Cốc cốc cốc...
Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.
“Hưu ca! Hưu ca! Xem ta phát hiện cái gì này!” Giọng nói hưng phấn của Dương Minh từ ngoài cửa truyền đến.
“Vào đi.”
Dương Minh hùng hùng hổ hổ chạy vào, đóng kỹ cửa, lập tức thần thần bí bí móc chuông cổ thanh đồng ra.
Phương Hưu nhìn, kết quả lại phát hiện lúc này chuông cổ thanh đồng đã rực rỡ hẳn lên.
Lúc trước rỉ sét loang lổ, giống như văn vật mới khai quật, hiện tại lại là bóng loáng, giống như vừa mới chế tạo ra.
Trên thân chuông cổ thanh đồng khắc đầy hoa văn huyền ảo, lộng lẫy.
Nhìn bộ dáng hưng phấn của Dương Minh, Phương Hưu thầm nghĩ quả nhiên, thiên mệnh không hổ là thiên mệnh.
Ở trong tay người khác là rác rưởi làm thế nào cũng không phát hiện được, nhưng vào đến tay thiên mệnh là lập tức biến thành bảo vật.
Thiên mệnh chi tử...... Khủng bố như vậy!
“Đây là...... Linh khí? “Phương Hưu đánh giá.
Bởi vì hắn cảm nhận được dạo động phía trên giống như Song Long giới.
Gần như ngày nào hắn cũng dùng Song Long giới, không dùng trữ vật, mà là trữ linh.
Mỗi ngày đều truyền một phần linh tính vào trong Song Long giới, cất giữ để dự phòng.
Lần trước chiến đấu với hai người Miyamoto, hắn đã vận dụng một bộ phận linh tính trong Song Long giới mới đủ để chống đỡ lão bà và Thao Thiết đồng thời lên sân khấu.
Cũng may mà lão bà không tiêu hao nhiều linh tính lắm, nếu không cho dù vận dụng toàn bộ linh tính trong Song Long giới, cũng rất khó triệu hoán ra hai tôn quỷ thần cùng lúc.
Đáng nhắc tới chính là, trong Song Long giới ngoại trừ có linh tính ra, hắn còn tiện thể tìm mấy vị đại đội trưởng bổ sung một chút lực lĩnh vực.
Điểm đáng tiếc nhất chính là, Song Long giới cũng không tích trữ lực lượng lĩnh vực không giới hạn, năm lĩnh vực là kịch kim rồi.
Hơn nữa cũng không thể chứa được Hiên Viên kiếm khí và ánh sáng tâm linh của Phương Mạc Ly.
“Ồ, Hưu ca, ngươi không biết nó là linh khí à?” Dương Minh kinh ngạc.
“Lúc trước không phải ngươi nói nó rất quan trọng sao, ta còn tưởng rằng ngươi biết nó là linh khí, nên cố ý đưa ta để phòng thân.”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi, cho ngươi là vì để ngươi tìm được công dụng của nó.”
Mặt Dương Minh tối sầm lại, có loại cảm giác như bị coi là công cụ.
Nhưng mà chẳng mấy chốc hắn ta đã lại mặt mày hớn hở nói: “Hưu ca, ngươi đoán xem ta phát hiện ra nó là linh khí thế nào?”
Dương Minh là người lắm chuyện, không cần Phương Hưu đi đoán, chính hắn ta đã không nhịn được bô bô.
“Ngày hôm qua sau khi lấy được chuông cổ thanh đồng này, ta cảm giác nó như đồ cổ gì đó cho nên ta đã mang nó đi giám định.
À nói trước là ta giám định chỉ để hiểu rõ giá trị của nó, chứ không phải để bán.”
Lời giải thích này của Dương Minh chẳng khác gì kiểu ta có ý đồ xấu nhưng ngươi không bắt được tận tay, ta chẳng sợ.
“Lúc trên đường đi giám định, ngươi đoán xem có chuyện gì xảy ra đi? Hì hì! Ta đụng phải một quỷ vực, còn là một quỷ vực cấp A.”
Thực lực của quỷ dị kia không yếu, mấu chốt nhất chính là xuất quỷ nhập thần, không đối đầu chính diện với ta, hay đánh lén.
Ta ngậm Trấn Thi châu giằng co với nó một lúc lâu, mắt thấy ta cũng sắp hóa thành thi thể đến nơi, lúc này chuông cổ thanh đồng đột nhiên vang lên!
Hơn nữa bộc phát ra ánh vàng xanh nhạt.
Tiếng chuông này thật ghê gớm, vậy mà trực tiếp làm con quỷ dị cấp A kia khựng lại, cũng không tính là hoàn toàn khựng lại, dù sao tốc độ của con quỷ dị cấp A kia trở nên cực kỳ chậm chạp, thật giống như thời gian chung quanh nó bị giảm tốc độ.
Sau đó ta nhân cơ hội giải quyết nó.
Linh tính cũng tăng trưởng tới tam giai đỉnh phong, phỏng chừng không bao lâu nữa có thể đột phá tứ giai!”
Cuối cùng Phương Hưu cũng hiểu vì sao Dương Minh lại sung sướng, hóa ra không phải chuông cổ thanh đồng thần kỳ mà còn có chính mình đạt tới tam giai đỉnh phong.
Tốc độ thăng cấp của Dương Minh không tính là chậm, thậm chí có thể nói là rất nhanh.
Chủ yếu cũng liên quan tới trong khoảng thời gian này, hắn ta phải luân phiên chiến đấu, từ mộng yểm đến bệnh viện tâm thần, lại đến đoàn tàu quỷ, cuộc chiến tổng bộ, còn cả quỷ dị cấp A vừa rồi, có thể nói là thường xuyên chiến đấu.
Đương nhiên, chủ yếu nhất vẫn là bởi vì hắn ta là thiên mệnh, nếu không vì sao Bạch Tề cũng chiến đấu như thế nhưng lại không chạm tới tam giai đỉnh phong?
Phương Hưu cầm lấy chuông cổ thanh đồng, cảm xúc lúc này và trước đó hoàn toàn khác nhau.
Ban đầu chỉ là món đồ làm từ đồng thau bình thường, nhưng hiện tại, rõ ràng có thể cảm giác được sức mạnh khủng bố thuộc về linh khí.
Như vậy, rốt cuộc là nguyên nhân gì khiến nó đột nhiên biến thành linh khí?
Hắn trầm ngâm, chỉ có hai thứ khiến chuông cổ thanh đồng trở thành linh khí, một là thiên mệnh, thứ còn lại quỷ dị.
Chắc hẳn thiên mệnh có tác dụng phụ trợ, còn nguyên nhân thực sự là quỷ dị.