Có lẽ thiên sứ chi tử sẽ không hiểu câu này, nhưng nhanh thôi nó sẽ hiểu.
“Ra đi, thiên sứ.” Giọng nói bình tĩnh của Phương Hưu vang vọng trời đất, trong mắt hắn đẫm màu máu, nhìn bầu trời, ánh mắt xuyên qua tầng mây cuối cùng, hướng về phía cổng trời gọi thiên sứ.
Con ngươi màu đỏ đối diện với đôi mắt bình tĩnh của Phương Hưu.
Ngay khoảnh khắc ánh mắt chạm nhau, thời gian như ngưng đọng.
Thiên sứ… giáng lâm!
Ầm!
Thế giới ngay lập tức mất đi âm thanh, bầu trời sáng như ban ngày!
100 triệu tia sáng của thần thánh chiếu xuống nhân gian, giống như thiên đường.
Tiếng nói khó có thể diễn tả được vang lên, giống như có hàng trăm triệu tín đồ hát vang bài ca tụng.
Trong ánh sáng vô tận, thiên sứ giáng lâm.
Đó là một con mắt đỏ ngòm có 6 cái cánh trắng không tì vết, bên trên mạch máu giăng như mạng nhện, không ngừng nhúc nhích.
Con mắt to lớn màu đỏ bình tĩnh như thần, nó to đến mức không thể tưởng tượng được, giống như ánh mặt trời rơi xuống nhân gian, mang đến những điều khó tin, khiến cho con người điên cuồng bịa chuyện.
Trong mắt thiên sứ thì thiên sứ chi tử chỉ như con kiến nhỏ bé mà thôi.
Thiên sứ chi tử đang dùng thánh quang để giết vợ chồng Phương Hưu, ngay khoảnh khắc thiên sứ giáng lâm liền bất động, thánh quang cũng ngay lập tức biến mất, con mắt bình tĩnh, coi thường tất cả bây giờ trở nên sợ hãi.
Giống như sự áp chế về mặt huyết thống, dù bên ngoài ngươi là cá mập nhưng về nhà bố giơ chổi lên liền biến thành có con.
Thiên sứ chi tử sợ hãi nhìn quỷ thiên sứ, cơ thể bắt đầu run rẩy.
Cộp!
Nó liền nằm rạp xuống đất giống như một con bướm trắng khổng lồ bị người đập xuống, ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt Phương Hưu dao động, thiên sứ chi tử sợ thiên sứ là bình thường, nhưng đây là quá sợ rồi?
Cảm giác không giống con trai gặp phải ông bố tàn ác, mà giống như nô lệ gặp quốc vương.
Bỗng thiên sứ nhìn về phía con của mình, ánh mắt thâm thúy và lạnh nhạt, một giây sau, tiếng nói quái dị vang lên, sự ô nhiễm mạnh mẽ khiến cho không gian bị bóp méo, cứ như một giây sau sẽ sụp đổ.
Thật ra khi thiên sứ giáng lâm không gian đã bắt đầu sụp đổ rồi, trên trời xuất hiện những vết nứt như mạng nhện, hiển nhiên không gian này không thể chấp nhận quỷ thần tồn tại, đã đến giới hạn rồi.
Tiếng quái dị kia là tiếng thiên sứ nói chuyện, mà thiên sứ chi tử càng run mạnh hơn, đôi cánh lắc qua lắc lại như cái sàng, sự sợ hãi dâng lên trong mắt.
Thiên sứ chi tử cũng bắt đầu nói, tuy nhiên bây giờ không phải ca ngợi mà là sợ hãi, muốn cầu xin, dường như hai bên đàn nói chuyện với nhau.
Phương Hưu hơi nhăn mày, hắn cố gắng nghe, nhưng không hiểu ngôn ngữ của quỷ thần, do vị cách cách quá thấp, lúc trước có thể nghe hiểu hai từ ca ngợi là vì nó nói ít, hơn nữa lại còn lặp lại nhiều lần.
Cũng giống như khi nghe tiếng Anh vậy, không thể nào nghe hiểu cả đoạn nhưng có thể nghe được một vài từ quen thuộc, sau đó bắt được keyword để đoán.
Nhưng bây giờ thiên sứ đang tức giận với con của chính mình?
Lẽ nào… không phải con ruột?
Ầm!
Tiếng nói mạnh mẽ của thiên sứ vang lên, lúc này thiên sứ chi tử đã sợ đến tột cùng rồi, cơ thể bắt đầu sụp đổ, lông vũ trên người đang liên tục rơi xuống.
Mà trong những câu nói tức giận kia, cuối cùng Phương Hưu cũng hiểu vài từ, đó chính là… đánh cắp!
Đánh cắp?
Từ này khiến Phương Hưu hiểu ra, có lẽ thiên sứ chi tử vốn không phải con ruột của thiên sứ, mà là một phần sức mạnh bị đánh cắp tạo nên.
Vậy ai là người đánh cắp sức mạnh của thiên sứ?
Châu Thanh Phong!
Chắc chắn là những năm nay Châu Thanh Phong ở Bỉ Ngạn lập mưu đánh cắp sức mạnh của thiên sứ, đến bây giờ hắn ta cũng thành công, vậy nên thiên sứ chi tử mới được tạo ra?
Điều này cũng giải thích tại sao thiên sứ lại tức giận, dù sao đang yên đang lành chẳng ai muốn bị đánh cắp tinh trùng, sau đó có thêm một đứa con không nghe lời.
Ầm ầm!
Thánh quang trên người nó tỏa ra mạnh mẽ đánh vào thiên sứ chi tử.
Thiên sứ chi tử bỗng nhiên phát ra tiếng kêu thảm thiết và hóa thành tro bụi.
Khung cảnh này rất đúng với câu “vì đại nghĩa diệt thân”!
*Vì đại nghĩa diệt thân: vì nghĩa lớn, mà không màng thân thích.
Mà chỗ thiên sứ chi tử đứng bỗng xuất hiện một viên thánh quang kết tinh, thuần khiết hoàn mỹ, những đường vân lấp lánh, mỹ lệ uốn lượn khắp quả cầu, đẹp đến mức ngọc thạch đẹp nhất trên đời cũng không sánh bằng.
Nhìn là biết đây là thánh quang kết tinh lần đầu, bỗng trong đầu Phương Hưu hiện lên một cụm từ “thần cách”!
Đây là mảnh vỡ thần cách của thiên sứ!
Bởi vì trên đó tỏa ra sức mạnh vị cách của quỷ thần, không khác gì sức mạnh trên người thiên sứ.
Một giây sau, thánh quang kết tinh bỗng bay trên không trung, lao nhanh về phía thiên sứ.
Ánh mắt Phương Hưu trở nên lạnh lẽo: “Lão bà.”
Bóng dáng xinh đẹp của lão bà ngay lập tức vào về phía thiên sứ ở trên cao.
Hắn không muốn lão bà cướp lấy thần cách, bởi vì hắn biết lão bà không thể cướp được nó từ tay thiên sứ, vậy nên hắn chỉ mong lão bà có thể đánh gãy cánh của thiên sứ.