“Các ngươi còn có chuyện khác hay không? Không có việc gì thì đi nhanh đi, ta muốn đi ngủ.” Vẻ mặt Phương Hưu không có biểu cảm nói.
“Không phải, Hưu ca, ngươi không kích động chút nào sao? Ngươi nhìn diễn đàn này, sự tích của ngươi đã truyền khắp thế giới, thậm chí còn có người khởi xướng bỏ phiếu xem ai là ngự linh sư số một thế giới.
Ngươi ổn định đứng đầu bảng, ngự linh sư ngũ giai Phương Mạc Ly xếp có thứ hai.”
Dương Minh khinh thường cắt ngang: “Phương Mạc Ly là cái gì? Không phải là dựa vào Hưu ca của chúng ta đột phá sao, một bên là ngự linh sư ngũ giai, một bên là thầy của ngũ giai, đứa ngốc cũng biết ai là số một.”
“Hehe… Hưu ca.” Trên mặt Dương Minh lộ ra tươi cười như Lý Hiếu Nho lúc trước.
“Lấy quan hệ của hai ta, ngươi xem có thể hay không… Giúp ta đột phá nho nhỏ? Không cần phải ngũ giai, ngươi giúp ta đột phá tứ giai là được, ta không tham lam.”
“Ngươi né ra.” Triệu Hạo đẩy Dương Minh ra: “Người này sao lại ích kỷ vậy chứ, Hưu ca vừa mới giúp Phương Mạc Ly đột phá ngũ giai, nhất định là rất mất công và tốn sức, thế mà ngươi hiện tại lại muốn Hưu ca giúp ngươi đột phá tứ giai, ngươi muốn làm Hưu ca mệt chết à?
Hưu ca, ngươi không cần để ý hắn ta, tam giai lên tứ giai nhất định tiêu hao rất lớn, nhưng nhị giai lên tam giai thì không giống vậy, nếu không Hưu ca ngươi thuận tay trước tiên giúp ta đột phá tam giai đi.”
Ầm!
Vẻ mặt Phương Hưu không có biểu cảm gì đóng cửa lại, ngăn cách gương mặt tươi cười nịnh nọt của mọi người lại.
Dương Minh ở bên ngoài kêu to: “Hưu ca, hiện tại trên diễn đàn đều điên cuồng lan truyền, nói ngươi có thể trợ giúp ngự linh sư đột phá các cấp bậc, cục điều tra của các quốc gia khác gửi thư mời đến tổng tổng bộ của chúng ta, ngươi nhất định phải giúp ta đột phá đầu tiên nha, xếp ta trước mấy tên quỷ Tây Dương kia!”
Sau khi đuổi mọi người đi, Phương lên lại giường ngủ tiếp, chẳng sợ trên diễn đàn đang cãi nhau đến ngất trời, hắn cũng không dao động.
Ngày tiếp theo.
Tổng bộ lần nữa triệu tập khai mạc hội nghị.
Bộ trưởng ngồi trên đài chủ tịch, mở microphone ra bắt đầu lên tiếng.
“Hẳn là mọi người đều đã biết mục đích của cuộc họp ngày hôm nay, vị trí tổng đội trưởng trước mắt vẫn để trống, tổng bộ sau nhiều phen suy xét cẩn trọng cũng như nghiên cứu kỹ càng đã quyết định, bổ nhiệm Phương Hưu làm…”
“Tổng đội trưởng tổng bộ đúng không.” Phương Hưu bình tĩnh cắt ngang.
Bộ trưởng có chút sửng sốt: “Ngươi biết trước rồi?”
Phương Hưu khẽ gật đầu, bình tĩnh nhìn quét qua mọi người, thản nhiên nói: “Bổ nhiệm ta làm tổng đội trưởng tổng bộ, thử việc trong thời gian một năm, nếu sau một năm không gây ra sai lầm lớn lao, cũng chứng minh được bản thân có năng lực dẫn dắt tổng bộ ngự linh sư, thì sẽ đề bạt chuyển thành chính thức.”
“Ngươi ngay cả ta định nói gì trong cuộc họp cũng biết trước rồi?” Bộ trưởng ngạc nhiên, hắn ta biết rõ sự tình cơ mật này, trước khi mở họp nhất định sẽ không bị truyền ra ngoài, cho nên là chắc chắn Phương Hưu đã biết trước rồi.
“Ta không chỉ biết trước việc bổ nhiệm ta làm tổng đội trưởng tổng bộ, còn biết trước tiếp theo ngươi sẽ diễn thuyết đến hơn một tiếng đồng hồ, vì để tiết kiệm thời gian, vẫn là để ta nói đi.”
Bộ trưởng: “...”
Nhưng người khác nhìn biểu cảm câm nín của bộ trưởng, thì sôi nổi nghẹn cười.
Đối với bản lĩnh diễn thuyết của bộ trưởng bọn họ được chứng kiến không chỉ một lần, mỗi lần mở họp đều là tra tấn lỗ tai.
Hành động này của Phương Hưu có thể nói là khiến người người thoải mái.
“Bộ trưởng, tiếp theo chương trình là đến lượt ta phát biểu phải không, chúng ta trực tiếp tiến vào phân đoạn này đi.”
Nói rồi Phương Hưu qua lấy microphone trước người bộ trưởng.
Lúc này, Tiêu Chấn Hoa vẫn luôn đứng đằng sau bộ trưởng nhìn không được, hắn ta xuất thân từ trong quân đội, ngày thường chú trọng nhất là kỷ luật.
“Phương Hưu! Ngươi không được quá phận! Ngươi… “
Tiêu Chấn Hoa còn chưa nói xong đã bị Phương Hưu cắt ngang.
“Ngươi đây là kể công kiêu ngạo, vừa mới nhận chức tổng đội trưởng tổng bộ mà ngươi đã ngay lập tức làm nhiễu loạn kỷ luật của hội trường, Phương Hưu tuổi trẻ khí thịnh không đủ trầm ổn, ta kiến nghị lại khảo sát thêm.” Phương Hưu nói một tràng.
Tiêu Chấn Hoa nghe xong cũng sửng sốt, đây không phải lời thoại của ta sao?
“Ngươi… ngươi…” Trong lúc nhất thời bị đoạt hết lời thoại, hắn ta cũng không biết nên nói gì nữa.
Lúc này, Phương Hưu móc ra từ trên người một quyển vở nhỏ, quơ quơ trước mặt mọi người.
“Bên trong này ghi chép lại những lời các ngươi sắp sửa nói trong hội nghị, ta đã biết trước hết, cũng viết ra hết, ta làm như này chỉ có một dụng ý, đó chính là lập uy, ta rất rõ ràng suy nghĩ của một bộ phận người, cho rằng ta không đảm đương nổi tổng đội trưởng tổng bộ, nhưng mà không quan trọng, tương lai sẽ chứng minh tất cả.”
Phương Hưu không che giấu mục đích của mình chút nào, hắn chính là muốn lập uy, muốn tạo uy tín ở tổng bộ.
Cho tới bây giờ quyền lực chưa bao giờ đến từ phía trên, mà là đến từ phía dưới.