Thậm chí lời cầu xin tha mạng trước sau như một của hắn ta khiến lỗ tai Phương Hưu gần như tê dại.
Cái này thật giống BGM, vừa thấy Joker, những lời nói đó lại văng vẳng bên tai.
Đại nhân! Ta là người một nhà mà! Từ nhỏ nguyện vọng của ta chính là có thể trở thành một thành viên của bờ đối diện!
Phương Hưu không để ý Joker, mà phân phó mấy vị đội trưởng ở phía sau: “Hành động theo kế hoạch.”
Đám người Lạc Thanh Tâm gật đầu, ngay sau đó ba người hóa thành ba dư ảnh, lao nhanh về phía phân thân của Joker từ ba hướng khác nhau.
“Phương Mạc Ly, nhanh đi chi viện cho Tiêu Chấn Hoa, bản thể Joker định đánh lén hắn ta, nếu chậm nữa thì hắn ta sẽ chết.”
Sắc mặt Phương Mạc Ly lập tức thay đổi, trong nháy mắt cả người hóa thành một tia kiếm quang, bay nhanh về phía Tiêu Chấn Hoa.
Phân thân của Joker vừa kinh ngạc vừa giận dữ, hắn ta trăm triệu lần không nghĩ đến, vậy mà Phương Hưu biết được bản thể của mình ở đâu, định làm gì đều bị biết hết.
Quan trọng nhất là, vì sao mấy đội trưởng này có thể đến đây? Hơn nữa còn theo Phương Hưu tới và nghe theo mệnh lệnh của hắn?
Phải biết rằng trước khi phát động cuộc chiến, tổ chức Poker bọn họ đã nghiên cứu kỹ lưỡng các đội trưởng, dù lúc solo 1v1 thực lực có không bằng đội trưởng đi nữa, nhưng chỉ cần nhắm vào nhược điểm của mấy đội trưởng thì chắc chắn không thành vấn đề.
Nhưng hiện tại, các đội trưởng đều đã đến, vậy chẳng phải nghĩa là toàn bộ thủ hạ của mình đều đã chết rồi sao?
Joker không phải tên ngốc, hắn ta đương nhiên hiểu rõ, tất cả là do Phương Hưu gây ra.
Nhà tiên tri Phương Hưu!
Thế mà chỉ bằng sức mạnh của bản thân đã xoay chuyển được nhược điểm của tổng bộ.
Rất nhanh sau đó, sự việc khiến Joker càng khiếp sợ hơn đã xảy ra, đó là hắn ta phát hiện ra bản thân mình bị ba vị đội trưởng áp đảo.
Tuy rằng chỉ là phân thân, nhưng là phân thân của cường giả ngũ giai, hơn nữa còn được chế tác tỉ mỉ, nếu không thì sao có thể vờn với Phương Mạc Ly lâu như vậy.
Một phân thân mạnh mẽ như thế mà lại bị ba người tứ giai áp đảo.
Điểm quan trọng nhất là, Joker phát hiện bản thân mình chiến đấu trong hoàn cảnh vô cùng bức bối, ba người này giống như nhìn thấu hoàn toàn chiêu thức của mình, nắm bắt thời cơ, phối hợp nhịp nhàng, như thể cùng một người vậy.
Sao có thể!?
Chẳng lẽ…
Joker dường như đã nhận ra được điều gì đó, đột nhiên nhìn sang bên cạnh, Phương Hưu đang đứng đó với vẻ mặt vô cùng bình tĩnh.
“Là ngươi đang chỉ huy bọn họ!” Joker lập tức kêu lên.
Lúc này, hắn ta nhạy bén nhận thấy trên người đám Lạc Thanh Tâm thế mà lại có mấy sợi tóc màu bạc vô cùng mảnh, những sợi tóc bạc này được che dấu bởi bóng tối, gần như không thể nhìn thấy.
Mà đầu còn lại của sợi tóc chính là Phương Hưu.
Joker cảm thấy bản thân mình đã hiểu ra tất cả, nhà tiên tri Phương Hưu dùng năng lực tiên tri để nhìn thấu toàn bộ quỹ đạo tấn công của mình, sau đó lợi dụng sợi tóc bạc kết nối với ba vị đội trưởng, điều khiển bọn họ chiến đấu.
Hóa ra, từ đầu đến cuối ba vị đội trưởng chỉ là con rối, mà người thật sự chiến đấu với mình là Phương Hưu!
Bỗng nhiên, khóe miệng Joker hiện lên một nụ cười lạnh lùng khó mà phát hiện, nếu đã hiểu rõ chút thủ đoạn kia của Phương Hưu, vậy việc kế tiếp đã trở nên đơn giản hơn, chỉ cần có thể cắt đứt những sợi tóc này thì tương đương với việc cắt đứt liên hệ giữa hắn và ba vị đội trưởng.
Bộ não của cả đội cơ à! Ha ha… vậy thì ta đây sẽ cắt đứt liên hệ giữa đại não và thân thể.
Tuy rằng Joker chưa thể giải quyết ba đội trưởng, nhưng muốn cắt đứt những sợi tóc bạc trong lúc chiến đấu vẫn tương đối dễ dàng.
Chỉ thấy cả người hắn ta bộc phát ra một luồng lôi quang chói mắt, vô số lôi điện bùng nổ ra, khiến ba vị đội trưởng phải lùi lại, ngay sau đó hắn ta đột nhiên đánh vào khoảng không phía sau ba người họ.
Đó chính là chỗ liên kết với sợi tóc.
Những sợi tóc vốn không thể chịu được một đòn của hắn ta.
Chỉ là Joker không phát hiện ra, vào thời khắc hắn ta tấn công những sợi tóc bạc, trên mặt ba vị đội trưởng không hẹn mà cùng cười khẩy một cái.
Nhưng giọng nói bọn họ phát ra lại hết sức lo lắng.
“Dừng tay!”
“Đừng có mơ!”
Ba người đồng thời ra tay ngăn cản, tướng sĩ đằng sau Lý Hiếu Nho liên tiếp bắn ra những mũi tên, Lạc Thanh Tâm vung bàn tay lên, phóng ra vô số gai băng với tốc độ vô cùng nhanh.
Còn Hùng Thiên Quảng thì phái ra một con bọ ngựa bay, hai chân trước hình lưỡi liềm biến thành hai thanh đao sắc bén, hung hăng chém ra.