Chương 99. Tấn Thăng Quỷ Sứ Cảnh
Nhậm Thanh thấy vậy nhẹ nhàng thở ra, thế cục hẳn là còn ở trong phạm vi khống chế, chí ít không có đạt tới trình độ kinh động lính cai ngục.
Sau đó khả năng chính là phân phối lợi ích giữa các bang phái với nhau.
Nếu như không thể đồng ý, thế cục sẽ còn có chỗ chuyển biến xấu.
Nhậm Thanh bổ sung mắt heo dự trữ, sau đó lại bế quan bên trong Hỏa Công đường, không còn đi để ý tới tình thế ngoại giới.
Thọ nguyên cách mười lăm năm thì còn kém mấy năm, hiện tại bế quan quả thật có chút sớm, nhưng tu hành vốn là quá trình để tâm cảnh dần dần tăng lên.
Muốn đạt tới Quỷ Sứ cảnh, có hệ thống cũng không khó, nhưng mà cũng không chuẩn bị tiêu hao thọ nguyên để tấn thăng tất cả thuật pháp.
Trừ phi có thể nắm giữ Tử Nhân Kinh, nếu không tránh không được việc phải tự chủ tấn thăng, tạm thời nếu tự tấn thăng thì phải gặp nguy hiểm quá lớn, cho nên sớm làm các bước chuẩn bị.
Hắn nhắm mắt bắt đầu suy nghĩ.
Lập tức quan tưởng Vô Mục Pháp, trước mắt bị bóng tối vô biên vô tận bao trùm, giống như đưa thân tới lối vào lính cai ngục đường.
Nhậm Thanh sớm đã xe nhẹ đường quen, thậm chí có thể liên tục quan tưởng Vô Mục Pháp mấy canh giờ.
Thao Thiết Pháp cũng gia nhập vào bên trong quan tưởng, lập tức dạ dày phát ra âm thanh ông ông quái dị, tốc độ tiêu hóa mắt heo tăng mấy lần.
Nhậm Thanh dĩ vãng đều sẽ có chỗ che giấu, không cho lính cai ngục trong nha môn phát hiện, bây giờ thành quân dự bị nên không cần cân nhắc quá nhiều.
Khiến cho âm thanh quái dị càng thêm vang dội.
Đúng lúc Bá Phong đi qua, hắn nhịn không được nhìn xung quanh, phát hiện nha dịch còn lại cũng không để ý đến nơi phát ra thanh âm.
Hắn nhìn thoáng qua Tiểu Vũ, hắn điềm nhiên như không có việc gì cùng Tiểu Đinh trò chuyện.
Hai người đã quen nhau tại Đà Phong sơn, được chứng kiến trời đất sụp đổ phong tỏa cấm khu, về sau trong lòng cũng đã vững vàng hơn rất nhiều.
Mà anh em nhà họ Lý đều là thô lỗ, bọn hắn vùi đầu đốt cháy thi thể, xem chừng ngay cả Nhậm Thanh có ở trong phòng hay không cũng không biết rõ.
Bá phong thấy vậy thở dài, điểm kinh ngạc trên mặt không khỏi phai nhạt rất nhiều.
Nhậm Thanh vốn là người có bản lĩnh, giống như biết chút tiên pháp cũng là bình thường. . .
Trong phòng thì Nhậm Thanh chuyên chú vào quan tưởng thuật pháp, tốc độ mắt heo tiêu hóa tự nhiên nước lên thì thuyền lên.
Kể từ đó, nhu cầu mắt heo tự nhiên gia tăng thật lớn, ngay cả thành tây mỗi ngày cung cấp đều có chút không đủ.
Nhậm Thanh vì ra ngoài bổ sung tài nguyên mà đánh gãy mấy lần bế quan, đem các loại con mắt súc vật trên thị trường cũng quét sạch sành sanh.
Dưới tình huống như thế, thọ nguyên tăng trưởng ngược lại là nhanh hơn nhiều so với mong muốn, nhưng mà cách mười lăm năm vẫn còn thiếu nửa năm.
Tại thời điểm Nhậm Thanh ổn định tâm thần, chuẩn bị tiếp tục bế quan.
Phiền phức đột nhiên tìm tới cửa.
Giọng hót quạ đen khàn vang ngoài cửa sổ vang lên, tiếp theo là thanh âm mài đao kiếm trên nóc nhà.
Nhậm Thanh nhíu mày mở cửa sổ ra, một con quạ đen quỷ dị vọt vào, không ngừng xoay quanh tại đỉnh đầu của hắn.
Đầu quạ đen là cái bướu thịt dị dạng, phía trên mọc ra tròng mắt.
Nó xoay quanh bay vài vòng, về sau đứng trên bàn gỗ trước mặt Nhậm Thanh, lập tức từ bên trong mỏ chim phun ra trang giấy.
Còn không đợi Nhậm Thanh có phản ứng, quạ đen toàn thân cứng ngắc run lên.
Ầm!
Quạ đen biến thành thịt băm văng ra khắp nơi.
Nhậm Thanh đem thịt băm trên mặt mũi lau sạch sẽ, tiện thể dọn dẹp trong phòng.
Loại thủ đoạn Âm Phủ này, chắc hẳn chỉ có lính cai ngục đường có thể làm được.
Hắn cẩn thận xem xét trang giấy.
Mặc dù Nhậm Thanh sớm có chuẩn bị tâm lý, nhưng lúc nhìn thấy lính cai ngục đường phát ra nhiệm vụ, vẫn nhịn không được đáy lòng trầm xuống.
Nhiệm vụ liên quan tới bang phái, nhưng cũng không phải là bang phái cỡ lớn, mà là Lạn Nê hội tại Tam Tương thành cũng không có danh tiếng lớn.
Dựa theo nội dung nói, Lạn Nê hội liên tục chết mấy vị tu sĩ Bán Thi cảnh, bốn bề thi thể cũng không có tung tích vật quỷ dị.
Cho nên mới kinh động đến lính cai ngục đường.
Trí nhớ Nhậm Thanh không lầm, Lạn Nê hội chính là bang phái của Vương Tam Nhi kia.
Nhưng mà Thử Hoạn Quyết hẳn là phi thường am hiểu bảo mệnh mới đúng.
Hiện nay lính cai ngục đường đã tham dự vào mấy ngày nhưng vẫn không tìm ra manh mối, cho nên mới sẽ điều Nhậm Thanh nắm giữ Thuật pháp Nhãn Đồng.
Hai ngày sau liền sẽ cùng lính cai ngục hội hợp.
Mặt ngoài nhiệm vụ cũng không có tính nguy hiểm, nhưng nếu Bán Thi cảnh chết được dễ dàng như thế, nói không chừng dính đến Quỷ Sứ cảnh.
Nhậm Thanh do dự một chút.
Vì xác thực an toàn, hắn quyết định như vậy tấn thăng Quỷ Sứ cảnh.
Nhậm Thanh ngồi xếp bằng trên mặt đất, quan tưởng Thao Thiết Pháp, đồng thời tin tức hệ thống hội tụ ở trước mắt.
【 Phải chăng lựa chọn tấn thăng lao tù trong bụng sẽ tiêu hao mười năm thọ nguyên? 】
Khi hắn xác nhận, đồng thời khí lực toàn thân trong nháy mắt bị rút khô, cảm giác đói bụng xông lên đầu.
Trong dị dạ dày càng xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nhậm Thanh cố nén không có nuốt đồ ăn, hàm răng gắt gao cắn chặt, lợi chảy ra tiên huyết nhỏ xuống dưới.
Cây dị hoá trong đầu hắn lập tức khai chi tán diệp, có thể nhìn thấy chồi non ở vào trạng thái nảy mầm nhiều vô số kể.