Người đàn ông tóc dài như nhớ ta gì đó, hắn ta lại nhìn Mã Hưng Bang: "Linh tính của ngươi bị Phương Hưu nuốt chửng hết sạch rồi phải không? Năng lực sao chép của ngươi cũng mất đi theo khuôn mặt của ngươi rồi nhỉ?"
Toàn thân Mã Hưng Bang lập tức run lên, hắn không ngừng quỳ lạy: "Ta vẫn còn hữu dụng! Đội trưởng Ngôn! Ta còn hữu dụng, chỉ cần ngươi cho ta thời gian, ta sẽ sớm khôi phục lại linh tính, mặc dù năng lực sao chép không còn nhưng ta vẫn còn những năng lực khác, khi ta tìm thấy Vô Diện ta sẽ lấy lại…"
"Ngươi có thời gian, nhưng ta không có." Người đàn ông tóc dài nheo mắt lại, tỏ rõ ra sự khinh thường.
Bỗng nhiên hắn ta đứng dậy khỏi ghế, toàn thân lộ ra dưới ánh mặt trời.
Nửa thân còn lại chứa đầy khối u và xúc tu dữ tợn, thậm chí nửa bên mặt của hắn đã biến mất từ lâu, máu thịt be bét, mà bên trong máu thịt chứa đầy nhãn cầu đen trắng dày đặc.
Mã Hưng Bang nhìn thấy người đàn ông tóc dài nửa người hoá quỷ dị, dù không phải là lần đầu tiên nhìn thấy nhưng hắn ta vẫn sợ chết khiếp.
"Sức mạnh quỷ dị trong cơ thể ta đang dần mất kiểm soát, nó không còn bị áp chế nữa. Ta chỉ duy trì hình dạng con người một giờ mỗi ngày, chỉ cần ngươi mang mặt nạ nguyên sơ trở về, ta có thể hoàn toàn trở thành quỷ dị, nhưng bây giờ ngươi lại làm hỏng việc, ngươi nói ngươi có nên chết hay không?"
"Không không không…Tha mạng! Tha mạng cho ta, ta sẽ giúp ngươi lấy lại…"
Mã Hưng Bang còn chưa nói xong, vô số xúc tu trơn nhẵn từ trong bóng tối tuôn ra, kéo hắn ta vào bóng tối.
Răng rắc răng rắc.
Tiếng nhai nuốt không ngừng vang lên.
Sau nửa ngày, người đàn ông tóc dài ra lệnh với bóng tối: "Giết Phương Hưu và lấy mọi thứ từ tay hắn."
"Đội trưởng Ngôn, phán đoán của Mã Hưng Bang có chính xác không? Mặc dù hắn ta có năng lực sao chép rất mạnh, nhưng không phải không có năng lực mà hắn ta không thể sao chép được, điều gì sẽ xảy ra nếu Phương Hưu có thể dự đoán trước được tương lai chứ không phải dựa vào quỷ khí, người tài năng như vậy, giết đi thì thật đáng tiếc phải không?"
Người đàn ông tóc dài thản nhiên nói: "Trên đời này sức mạnh là thứ quan trọng nhất, không có sức mạnh thì có biết trước tương lai cũng không thay đổi được, nhưng có sức mạnh rồi thì ngươi còn cần nhìn thấy tương lai sao? Lời nói của ngươi chính là tương lai."
"Thuộc hạ đã hiểu, Phương Hưu đã được xếp vào đối tượng quan sát trọng điểm của tổng bộ. Hắn được xếp vào top 10 trong nhóm ngự linh sư nhân tài, trước đó không lâu còn giải quyết được sự kiện quỷ dị cấp S, sắp được đến trụ sở để huấn luyện và khen thưởng, bây giờ ra tay sẽ để lộ sơ hở, ta e rằng việc cạnh tranh vị trí trung đoàn trưởng ở tổng bộ sẽ gặp bất lợi."
"Ngươi không cần phải ra tay, đi liên hệ với tổ chức Poker, yêu cầu các thành viên ở gần thành phố Lục Đằng nhất hành động, thể chất trời sinh đã có thể chịu đựng nhiều lực lượng quỷ dị, chắc chắn là đối tượng thử nghiệm tốt nhất cho tổ chức Poker, sau khi Phương Hưu chết ngươi lợi dụng năng lực lặng lẽ lấy đi nguyên sơ và tất cả quỷ khí trên người hắn."
"Đến lúc đó, không ai biết chúng ta làm."
"Vâng!"
Phương Hưu đang ở nhà.
Hắn ngồi trước bàn ăn, bình tĩnh ăn bữa sáng do chính mình nấu.
Lão bà ngồi bên cạnh, đôi tay thon dài ôm má, nhìn lão công với vẻ mặt dịu dàng.
Ăn xong bữa sáng, Phương Hưu im lặng lau miệng rồi đứng dậy.
Nhìn lão bà hắn.
"Với thực lực hiện tại của ta, chắc là có thể thử một lần."
"Ngươi nhìn thấy ta!" Nụ cười dịu dàng của lão bà hắn trở nên hung dữ, làn da nứt nẻ, mái tóc đen mượt uốn lượn như một con rắn đen.
Phương Hưu cũng không chịu thua kém, mái tóc đen trong nháy mắt chuyển sang màu bạc, mắt phải đỏ ngầu, con dao mổ trong tay phải không ngừng phóng ra sức mạnh quỷ dị, hắc khí tràn vào miệng và mũi của hắn.
Lòng bàn tay trái của hắn bị xé rách, miệng Thao Thiết đột nhiên xuất hiện!
Ngọn lửa đen lóe lên và biến thành Quỷ Diện dữ tợn.
So với lão bà hắn, hiển nhiên lúc này Phương Hưu càng giống quỷ dị hơn.
Đột nhiên, Phương Hưu cử động, Quỷ Diện lửa đen bùng lên một ngọn lửa chói lóa, bao trùm toàn thân hắn.
Phụt!
Hắn như bị thiêu rụi, cả người biến mất trong không khí, ngay cả ngọn lửa đen cũng như bị dập tắt.
Nhưng giây tiếp theo, ngọn lửa đen kỳ lạ xuất hiện từ phía sau lão bà hắn, trong ánh lửa cao ngất trời, hình bóng của Phương Hưu lại xuất hiện, con dao phẫu thuật màu bạc sáng bóng trong tay hóa thành một vệt ánh sáng kèm theo sức mạnh thống khổ, nó đâm vào chiếc cổ trắng ngần của lão bà.
Sự trả thù đã ở ngay trước mắt!
Đôi mắt vốn bình tĩnh như vũng nước đọng hoàn toàn sôi trào, hóa thành ngọn lửa hận thù.
Trước khi lão bà phản ứng lại, nàng đã bị đâm vào lưng.
Cuối cùng, con dao phẫu thuật đã thành công cắm vào cơ thể lão bà hắn.
Phương Hưu nhe răng cười với khuôn mặt tàn ác.