Trên mặt bộ trưởng tỏ vẻ do dự và khẩn trương hiếm thấy, hắn ta cũng không biết làm như vậy là đúng hay sai.
Nhưng mà khi nhìn bình tĩnh khuôn mặt của Phương Hưu, hắn ta như được uống một viên thuốc an thần.
Không sai, tương lai ở Hạ Quốc!
Bộ trưởng nhanh chóng đi chuẩn bị.
Mà Phương Hưu lại gọi một đội ngự linh sư, sắp xếp bọn họ đến chỗ đoàn tàu quỷ dị thường xuất hiện để ngồi canh giữ.
Nếu tác dụng của đoàn tàu quỷ là kéo người sang thế giới bên kia qua điểm nút không gian của thế giới hiện thực thì chắc chắn nó sẽ không chỉ xuất hiện một lần.
Lần trước bị ngừng ở trạm thứ tư, chỉ cần thêm một trạm là có thể tiến vào nút giao không gian, tiếp cận chân tướng quỷ dị, nhưng lúc ấy mới chỉ có nhị giai, thực lực không đủ.
Phương Hưu vẫn không quên chuyện này, hắn định sau khi thực lực mạnh lên sẽ đi thăm dò.
Hắn là nhất định phải đi đến nút giao không gian, khi thực lực của hắn mạnh lên, tuy rằng đã bước đầu lý giải được vài thắc mắc, nhưng lại có nhiều điều tò mò hơn.
Có lẽ nút giao không gian sẽ có câu trả lời.
Hơn nữa nói không chừng nơi đó còn có dấu vết viện trưởng Châu Thanh Phong để lại.
Cách một đêm trước khi phát truyền hình trực tiếp toàn cầu, cửa phòng làm việc của Phương Hưu bị gõ vang.
“Vào đi.”
Bộp!
Một bóng người bước nhanh vào.
Đo là Phương Mạc Ly.
“Ta nghe bộ trưởng nói, sắp bắt đầu phát truyền hình trực tiếp toàn quốc rồi?”
“Ừ.”
“Sao đột ngột thế, ta còn chưa nghĩ ra bản thảo… Chuẩn bị xong bản thảo phát biểu.”
“Bởi vì không cần ngươi lên hình.”
Sắc mặt Phương Mạc Ly cứng đờ: “Không cần ta lên hình? Đây chính là kế hoạch của ta.”
Phương Hưu không nói gì, mà bình tĩnh nhìn hắn ta chăm chú.
Phương Mạc Ly do dự một lát, dịu giọng: “Để ta lên hình đi, ta đã chuẩn bị sẵn sàng để công bố chân tướng với nhân dân cả nước rồi.”
“Ngươi còn không muốn gọi ta một tiếng tổng đội trưởng.”
Phương Mạc Ly hít sâu một hơi.
“Tổng đội trưởng! Để ta lên hình đi!”
“Không thể.”
“Cái gì? Vì sao lại không thể? Tính tới hiện tại, ta là ngự linh sư ngũ giai duy nhất, ngoại trừ ta còn có ai thích hợp tuyên bố tin tức này nữa?”
“Ta.”
“Ngươi!?”
Phương Mạc Ly ngẩn ngơ một lát,sau đó mất hứng.
“Đây chính là kế hoạch của ta, ta là người khởi xướng kế hoạch, về tình về lý đều nên để ta lên hình, ngươi không thể làm như vậy!”
Phương Hưu bình tĩnh uống một ngụm nước trà, thản nhiên nói: “Ta có thể, bởi vì ta mới là tổng đội trưởng.
Phương Mạc Ly nghẹn họng, không nói nên lời, cuối cùng đành phải đóng cửa rời đi.
Nhìn Phương Mạc Ly rời đi, Phương Hưu cũng không nói gì.
Sở dĩ hắn cướp đoạt cơ hội tỏa sáng của Phương Mạc Ly, không phải vì muốn làm màu như Phương Mạc Ly.
Hắn không có hứng thú với ra vẻ, hắn chỉ muốn làm một thí nghiệm.
Đó chính là lừa gạt cả nước!
Hắn muốn thử xem, có thể thông qua phương thức truyền hình trực tiếp toàn quốc, khi công bố chân tướng quỷ dị xâm lấn, lặng lẽ làm vài việc riêng, nói dối vài câu, tiện đà trợ giúp Tiêu Sơ Hạ thu hoạch sức mạnh nói dối.
Một khi thí nghiệm này thành công, sức mạnh nói dối thu hoạch được quả thực khó có thể tưởng tượng, thậm chí có thể nói là khủng bố.
Đây chính là sức mạnh nói dối của hơn tỷ người, loại trình độ này, đừng nói đột phá ngũ giai, cho dù là lục giai cũng không phải việc khó.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ngũ giai không phải cấp cao nhất của ngự linh sư, ngũ giai thực sự tồn tại.
Trước mắt có lục giai có tồn tại hay không còn chưa biết, bởi vì linh tính ngự linh sư được phân chia dựa theo trình độ thắp sáng tâm linh.
Ngũ giai đỉnh phong, chính là linh tính trăm phần trăm, toàn bộ tâm linh đều được thắp sáng.
Cho nên trên lý thuyết, không hề tồn tại lục giai, bởi vì tâm linh đã thắp sáng toàn bộ, linh tính không thể tăng lên nữa.
Nhưng Phương Hưu lại mơ hồ cảm giác, chắc chắn lục giai tồn tại.
Cái khác không nói, chắc chắn viện trưởng Châu Thanh Phong trên ngũ giai.
Cho dù chưa từng gặp viện trưởng, nhưng chỉ nghe sự tích của hắn ta là có thể biết, đây vốn không phải chuyện cường giả ngũ giai có thể làm được.
Tuyệt địa thiên thông, cắt ngang hai giới, kết thúc một thời đại quỷ dị, đổi lấy trăm năm an bình, thậm chí phản công lại thế giới bên kia.
Cuối cùng chết trong tay Hỷ Thần và Thiên Sứ.
Bức thư trên thi thể hắn ta ghi lại, Hỷ Thần xé rách tâm can lá lách của ta, Thiên Sứ xé rách xương thịt của ta.
Cho nên hắn suy đoán, chắc hẳn hắn ta chết trong tay hai vị quỷ thần là Thiên Sứ và Hỷ Thần.
Điểm này càng kinh khủng, ngự linh sư bình thường ngay cả tư cách nhìn thẳng vào quỷ thần cũng không có, nhưng quỷ thần phát ra lời thì thầm đã đủ lấy mạng rồi.
Nhưng Châu Thanh Phong không chỉ nhìn thẳng, dựa vào ý tứ trên, có thể hắn ta còn đánh nhau, tuy rằng xác suất lớn là bị đơn phương nghiền ép, nhưng đây đã không phải là chuyện cường giả ngũ giai có thể làm được.