Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 128 - Chương 128: Hưu Ca, Cứu Ta (2)

Chương 128: Hưu ca, cứu ta (2) Chương 128: Hưu ca, cứu ta (2)

Dập tắt ngọn lửa của Trầm Linh Tuyết, cũng đánh thức ảo tưởng về sức mạnh của chính nàng ta, tiếp đó nàng ta lại bị đập xuống hố bùn lần nữa, thậm chí xương cốt đều bị đụng gãy tận mấy cái.

Trầm Linh Tuyết trợn trắng mắt lên, trực tiếp ngất đi.

Từ đầu đến cuối, cô gái tóc bạc thậm chí không thèm nhìn Trầm Linh Tuyết, nước nhị giai đối đầu với lửa nhất giai chả khác gì thiên địch.

Sau khi xử lý xong Trầm Linh Tuyết, cô gái tóc bạc vung mạnh bàn tay nhỏ bé của mình về phía Triệu Hạo, chỉ thấy những sợi tóc trên người Triệu Hạo bị nàng ta xé ra từ từ bay lên, tụ lại thành từng sợi, không ngừng vặn vẹo như những con rắn đen nhỏ bé. Rất nhanh, tất cả những sợi tóc này bay lên không trung.

Dưới ánh trăng, hàng trăm hàng triệu sợi tóc biến thành mạng nhện màu đen, như muốn che khuất bầu trời, hung hăng hướng về phía Triệu Hạo.

Bởi vì phạm vi của mạng nhện rất lớn, hoàn toàn chặn đường thoát thân của Triệu Hạo, hắn ta trực tiếp bị cuốn vào trong đó.

Triệu Hạo bị mắc vào lưới không hề hoảng sợ, vẫn đứng kiêu hãnh và tự tin như cũ, thậm chí còn dùng tay đỡ lưới để tránh cho tóc gáy bị làm hỏng.

"Ngươi cho rằng có thể dùng loại thủ đoạn nhỏ này khống chế được ta sao? Xem ra ngươi còn chưa nhận ra rõ sự chênh lệch giữa chúng ta."

Nói xong, Triệu Hạo bỗng nhiên dùng lực, dưới tác động kinh khủng của hắn ta, một cái lỗ lớn trên mạng nhện đen bị xé ra.

Nhưng mà lúc này, cô gái tóc bạc lại bắt đầu cười lạnh.

Đột nhiên, một điều bất ngờ đã xảy ra.

Chỉ thấy sợi tóc bị rách vừa rồi vậy mà thực sự mọc ra với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, chỉ trong nháy mắt, vùng bị rách đã mọc lại.

Vẻ mặt Triệu Hạo lập tức trở nên lạnh lẽo, lại lần nữa ra tay xé rách tóc, nhưng dù có xé thế nào thì tóc cũng sẽ dài ra nhanh chóng, như thể dài vô tận.

"Chết tiệt!"

Triệu Hạo sốt ruột, không phải vì bị mắc bẫy mà vì vừa giả vờ thi đấu đã bị tát vào mặt nên mới sốt ruột.

Hắn ta điên cuồng xé tóc, nhưng không để ý rằng tóc gãy ngày càng chất đống dưới chân mình.

Khoảnh khắc tiếp theo, những sợi tóc gãy này nhúc nhích như nòng nọc và điên cuồng tấn công Triệu Hạo, nhắm vào mắt, lỗ mũi, miệng, tai và thậm chí cả các lỗ trên cơ thể hắn ta.

Triệu Hạo lúc này bị lưới tóc nhốt lại, không thể tránh khỏi những mảnh tóc chen chúc, trong nháy mắt, hắn tavquá sợ hãi.

"Hưu ca, cứu ta với!!"

Xoẹt!

Một tia sáng bạc từ trên trời rơi xuống, xé toạc lưới tóc với tốc độ cực nhanh.

Chính là Phương Hưu.

Kỳ diệu thay, phần tóc bị Phương Hưu chặt đứt đã không thể phục hồi trở lại, đó là do hắn đã sử dụng năng lực thống khổ.

Triệu Hạo vội vàng chui ra khỏi lưới tóc, liều mạng vuốt chỗ tóc gãy trên người, vuốt nhẹ chỗ tóc gãy xong, lại lần nữa cười lạnh như không có chuyện gì.

"Thế mà có thể đẩy ta đến mức này, ngươi đủ để kiêu ngạo nhưng tất cả dừng ở đây rồi!"

Triệu Hạo hét lớn một tiếng, lập tức hai chân hơi khuỵu xuống, đột nhiên dùng lực, để lại hai dấu chân thật sâu trên mặt đất, lao thẳng về phía cô gái tóc bạc như một viên đạn đại bác.

Cô gái tóc bạc dường như bị thái độ khinh thường của hắn ta chọc giận, hừ lạnh một tiếng, bỗng nhiên hất đầu, mái tóc dài màu bạc trong giây lát bay phấp phới.

Mái tóc dài màu bạc đập vào Triệu Hạo dữ dội như thác nước.

Bùm!

"A!!"

Triệu Hạo lập tức bay về phía sau với tốc độ nhanh hơn trước, rơi vào trong rừng cây, dọc đường xuyên qua vô số cây lớn, cày một vệt dài mới dừng lại.

Hắn ta ngã vào một đống cây, tung tóe lên một mảng lớn bụi đất.

Hiển nhiên, đây mới là thực lực chân chính của cô gái tóc bạc, không cùng đẳng cấp với quỷ nô bị Triệu Hạo hành hạ đến chết.

Sau khi đối phó với Triệu Hạo, trong mắt cô gái tóc bạc hiện lên một tia vui vẻ, nhưng vui vẻ còn chưa kéo dài được bao lâu thì đột nhiên, một biến hóa kinh hoàng xảy ra!

Chỉ nhìn thấy một ánh sáng lạnh thấu xương từ thuận theo ánh trăng từ trên trời rơi xuống.

Cô gái tóc trắng nhìn qua theo bản năng, đó chính là Phương Hưu từ trên trời rơi xuống, trong tay hắn cầm dao phẫu thuật tản ra sức mạnh quỷ dị, hung hăng đâm vào mình.

Khi ấy trăng sáng trên cao như trở thành phông nền cho hắn, ánh trăng vằng vặc và ánh dao lóe lên phản chiếu trong mắt cô gái tóc trắng.

Cô gái tóc trắng không hổ là ngự linh sư nhị giai, mặc dù nàng ta không biết dao phẫu thuật nhưng có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa trong đó một cách rõ ràng.

Trong lúc nghĩ ngợi, tóc dài màu bạc của nàng ta động đậy.

Giống như xúc tu to lớn, nó dùng tốc độ cực nhanh quấn lấy cánh tay Phương Hưu.

Tay phải cầm dao phẫu thuật của Phương Hưu nhất thời giống như bị cây kìm sắt kẹp lại, hoàn toàn không thể động đậy, sức lực của tóc trắng vượt xa tóc đen.

Bình Luận (0)
Comment