Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 325 - Chương 325: Sức Mạnh Của Đoàn Tàu Quỷ

Chương 325: Sức mạnh của đoàn tàu quỷ Chương 325: Sức mạnh của đoàn tàu quỷ

Hắc Cát Cát lại suy nghĩ một chút, chỉ vào Triệu Hạo nói: “Anh trai à, sao ngươi không lấy tên là Thuý Hoa đi.”

“Hả!?” Triệu Hạo ngơ ngác.

“Anh trai à, ngươi suy nghĩ xem, ngươi là nam giới, cho nên mật danh của ngươi nhất định phải đảo ngược, cái tên Thuý Hoa cũng chẳng liên quan gì đến ngươi.”

“Đúng vậy!” Triệu Hạo hai mắt sáng lên: “Từ nay trở đi, ta tên là Thuý Hoa.”

“Còn ta thì sao?” Bàn Tử cũng có chút mong đợi và lo lắng.

“Gọi ngươi là Thu Hương đi.”

“Thật là một cái tên hay! Ta chắc chắn rằng không ai có thể liên tưởng cái tên này với ta.”

Lúc này Hắc Cát Cát lại chuyển sự chú ý về phía Phương Hưu: “Hưu ca, ngươi có muốn ta đặt biệt danh cho ngươi không? Ngươi nam tính như vậy, để ta suy nghĩ một chút, hay gọi là Nhân…”

Nàng ta còn chưa nói xong đã bị giọng nói bình tĩnh của Phương Hưu cắt ngang: “Xem ra trí nhớ của ngươi vẫn hơi ngắn nhỉ.”

Hắc Cát Cát lập tức mím môi: “Hưu ca, ta không có ý gì khác, chỉ vì sự an toàn của ngươi. Nếu ngươi không muốn gọi bằng cái tên Nhân...”

“Kẻ nói dối sẽ nuốt ngàn mũi kim.”

Lời nói bình tĩnh như sấm sét nổ tung trong lòng Hắc Cát Cát, trong lòng nàng ta lập tức nổi lên những đợt sóng lớn.

Tại sao hắn lại biết rằng ta đã mơ thấy câu này! ?

Đó là trùng hợp? Hay là cố ý?

Ánh mắt của Hắc Cát Cát đột nhiên trở nên cảnh giác.

Nhưng nàng ta lại làm ra vẻ ấm ức nói: “Hưu ca, ngươi đang nói cái gì? Sao ta lại nói dối được, ta chỉ…”

“Đã tới tháp canh.” Giọng nói bình tĩnh của Phương Hưu vang lên.

Sau đó mọi người mới nhận ra rằng trạm Tháp canh vốn nhấp nháy ánh đèn xanh trước đó giờ đã chuyển sang màu đỏ tươi.

Thêm vào đó, họ có thể cảm nhận rõ ràng rằng đoàn tàu đang bắt đầu giảm tốc độ.

Mọi người đột nhiên kinh ngạc, vội vàng nhìn ra ngoài qua cửa kính, chỉ thấy một tia sáng le lói ở rất xa bên ngoài cửa sổ vốn còn tối tăm.

Khi khoảng cách của đoàn tàu ngày càng gần hơn, cuối cùng mọi người cũng nhìn rõ ánh sáng đó là một tháp canh đơn độc làm bằng gỗ, bên trong có một ngọn đuốc đang cháy và ánh sáng yếu ớt hầu như không chiếu sáng được.

Lúc này xung quanh nó, nơi ánh lửa không thể chiếu sáng, là bóng tối sâu hun hút.

Tháp canh đứng trơ trọi trong bóng tối, hoàn toàn im lặng.

Bất cứ ai nhìn thấy một tòa nhà kỳ lạ như vậy xuất hiện trong bóng tối đều sẽ cảm thấy kinh hãi, đặc biệt là khi họ đang ở trên một đoàn tàu quỷ.

Dần dần, đoàn tàu dừng lại gần Tháp canh.

Bịch!

Cánh cửa xe vốn không thể mở được lúc này đột nhiên mở ra.

Đó như là tín hiệu cho mọi người ra khỏi xe.

Nhưng vấn đề là khi xuống xe, họ phải đối mặt với Tháp canh quỷ dị này. Mọi người không thể quyết định được nên tất cả đều nhìn Phương Hưu.

“Hưu ca, chúng ta xuống xe chứ?”

“Tàu đã tới, sao lại không xuống?” Ánh mắt Phương Hưu nhìn Tháp canh sâu thẳm, miệng Thao Thiết trên lòng bàn tay trái ngo ngoe động đậy.

Đúng lúc này, một luồng khí lạnh lẽo và đáng sợ đột nhiên tràn ngập đoàn tàu, luồng khí vô hình nhưng rùng rợn, như thể có một đôi bàn tay nào đó chạm vào làn da của ngươi.

Mọi người lập tức kinh hãi.

“Linh tính của ta đã đông cứng!” Sắc mặt Bạch Tề lập tức trở nên rất xấu xí.

“Ta cũng thế!”

“Không chỉ linh tính bị đóng băng, mà năng lực cũng không thể sử dụng được nữa.”

Phương Hưu giật mình, hắn phát hiện linh tính của mình cũng bị đóng băng.

Đây là sức mạnh của đoàn tàu quỷ!

Nó có thể trấn áp ngự linh sư, thậm chí cả sức mạnh quỷ dị.

Không chỉ vậy, thời gian trôi qua, mọi người càng cảm thấy lạnh hơn, giống như rơi vào hang băng, máu bắt đầu đông đặc lại.

Hắc Cát Cát kêu lên: “Đoàn tàu quỷ này có sức mạnh đóng băng mọi thứ. Nếu cứ tiếp tục như thế này, chúng ta sẽ chết cóng. Nó đang giục chúng ta xuống xe.”

“Đi thôi.” Phương Hưu dẫn đầu xuống tàu.

Khoảnh khắc hắn rời khỏi tàu, sức mạnh đóng băng mọi thứ biến mất, cơ thể hắn dần sống lại và tâm trí hắn hoạt động trở lại.

Điều này không khỏi khiến hắn càng tò mò hơn về đoàn tàu quỷ. Nếu đoàn tàu quỷ là quỷ dị thì ít nhất nó cũng phải cấp S.

Với thực lực hiện tại của hắn, cùng với sự trợ giúp của chiếc mặt nạ nguyên bản, hắn vẫn bị áp chế và đóng băng, điều này đủ để thể hiện sức mạnh của đoàn tàu quỷ.

“Linh tính khôi phục rồi!”

Mọi người cũng đi theo Phương Hưu xuống xe.

“Trước mắt xem ra chúng ta chỉ có một con đường, nếu bây giờ quay lại tàu, chúng ta sẽ chết. Chúng ta chỉ có thể đi đến Tháp canh.” Dương Minh trầm giọng nói.

Hắc Cát Cát đưa ra một ý kiến ​​​​khác.

Bình Luận (0)
Comment