“Hai là cần phải thực hiện tốt…
Ba là phải có trách nhiệm…”
Bộ trưởng thao thao bất tuyệt, làm nhóm ngự linh sư nghe mà mơ màng sắp ngủ.
Nói nhiều như vậy, trọng tâm chỉ có một, chính là hiện tại quỷ dị ngày càng nhiều, mọi người cần phải cố gắng hơn nữa, chăm chỉ tham gia huấn luyện, nâng cao thực lực, đối phó quỷ dị.
Phương Hưu nhìn năm đại đội trưởng ngồi trước bục phát biểu, như suy tư gì.
Hắn vốn tưởng là có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, dẫn đến Phương Mạc Ly không đến được, hiện tại xem ra, không phải có chuyện ngoài ý muốn.
Chỉ là Phương Mạc Ly muốn xuất hiện cuối cùng để thu hút mọi ánh nhìn, cho nên cố ý đến muộn, sau đó ngự kiếm tiến vào hội trường, làm màu một trận.
Quả nhiên, năm đại đội trưởng không có ai là bình thường.
Lạc Thanh Tâm, nhìn như tảng băng, thật ra nội tâm như học sinh tuổi dậy thì, cái tên Phù Sinh Như Mộng đến học sinh tiểu còn chê trẻ con cũng có thể dùng.
Hùng Thiên Quảng, trầm mê trong trò chơi, nữ nhân chỉ có ảnh hưởng tới tốc độ tung chiêu.
Lý Hiếu Nho, thô tục, lắm lời, có văn hóa nhưng không nhiều.
Phương Mạc Ly, bề ngoài cao ngạo lạnh lùng thích làm màu, không có cũng cố gắng giả vờ.
Ngôn Trường Thọ thì càng không phải nói, đến người cũng không phải.
Nhưng mà, cho dù năm đại đội trưởng có ra sao cũng không ảnh hưởng gì, kế hoạch tiến hành vững vàng như cũ là được.
Một giờ sau, cuối cùng bộ trưởng cũng phát biểu xong.
“Nói đến đây, mọi người hẳn cũng đã nghe thành phố Lục Đằng cách đây không lâu xuất hiện sự kiện quỷ dị cấp S…”
Tiêu Sơ Hạ ở bên cạnh vội vàng nhỏ giọng nói: “Hưu ca ca, đây là đang nói sự tích của ngươi đó, chuẩn bị trao thưởng cho ngươi, ngươi lợi hại thật đó~”
Phương Hưu không để ý đến nàng ta, mà chuẩn bị tốt để lên bục nhận thưởng.
Nhưng mà.
“Sự kiện quỷ dị cấp S này có tính chất vô cùng ác liệt, là tội ác vô cùng nghiêm trọng, trước nay chưa từng có, thành phố Lục Đằng tổn thất to lớn, trong đó nguyên nhân là do sự mạnh mẽ của quỷ dị cấp S, nhưng có có một phần do phản ứng chậm, đối với loại sự kiện đột nhiên bộc phát trên diện rộng này, phân cục điều tra không có phương án khẩn cấp, không có chuẩn bị trước...”
Nửa tiếng sau.
“Phương Hưu, điều tra viên của cục điều tra thành phố Lục Đằng, đồng thời cũng là người có công lớn nhất trong sự kiện lần này..”
“Hưu ca ca, rốt cuộc đến ngươi lên nhận thưởng rồi, bộ trưởng nói nhiều quá, chẳng mấy mà ta ngủ luôn mất.” Tiêu Sơ Hạ vừa ngáp vừa chế nhạo.
Phương Hưu khẽ nhíu mày, hắn suy nghĩ, bộ trưởng nói nhiều như vậy, có phải là định dùng cách niệm kinh này, để khiến Ngôn Trường Thọ buông lỏng cảnh giác không?
Hay là lần nào mở họp bộ trưởng cũng phát biểu như vậy?
Lúc Phương Hưu lần nữa chuẩn bị lên bục nhận thưởng.
“Phương Hưu nhờ năng lực tiên tri xuất sắc của mình, cùng với tu dưỡng và sự quyết tâm của một điều tra viên, không màng sinh tử, lòng mang mọi người, cứu vớt thành phố Lục Đằng từ trong biển lửa…”
Nghe đến đây, Phương Hưu hết sạch kiên nhẫn vốn đã không có bao nhiêu, trực tiếp đứng dậy trong lúc bộ trưởng nhiệt tình phát biểu, đi thẳng về phía sân khấu.
Khi mọi người sắp chìm vào giấc ngủ thì bỗng nhìn thấy bộ dạng của Phương Hưu, lập tức trở nên tỉnh táo.
Ngay cả Ngôn Trường Thọ trên sân khấu cũng như vậy, may mắn lần này hắn ta đã chuẩn bị sẵn, hắn ta biết rằng mỗi cuộc họp của các bộ trưởng thường rất dài, để duy trì được hình dạng con người, hắn ta đã uống một lọ thuốc đặc biệt có thể trấn áp sức mạnh quỷ dị trong cơ thể hắn ta.
Nhưng bây giờ đã gần hai tiếng rồi, nếu không trao giải thì hắn ta sẽ không trấn áp được nữa.
Nhìn thấy Phương Hưu chủ động lên sân khấu, trong mắt hắn ta hiện lên vẻ hài lòng, trong lòng rất tán thưởng hành động của cấp dưới.
Bộ trưởng nhìn thấy Phương Hưu đi về phía mình, vội vàng đổi giọng: “bây giờ xin mời Phương Hưu, người có công lớn nhất trong việc giải quyết sự kiện quỷ dị cấp S, lên sân khấu nhận thưởng.”
Hắn vừa dứt lời, Phương Hưu đã đi tới trước mặt hắn: “Đó là một ý kiến hay, lần sau đừng nhắc lại.”
Sắc mặt bộ trưởng không thay đổi, giống như hoàn toàn không nghe thấy lời Phương Hưu nói, trên mặt nở nụ cười rồi lấy ra một chiếc hộp làm bằng linh thép màu vàng sậm.
“Phương Hưu, đây chính là tổng bộ khen thưởng, hi vọng ngươi tiếp tục cố gắng, bên trong có linh khí, ngươi có thể mở ra nhìn xem.”
Phương Hưu gật đầu nhẹ, trực tiếp mở hộp trước mắt mọi người.
Hắn biết rõ mục đích của bộ trưởng là truyền cảm hứng cho mọi người.
Làm cho mọi người thấy thái độ của tổng bộ với những anh hùng, để các bậc thầy tâm linh chăm chỉ làm việc.
Sau khi mở hộp ra, bên trong có một chiếc nhẫn đồng có hoạ tiết đơn giản lộ ra, hình dáng của chiếc nhẫn rất độc đáo, thực chất là một chiếc nhẫn hình con rồng.
Toàn bộ chiếc nhẫn như một con rồng bằng đồng, đầu và đuôi bay lượn vào nhau.