Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 410 - Chương 410: Lão Bà! (2)

Chương 410: Lão bà! (2) Chương 410: Lão bà! (2)

"Phương Hưu, ngươi cho rằng ta không biết kế hoạch của ngươi à? Ngươi muốn kéo dài thời gian giúp Phương Mạc Ly khôi phục thể lực chứ gì?" Joker cười mỉa.

Phương Hưu lắc đầu: "Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta chỉ muốn nhìn xem át chủ bài của ngươi là gì thôi."

Hắn nói thật, không cần thiết kéo dài thời gian làm gì, trực tiếp quay lại là được rồi.

Vốn dĩ hắn xuất hiện là vì thấy Phương Mạc Ly sắp toang rồi, không thể nào thăm dò được át chủ bài của Joker là gì, nên mới lựa chọn ra tay.

Đã quyết định quay lại thì đương nhiên phải thu thập thông tin của kẻ địch nhiều nhất có thể rồi.

"Thống khổ toàn hiện!"

Phương Hưu thi triển năng lực thống khổ toàn hiện thêm lần nữa, nhưng lần này hắn không triệu hoán Thao Thiết, mà là... lão bà!

Mặc dù đã ăn không ít quỷ dị xà trùng, nhưng như một người đói bụng ba ngày, suy yếu kiệt sức, dù cho hắn ăn một bữa no cũng không thể nào trông cậy vào hắn lập tức khôi phục như lúc ban đầu.

Trạng thái bây giờ của Phương Hưu không có cách nào hiện ra ảo ảnh của Thao Thiết được nữa.

Cho nên hắn lấy lui làm tiến, lựa chọn lão bà.

Thực lực của lão bà mãi là một bí mật, hắn chưa bao giờ thăm dò tới.

Chỉ biết là rất mạnh, nhưng cụ thể mạnh cỡ nào thì không biết được.

Cũng không giống Thao Thiết, Thao Thiết đã thuộc về cấp bậc quỷ dị thần thánh, năng lực lời thì thầm không thể diễn tả được kia.

Cho dù nó không hề làm gì, chỉ cần đứng ở đó thì đủ để sụp đổ tâm linh một người bình thường, hay thậm chí là một ngự linh sư nhỏ yếu mà chết.

Rất rõ ràng lão bà không có thực lực đó.

Nhưng mà, khi Phương Hưu bắt đầu tái hiện lại lão bà, thì hắn lại nhíu mày.

Từ nơi sâu xa kia như có đôi mắt khủng khiếp nào đó đang nhìn hắn.

Ánh mắt đó vượt qua muôn trùng vạn dặm, xuyên qua thời gian không gian nhắm vào trên người hắn.

Ngay khoảnh khắc ánh mắt kia nhìn tới, thì thời gian thoáng chốc dừng lại.

Một lát sau, tất cả những điều bất thường đều biến mất ngay lập tức.

Phương Hưu xuất hiện sự hoảng hốt ngắn ngủi.

Xảy ra chuyện gì thế? Ảo giác sao?

Không, thực lực hiện tại của ta chắc chắn sẽ không tùy tiện sinh ra ảo giác được.

Hình như vừa rồi có thứ gì đó đang nhìn ta chằm chằm đúng không?

Còn chưa chờ hắn nghĩ kỹ thì một bóng hình xinh đẹp xuất hiện trong không trung.

Đôi chân trần trắng như tuyết, thon dài như ngọc lộ trong không khí, trên người mặc bộ váy liền thân màu xanh đơn giản không có bất kỳ hoa văn gì, làm nổi bật lên làn da trắng lành lạnh của nàng tỏa sáng rực rỡ.

Tóc đen dài như thác nước tung xõa trên bờ vai, khuôn mặt xinh đẹp không tì vết rạng ngời.

Chính là lão bà!

Giây phút khi nhìn lấy lão bà, mạch não của Phương Hưu hoàn toàn hỗn loạn, sát ý theo bản năng trào dâng lấp đầy tâm linh của hắn.

Cho dù không phải là bản thể, cho dù chỉ là ảo ảnh, nhưng chỉ nhìn thấy một cái cũng đủ để hắn sôi trào sát ý.

Cho dù có bị Thao Thiết giết chết hơn trăm lần, nhưng kém xa với mối hận khắc cốt ghi tâm của hắn với lão bà.

Cũng là do lão bà là lần đầu tiên!

Loại cảm giác đó giống như nỗi ám ảnh tuổi thơ, khi còn bé nhìn thấy một hình ảnh hoặc thứ gì đó khủng khiếp, rõ ràng không kinh khủng đến vậy, nhưng ngay cả khi lớn lên thì trong lòng vẫn sợ hãi như cũ, cho dù sau này có thấy thứ càng khủng khiếp đáng sợ hơn nhưng không có sợ hãi như khi còn nhỏ nữa.

"Giết hắn ta!"

Giọng nói của Phương Hưu vô cùng lạnh lùng, y như quỷ Satan trong địa ngục.

Từ sau khi ảo ảnh của lão bà xuất hiện, giọng nói của hắn cũng thay đổi.

Nhận được mệnh lệnh làn da của lão bà lập tức nứt vỡ, giống như đồ sứ tinh xảo rạn nứt từng khúc từng khúc một.

Vô số vết nứt màu đen trải rộng toàn thân, ở bên trong những vết nứt màu đen kia vang lên tiếng nước chảy, máu thịt đỏ thẫm như những con côn trùng nhúc nhích chảy ra khỏi khe hở đó.

Tóc dài óng mượt của lão bà cũng bắt đầu hoạt động, y như những con rắn đen bay lượn loạn xạ trong không khung.

Đôi môi nhỏ nhắn anh đào mới ban đầu bị kéo dài đến tận mang tai, hàm răng biến thành lưỡi cưa sắt nhọn, bên trong đôi môi đó dường như có thêm một cái miệng khác.

Ánh mắt Joker lạnh lẽo, không nói tiếng nào ra tay trước.

Một tia chớp hiện lên trong tay, ánh sáng màu máu trên người hắn hội tụ phía trên tia chớp, nhuộm thành một vòng màu máu.

Ầm!

Huyết lôi lập tức lao về phía lão bà.

Lão bà không né không tránh, hai chân lơ lửng, cả người bay bay nhanh như vong hồn.

Khi huyết lôi đánh xuống người nàng, thì xảy ra chuyện thần kỳ.

Huyết lôi đó như đánh vào không khí, trực tiếp xuyên qua cơ thể mềm mại của lão bà.

Con ngươi của Joker co rút lại.

Bình Luận (0)
Comment