Họ đã sống lại, tất cả mọi người đều sống lại.
Chứng kiến cảnh tượng này, Lâm Dạ đã lao tới phía sau Phương Hưu, tay phải giơ lên cũng bị đứng hình, không biết nên làm gì.
Cảnh tượng chết đi sống lại này mạnh mẽ chấn động thế giới quan của hắn ta.
"Điều này không thể!!" Quỷ kính không tin nổi gầm thét: "Ta rõ ràng đã sao chép tất cả mọi thứ của ngươi, tại sao ta không biết ngươi có khả năng làm người chết sống lại!"
"Đây là sức mạnh của Vô Gian Địa Ngục, ngay từ khi bước vào thế giới gương, ta đã triển khai lĩnh vực của mình, bao phủ thế giới gương, ngươi không nhận ra cũng là bình thường."
"Ngươi nói dối!" Quỷ kính hoàn toàn không tin.
"Vô Gian Địa Ngục ta cũng có! Nhưng nó căn bản không có khả năng làm người chết sống lại, ngươi đừng hòng lừa ta!"
Nhìn quỷ kính không thể tin nổi, trong mắt Phương Hưu lóe lên một tia thất vọng: "Cái gọi là sao chép chỉ đến mức này thôi sao?"
“Xem ra ta đối với quỷ dị cấp S yêu cầu vẫn đang còn quá cao.”
Trong mắt Phương Hưu lộ ra vẻ thất vọng làm sâu sắc thêm vết thương lòng yếu ớt của quỷ kính.
“Khốn kiếp! dám kinh thường ta! Triển khai lĩnh vực. Vô Gian Địa Ngục” Quỷ kính một lời không không hợp, trực tiếp mở ra lĩnh vực.
Ầm!
Tâm linh chi quang đen tối từ thân thể hắn cuồn cuộn trào ra. Vô tận hắc hỏa bùng lên, hóa thành mặt nạ quỷ và đôi cánh hắc hỏa, tóc bạc như thác nước, bên trong mắt phải tỏa ra huyết quang rực rỡ.
Sau một khắc, trời rung đất chuyển, hư không chấn động.
Trên bầu trời, một vòng tròn huyết sắc của Cự Đại Nhãn Mâu từ từ bay lên.
Dưới sự chiếu rọi của huyết quang, vô tận hắc hỏa thiêu đốt đại địa, lan tràn điên cuồng, và ngay trong hắc hỏa vô tận này, một hư ảnh tòa địa ngục đáng sợ mọc lên từ mặt đất, chậm rãi thành hình.
Bên trong có hàng tỷ quỷ ảnh, gào thét không lời, cũng có hình cụ vô tận rải rác, còn có nui đao biển lửa, dây thừng bạc treo lơ lửng, huyết nhục ma bàn, cầu linh hồn, thi sơn huyết hải….
Vô Gian Địa Ngục mang đến sức mạnh to lớn khiến quỷ kính tìm lại sự tự tin lần nữa: “Tốt tốt cảm thụ sức mạnh của chính mình đi!”
Quỷ kính đứng sâu trong Vô Gian Địa Ngục, khuôn mặt dữ tợn, không ai sánh bằng.
Lâm Dạ sau lưng Phương Hưu đã xấu hổ thu tay mình lại, hoảng sợ nhìn bốn phía như địa ngục tràng cảnh, khi tức khủng bố đó gần như hóa thành thực thể, từng tia từng sợi chui vào thân thể của hắn ta, khiến hắn ta không ngừng run rẩy.
Đó là sự run rẩy của bản năng cơ thể.
Đây chính là sức mạnh thật sự của nhà tiên tri sao?
Quá mạnh!
Lúc này trên mặt Phương Hưu càng lộ rõ vẻ thất vọng, thậm chí còn lắc đầu.
Hắn đi đến đưa tay chạm vào vô tận Hắc Viêm trong Vô Gian Địa Ngục, nghiễm nhiên lòng bàn tay bị nướng thành than đen, trong miệng lại thất vọng nói: “chỉ có vẻ bề ngoài.”
Lần nữa nhìn sâu vào Vô Gian Địa Ngục. lại không thấy hư ảnh quen thuộc của quỷ thần, tiếp tục lắc đầu: “Khiến người ta thật buồn cười.”
Hắn giống như ẩm thực gia người Mỹ khó tính. Đang đánh giá thức ăn của một vị đầu bếp ba sao làm, vừa ăn một miếng, liền không chịu được đem thức ăn phun ra.
Trong Vô Gian Địa Ngục cũng không có khí tức của thời gian quay lại.
“Thật là rác rưởi.”
“Có lẽ, ta không nên kỳ vọng quá cao vào người.”
Phương Hưu đã đánh giá quá cao năng lực của quỷ kính cấp S, nhưng không ngờ, cuối cùng lại khiến người ta bật cười, giống như Đông Thi bắt trước Tây Thi.
Uy lực của Hắc Viêm suy giảm không nói, hư ảnh quỷ thần không có, thiên sứ pháp lệnh không có, thời gian quay lại cũng không có, cái này cũng có thể gọi là Vô Gian Địa Ngục sao? Không bằng gọi là Hữu Gian khách sạn còn hơn, dù sao nhìn qua hoàn cảnh cũng khá yên tĩnh.
Kính quỷ bị Phương Hưu đánh giá như vậy toàn thân run rẩy: “Ít ở đó ra vẻ đi, chết cho ta.”
Ngay sau đó, Hắc Viêm cuồng bạo, giống như núi lửa phun trào, dây thừng bạc sáng loáng như độc xà xuất động, trong lúc đó càng có lít nha lít nhít hư ảnh quỷ dị tràn lên.
Chỉ trong chớp mắt, công kinh khủng bố phô thiên cái địa, gần như muốn đem Phương Hưu nhấn chìm, Lâm Dạ phía sau lưng hắn đã hoảng sợ đến mức cực điểm.
Lâm Dạ có thể cảm nhận rõ ràng được năng lượng khủng bố trong hàng tỷ đạo công kích này, trong đó tùy tiện một đạo công kích rơi trên người mình, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Lúc này giọng nói bình tình của Phương Hưu vang lên: Cũng được, liền để cho ngươi kiến thức một chút, cái gì mới thực sự gọi là Vô Gian Địa Ngục.
“Lĩnh vực triển khai. Vô Gian Địa Ngục.”
Ầm!
Vô Gian Địa Ngục của kính quỷ trực tiếp bị phá hủy, thay vào đó là Hắc Viêm kinh hồn, những lời thì thầm của quỷ dị tràn ngập thiên địa, trên đầu treo hai mặt trăng, một bạc một đỏ.
Vô Gian Địa Ngục là thể hiện toàn bộ năng lực của Phương Hưu, cho nên khi hắn nắm giữ thiên sứ pháp lệnh sau đó, trong Vô Gian Địa Ngục cũng sẽ thể hiện tương ứng.