Vừa nói dứt lời, cuộc thảo luận về cục điều tra lập tức dừng lại, tất cả mọi người tập trung tinh thần lắng nghe.
Mọi người đều muốn biết, rốt cuộc quốc gia làm ra trận địa lớn như vậy để tuyên bố tin tức nặng ký gì.
Ngay cả các phóng viên ở hiện trường cũng bắt đầu ngẩng đầu trông mong, các người quay phim giơ vô số ống kính, vững vàng nhắm ngay vào Phương Hưu.
Phương Hưu đang ở trong hội trường lớn, hắn đứng trên đài chủ tịch, trước người là một bục phát biểu cao nửa người, phía trên đặt microphone, phía dưới là Tiêu Sơ Hạ.
Bên dưới đài chủ tịch là mấy trăm phóng viên.
Về phần vì sao phía dưới bục phát biểu lại là Tiêu Sơ Hạ, nguyên nhân chủ yếu là do thu thập sức mạnh nói dối.
Tuy rằng Tiêu Sơ Hạ có thể để linh tính của mình bám vào người Phương Hưu, từ đó hấp thu sức mạnh nói dối, nhưng đây không phải kế lâu dài, linh tính không thể tồn tại quá lâu.
Mà thời gian tổ chức cuộc họp sẽ không ngắn, ngoại trừ phần phát biểu, còn có thể có phần phóng viên đặt câu hỏi, ít nhất cũng phải một tiếng.
Cho nên muốn hấp thu sức mạnh nói dối liên tục, nhất định phải để cho Tiêu Sơ Hạ cứ cách một đoạn thời gian lại phải rót linh tính vào người hắn.
Bởi vì là truyền hình trực tiếp, cũng không thể ở ngay trước mặt người xem toàn quốc, cứ chốc chốc trong ống kính lại có một người phụ nữ tới sờ sờ tổng đội trưởng Phương.
Đây cũng là nguyên nhân hắn bảo Tiêu Sơ Hạ trốn dưới bục phát biểu.
Dáng người Tiêu Sơ Hạ thon thả, trong bục phát biểu trống rỗng, nàng ta ngồi xổm xuống cuộn mình thành một quả bóng là có thể bị che lại hoàn toàn.
Mấy trăm phóng viên ở hiện trường cũng sẽ không nghĩ tới, trong buổi phát sóng truyền hình trực tiếp trên phạm vi cả nước nghiêm túc thế này, mà lại có một người phụ nữ đang trốn dưới bục phát biểu.
Sau đó, Phương Hưu chậm rãi tuyên bố một tin tức nặng ký.
“Trên thế giới này… có quỷ dị tồn tại.”
Vừa nói xong, toàn bộ Hạ Quốc rơi vào trạng thái im lặng mất ba giây.
Chẳng ai kịp phản ứng.
Quỷ dị!?
Vô số người suy đoán nguyên nhân phát sóng trực tiếp toàn quốc, có người đoán là chiến tranh, có người đoán là hệ sinh thái trái đất bị phá hư, vân vân và mây mây, duy chỉ không nghĩ tới cái tin tức nặng ký này lại là tên thế giới có quỷ dị tồn tại!
Tuy rằng trong thế giới hiện thực có không ít quỷ dị xâm lấn, nhưng chỉ là một bộ phận tương đối nhỏ người dân biết, phần lớn mọi người đều chưa từng tiếp xúc với quỷ dị.
Mà những người tiếp xúc với quỷ dị không trở thành ngự linh sư gia nhập cục điều tra, thì cũng đã chết, trở thành đồ ăn của quỷ dị rồi.
Hơn nữa cục điều tra vẫn cố ý che giấu sự kiện quỷ dị, dẫn đến đại bộ phận người dân cũng không rõ ràng lắm.
Ba giây sau, cả nước xôn xao.
“Ta không nghe lầm chứ? Quỷ dị? Trên thế giới này có quỷ dị tồn tại?”
“Sao có thể chứ? Ta sống hai mươi năm cũng chưa từng thấy quỷ dị, bây giờ ngươi lại nói cho ta biết trên thế giới có quỷ dị tồn tại?”
Có không ít người đang nghi ngờ.
Nhưng cũng có không ít người lựa chọn tin tưởng.
Bởi vì đài truyền hình quốc gia sắp xếp phát sóng trực tiếp, chẳng ai lại nói dối vào lúc này.
Vài người từng nghe tin đồn thất thiệt bắt đầu liên tưởng, có lẽ ngày càng nhiều bài đăng liên quan đến quỷ dị xuất hiện trên diễn đàn là thật!
“Chắc là thật đấy, đây là truyền hình trực tiếp toàn quốc, trận địa lớn như vậy, kể cả tuyên bố có người ngoài hành tinh, hoặc là trái đất sắp bị hủy diệt ta cũng tin tưởng, huống chi chỉ là có quỷ dị?”
“Haiz, nghe ngươi nói thế, thế giới này có quỷ dị cũng không phải là chuyện không thể chấp nhận.”
Phương Hưu không cho người dân quá nhiều thời gian để phản ứng, hắn nói tiếp.
“Quỷ dị đến từ một nơi gọi là thế giới bên kia, hiện tại, thế giới bên kia đang không ngừng lấn chiếm thế giới hiện thực, từ đó dẫn đến càng ngày càng nhiều quỷ dị đi vào thế giới hiện thực.
Ta biết tin tức khiến các ngươi vô cùng kinh hãi, thậm chí phần lớn mọi người đều không tin, nhưng không sao cả, bởi vì ta có thể triệu hoán ra quỷ dị để chứng minh.”
Mọi người càng xôn xao, chỉ cảm thấy như chuyện nghìn lẻ một đêm, triệu hoán ra một quỷ dị tại đây? Sao càng nói càng thấy nhảm, chi bằng ngươi nói mình là siêu nhân đi.
Tách!
Phương Hưu nhẹ nhàng búng tay một cái, dưới cái nhìn chăm chú của dân chúng cả nước, không khí quanh người hắn như sóng nước dao động, ngay sau đó, một người phụ nữ xinh đẹp mặc váy liền thân màu trắng chợt xuất hiện.
Ầm! Cạch!
Tiếng bàn ghế đổ từ hội trường truyền đến.
Hóa ra là có một ít phóng viên năng lực chấp nhận kém, bị dọa, đứng phắt dậy, lật đổ bàn với ghế ngồi.
“Cái này… cái này… sao có thể!?” Phóng viên tại hiện trường không ngừng kêu lên.