Chương 823: Linh tính 100%. (1)
Chương 823: Linh tính 100%. (1)Chương 823: Linh tính 100%. (1)
Khi mọi người phản ứng lại, Hồng Mân Côi đã không còn nữa.
Người của Lý Tưởng Hương không khỏi biến sắc, sức mạnh kinh khủng, đây chính là Tiên Tri sao!?
Lúc này, ánh mắt bình tĩnh của Phương Hưu hướng về phía Tử La Lan và những người khác: “Các ngươi còn điều øì muốn nói không? Dù sao đây cũng là Lời cuối cùng của các ngươi trên thế gian này.”
Người của Lý Tưởng Hương căng thẳng nhìn Tử La Lan Richard. Tử La Lan nghiêm túc nhìn Phương Hưu, giây sau đó, hắn ta bất ngờ bật cười. “Không hổ là Tiên Tri, ngay cả chúng ta định tấn công không gian tiết điểm cũng đã dự đoán trước, trước mặt Tiên Tri, có vẻ như nhiệm vụ lần này không thể hoàn thành, đã vậy, chúng ta đành phải rút lui trước.”
Nói rồi, Tử La Lan định dẫn người của Lý Tưởng Hương rời đi.
“Ta cho phép các ngươi ởi sao?”
Tử La Lan khựng lại, khóe miệng vẫn giữ nụ cười: “Chỉ e không phải do ngươi quyết định, ta thừa nhận ngươi rất mạnh, nhưng chưa đủ để giữ chân ta, chính xác hơn là... không giữ được một ai”
Lúc này, bên ngoài căn cứ vang lên tiếng bước chân, một bóng người mặc vest đỏ dưới ánh nhìn chằm chằm của mọi người bước vào.
“Ai da ai da, suýt nữa thì chết, không ngờ Tiên Tri lại vô lễ như vậy, không cho người khác nói hết Lời, vẫn là lão đại phản ứng nhanh, kịp thời ban cho ta Hoa Thần chi lực.”
Người đến chính là Hồng Mân Côi.
Hồng Mân Côi bước đi thong thả, đứng bên cạnh Richard, nhìn Phương Hưu với vẻ nhẹ nhàng: “Có phải rất ngạc nhiên không? Thật ra ta cũng rất ngạc nhiên, trước khi đến ta còn sợ, đối mặt với Tiên Tri lừng danh, nhỡ Hoa Thần chỉ Lực mất hiệu quả thì sao? Giờ xem ra... hừ.”
Hắn ta dừng lại một chút, cười nhẹ: “Tiên Tri cũng chỉ đến thế”
Những người khác thấy Hồng Mân Côi quay lại, cũng đều thả lỏng, họ biết mình không thể đấu lại Tiên Tri, Lá bài duy nhất là Hoa Thần chỉ lực, nhưng đối mặt với Tiên Tri được thần thoại, có thể hổi sinh người chết, không ai dám đảm bảo lá bài này thật sự hiệu quả.
Bây giờ phát hiện Tiên Tri cũng không giết được mình, họ đương nhiên thả lỏng, lại trở về thái độ kiêu ngạo như trước.
“Phương Hưu, có phải rất tò mò tại sao ngươi tấn công lại không hiệu quả? Rõ ràng đã giết chết ta, tại sao ta lại trở về? Hãy đoán thử xem” Hồng Mân Côi trêu chọc. Nhìn Hồng Mân Côi sống lại, Trương đội trưởng và những người khác chỉ cảm thấy không thể tin nổi, sự hồi sinh của Hồng Mân Côi không phải là hổi sinh tại chỗ, cũng không phải như cách Tiên Tri hồi sinh người chết, dù sao trước đó hắn không còn chút tàn tích nào.
Hắn ta chết đi rồi, Lại bước vào từ bên ngoài căn cứ, rốt cuộc là chuyện gøÌì!?
Chẳng lẽ vừa rồi là phân thân?
“Được rồi.” Richard nói: “Đừng tỏ vẻ ngông cuồng, dù sao đối mặt với người đứng đầu các ngự linh sư hiện nay.” Nói xong, hắn ta nhìn Phương Hưu với vẻ mặt bình tính: “Tiên Tri, chúng ta sẽ còn gặp lại.”
Lý Tưởng Hương quay người định rời đi.
Nhưng ngay lúc này, họ nhận ra Phương Hưu đã động. Hắn đang tiến thẳng về phía họ.
Đối diện với cảnh tượng này, những người của Lý Tưởng Hương cười nhạt, đó là một nụ cười khinh miệt, như thể đang chế giêu sự tự cao của Phương Hưu. “Ổ, xem ra vị Tiên Tri vĩ đại không muốn để chúng ta đi” Hồng Mân Côi dừng bước, khoanh tay trước ngực, nhìn Phương Hưu đang tiến tới với vẻ mặt giễu cợt.
Richard khẽ nhíu mày: “Phương Hưu, nếu ta là ngươi, ta sẽ không làm điều vô ích. Có lẽ ngươi nghĩ sẽ giam giữ chúng ta, nhưng điều đó vô ích. Chúng ta sở hữu Hoa Thần chỉ Lực, không chỉ không chết mà còn không bị giam cầm. Với ngươi, người cũng sở hữu sức mạnh của Thao Thiết quỷ thần, ngươi nên hiểu rõ sức mạnh của thần có thể...” Lời của Richard chưa dứt, một bàn tay lớn đã xuất hiện trước mặt hăn ta, tóm lấy mặt hắn ta và ấn mạnh xuống.
Bùm!!
Cả người hắn ta xoay tròn 180 độ, rồi đập mạnh xuống đất, đầu hắn ta bị ấn sâu vào trong đất.
Mặt đất tức thì nứt vỡ, hiện ra những vết nứt dày đặc như mạng nhện.
Mặt Richard biến dạng, xương sọ nứt toác, máu chảy ra như suối từ bảy khiếu, vết thương cực kỳ kinh khủng.
Những người của Lý Tưởng Hương lập tức kinh ngạc, sức mạnh khủng khiếp mà Phương Hưu thể hiện hoàn toàn khác hẳn ngũ giai ngự Linh sư bình thường.
Chỉ cần Phương Hưu ra tay, hắn có thể hạ gục bất kỳ ai trong số họ ngay lập tức. Tuy nhiên, họ dù bị sức mạnh của Phương Hưu làm kinh ngạc nhưng không hề sợ hãi, vì họ biết mình không thể chết.
“Ta thật sự không hiểu, từ nãy đến giờ, ngươi cứ sủa cái øì vậy?” Giọng nói bình tĩnh của Phương Hưu vang lên. Richard đang thoi thóp nhìn qua kế tay của Phương Hưu, ánh mắt đầy khinh miệt, như thể người bị thương không phải là hẳn ta.
“Khu khụ... Vô ích thôi, ngươi không thể giết ta.”
Giọng nói khoa trương của Hồng Mân Côi vang lên bên cạnh: “O, lão đại, ngươi trông thật...”
Bùm!!!
Hồng Mân Côi cũng chịu chung số phận với Richard, bị một bàn tay lớn tóm lấy mặt và ấn mạnh xuống đất.