoàng Tử Vạn thở thật dài, đột nhiên có chút hâm mộ Mộc Dịch làm bài trí trong doanh địa.
Dù là cả ngày không nhúc nhích, cũng tốt hơn làm khổ lực không gián đoạn.
Oanh. . .
Trong động lại xuất hiện tiếng sụp đổ.
Hắn liền tranh thủ loại bỏ tạp niệm tiếp tục đào móc, tuy nói Tống Tông Vô yêu cầu là trong mười ngày, nhưng luôn cảm giác chống đỡ không nổi đến khi đó.
Nhậm Thanh cũng chú ý tới thạch bích sinh ra khe hở nhỏ bé, quy mô địa chấn của ngọn núi càng thêm rõ ràng, thậm chí sẽ khiến cho người ta đứng không vững.
Hắn ăn mắt thú khôi phục thể lực, một lần nữa đem lực chú ý tập trung trên vách đá.
Đao quang bắn ra bốn phía.
Vào ngày thứ tám.
Nhóm lính cai ngục vẫn còn tiếp tục đào mở, nhưng nha dịch đã lần lượt rút lui.
Bây giờ Đà Phong sơn thỉnh thoảng còn sẽ có khối lượng lớn nham thạch lăn xuống, doanh địa dần dần bắt đầu trở nên không an toàn.
Bọn hắn sẽ rút lui ra ngoài mười dặm, ngay tại chỗ này dựng doanh địa mới.
Đợi đến khi lính cai ngục hoàn thành mở núi, khe hở trong động đá vôi gần như trải rộng ra xung quanh, bột phấn đá vụn rơi xuống như mưa.