Quỷ Dị Khó Giết? Thật Có Lỗi, Ta Mới Thật Sự Là Bất Tử ( Dịch )

Chương 496 - Chương 496: Kế Hoạch Toàn Dân Ngự Linh Sư

Chương 496: Kế hoạch toàn dân ngự linh sư Chương 496: Kế hoạch toàn dân ngự linh sư

Khi sự sợ hãi ở hiện trường gần như trào ra, tách!

Sau tiếng búng tay của Phương Hưu, tất cả quỷ dị đều biến mất như bọt biển.

“Đây chính là quỷ dị.”

Giọng nói bình tĩnh của hắn vang vọng khắp nơi, lan truyền qua Internet đến hàng nghìn gia đình và trải rộng khắp đất nước.

Hội trường lặng ngắt như tờ, hiển nhiên họ đều bị dọa không nhẹ, không phải ai cũng dám đối mặt với quỷ dị, phim kinh dị còn có thể dọa người, huống chi là quỷ dị thực sự.

Phương Hưu hiểu rất rõ, hắn không thể làm cho dân chúng cảm thấy sợ hãi, khi khủng hoảng bắt đầu khuếch tán, xã hội sẽ rối loạn ngay.

“Mặc dù quỷ dị mạnh mẽ, nhưng không phải nhân loại chúng ta bó tay hết cách, mà phương pháp tốt nhất chống lại quỷ dị, chính là... ngự linh sư.”

Một danh từ mới được đưa ra, phần lớn mọi người không hiểu ra sao, một vài người trẻ tuổi tư duy tương đối sinh động lập tức liên tưởng đến gì đó, họ hưng phấn.

“Các huynh đệ, có khi nào ngự linh sư chính là cái tên thay thế cho dị năng giả hoặc tu tiên giả không?”

“Rất có khả năng, rõ ràng tổng đội trưởng Phương này không phải người bình thường, vừa rồi mắt phải hắn lóe lên huyết quang có thể làm cho hiện trường an tĩnh, còn có thể tái hiện nhiều quỷ dị như vậy, chẳng lẽ đây chính là ngự linh sư?”

“Nói như thế chẳng phải tương đương với cuối cùng ta cũng có thể tu luyện rồi sao?! Tốt quá, mẹ nó chứ, ta chịu đủ cảnh 996* rồi, từ hôm nay trở đi, mệnh ta do ta không do trời định!”

996: Chế độ làm việc bắt đầu từ chín giờ sáng đến chín giờ tối, kéo dài sáu ngày trong tuần.

“Trên lầu bơn bớt đi, kể cả có thể tu luyện thì cũng khó hơn đi học nhiều, đến cả 985, 211

ngươi cũng chẳng đâu, dựa vào đâu để chắc rằng mình có thể tu luyện hả?”

*985, 211: top các trường đại học đứng đầu.

Bão bình luận điên cuồng, trước màn hình, khắp các nơi trên cả nước, trong các trường đại học, đều vang lên tiếng thảo luận kịch liệt.

Không ai không hứng thú với thế giới siêu phàm.

“Ngự linh sư là gì, rất đơn giản, chính là người khống chế sức mạnh tâm linh, nhưng mà mỗi vị ngự linh sư đều sẽ thức tỉnh năng lực duy nhất thuộc về chính mình, mà năng lực của ngươi, chính là vũ khí tốt nhất để đối kháng quỷ dị.”

Ví dụ như…

Lĩnh vực triển khai. Kiếm Vực Vô Tận!”

Phương Hưu vừa dứt lời.

Ong!

Trong hội trường lập tức vang lên vô số tiếng oong oong, không khí dao động như sóng nước, từng thanh trường kiếm lóe sáng lấp lánh từ trong không khí vươn ra.

Trong nháy mắt, toàn bộ không gian sau lưng Phương Hưu được che kín bởi hơn vạn thanh phi kiếm.

Hàn quang lạnh lẽo dưới ánh đèn flash chiếu rọi, lấp lánh rực rỡ!

Mà lúc này Phương Hưu giống như kiếm tiên trên chín tầng mây khiến vạn kiếm thần phục.

Trong hội trường xôn xao, vô số người kinh ngạc hô lên, giống như không thể tin được vào mắt mình.

Tiếng điện thoại di động rơi lại vang lên trên khắp cả nước.

Đã không biết có bao nhiêu người, bao nhiêu lần vì khiếp sợ mà đánh rơi điện thoại di động.

Trên đường phố, trong trường đại học, bão bình luận như phát điên rồi.

“Siêu phàm!”

“Đây là Ngự Kiếm thuật! Vạn Kiếm Quy Tông!”

“Tổng đội trưởng Phương, ngươi còn nói ngươi không phải tu tiên giả!”

“Đẹp quá, đẹp quá rồi! A!! Huấn luyện viên, ta muốn trở thành ngự linh sư, ta mặc kệ, ta muốn trở thành ngự linh sư!”

“Quỷ dị chó má gì đó, thế giới bên kia xâm lấn gì đó, chờ ta thành ngự linh sư, ta sẽ trực tiếp phản công lại thế giới bên kia!”

Tất cả mọi người đang kinh ngạc, có một người đã nghiến sắp nát răng.

Người này chính là Phương Mạc Ly.

Lúc này hai mắt Phương Mạc Ly đỏ ngầu như mắt thỏ, miệng thở hổn hển như trâu, ghen tị đã sắp cắt đôi vách tường.

“Đó là năng lực của ta, là của ta!” Phương Mạc Ly liên tục kêu thảm thiết, quên cả bảo vệ hình tượng cao thủ, có thể thấy được hiện tại hắn ta ghen tị tới mức độ nào.

Cái loại cảm giác này quả thực giống như thấy được nữ thần mình thích nhiều năm lại lao vào vòng tay của người đàn ông khác.

Bởi vì hắn ta kêu quá lớn tiếng, làm cho Lý Hiếu Nho bên cạnh không còn kiên nhẫn.

“Ôi trời, biết rồi biết rồi, năng lực của ngươi thì năng lực của ngươi thôi, có gì đáng kích động hả?”

“Kích động?” Phương Mạc Ly đã sắp nổ tung, hắn ta run rẩy nói: “Đó vốn dĩ nên là ta lên đài... công bố chân tướng, nhưng Phương Hưu lấy quyền chung để gặt lợi ích riếng, lấy thế ép người, làm việc tốt đòi báo đáp, đoạt cơ hội của ta, đáng hận nhất chính là, năng lực hắn phơi bày lại là năng lực của ta đó!!

Ta hận!! Biết trước thế này, ta thà rằng không để cho hắn giúp ta đột phá ngũ giai, cũng không muốn hắn cướp cơ hội của ta!

Cái này so với giết ta còn khó chịu hơn!”

Mấy vị đội trưởng khác thấy tinh thần Phương Mạc Ly không được bình thường thì đều ghét bỏ tránh xa hắn ta.

Thậm chí Lý Hiếu Nho còn châm chọc hai câu.

“Cho ngươi lên đài? Ngươi lên đài rồi thì có thể làm gì? Có thể tái hiện được quỷ dị sao? Có thể dự đoán tương lai sao? Ngoại trừ đùa giỡn với kiếm, ngươi còn có thể làm gì?”

Bình Luận (0)
Comment