Chương 123: Xuất Phát Cố Thị Sơn Trang!
Chương 123: Xuất Phát Cố Thị Sơn Trang!Chương 123: Xuất Phát Cố Thị Sơn Trang!
Đương nhiên, khi đó hắn cũng không biết điều này có ý vị như thế nào, chỉ mơ hồ nhớ rõ đêm đó sấm sét vang dội, trời cực kỳ tối đổ xuống một trận mưa to nhất trong mấy năm qua.
Còn may lúc đó trong thân thể Giang Thần là linh hôn của một người trưởng thành.
Nếu không lúc ấy hắn mười hai tuổi còn ở nhà một mình, chỉ sợ có thể bị dọa ra bóng ma tâm lý.
Đêm đó, hắn khá ổn, chỉ là có chút lo lắng cho Trương lão đầu còn trực đêm, gọi cho hẳn mười mấy cuộc điện thoại nói rằng không cần về, trời mưa to không an toàn, mình hắn ở nhà không có vấn đề gì. Kết quả điện thoại không ai nghe, nhưng Trương lão đầu cũng rất thoải mái, thật sự ngủ cả đêm ở nhà tang lễ, sáng sớm ngày hôm sau mới cưỡi chiếc Harley lậu cũ của hắn lảo đảo trở về.
"Náo động đã sớm hai năm, đây cũng không phải là chuyện nhỏ, không chỉ có cao thủ Vương cảnh, nói không chừng còn có kẻ khác phải thiêu thân."
Giang Thần thì thầm, luôn cảm thấy trong chuyện này, ẩn giấu một mầm tai họa nào đó.
Phải có đủ thực lực, mới có thể sinh †ôn trong loạn thế.
Ý niệm muốn trở nên mạnh mẽ trong lòng hắn trở nên bức thiết hơn bao giờ hết.
Sau đó, hắn thông qua ứng dụng Địa phủ để xem tư liệu của nhà máy búp bê Hoa Huyện, thời gian còn lại là tìm hiểu các loại kiến thức cơ bản và lịch sử liên quan đến giới kỳ nhân.
Dù sao, Giang Thần bây giờ, ở giới kỳ nhân vẫn còn là một tân nhân. ....
Bữa tối, tại nhà Hồng tỷ.
Kể từ khi biết thân phận của nàng, mỗi lần Giang Thần đến đều có chút cẩn thận từng li từng tí. Trang sức trong nhà Hồng tỷ rất có phong cách, chiếc đèn chùm Châu Âu to hơn cả bàn tròn lộng lẫy tựa như một tác phẩm nghệ thuật. Trên tường treo rất nhiều bức tranh không biết tên, tủ chén bày các loại bình hoa, đồ sứ.
Trước kia, hắn chỉ cho là đồ giả.
Nhưng một lần nào đó sau khi trở về, liên tưởng đến thân thế của Hồng tỷ, Giang Thần tìm kiếm một chút hình ảnh chiếc đèn chùm kia, phát hiện nó xuất xứ †ừ một nghệ sĩ hàng đầu Châu Âu, giá trị 4,5 triệu. Lúc ấy, Giang Thần liền chấn kinh.
Lúc này hắn mới nhận ra, những món đồ chơi trong nhà Hồng tỷ này có lẽ tất cả đều là thật, rất có thể tùy ý một món, đều có giá trị vài chục đến trăm vạn.
"Canh xong rồi... Tiểu Thần ngươi ngồi xa như vậy làm gì, sợ ta ăn ngươi à?" Hồng tỷ bưng một tô canh bổ thận dưỡng khí lên bàn, thổi thổi tay, thần thái hờn dỗi nói.
'Ha ha-
Giang Thần mỉm cười, liếc nhìn chiếc đồng hồ trên bàn, hẳn là Hồng tỷ vừa lấy xuống trước khi nấu cơm.
Tranh và đồ cổ gì đó hắn không biết.
Nhưng thứ này hẳn biết.
Patek Philippe YGC89, chỉ có hơn 3. 000 chiếc trên thế giới.
Nếu lúc ăn canh không cẩn thận đánh rơi, chỉ sợ hắn chỉ có thể bồi thường cho Hồng tỷ bằng cách làm nô lệ.
"Ø, khu quỷ đại sư ngươi còn thiếu tiên à..."
Chú ý đến ánh mắt của hẳn, trong mắt Hồng tỷ lộ ra vẻ giảo hoạt, đang muốn trêu chọc hai câu.
"Đinh linh linh!"
Chuông điện thoại reo.
"Ngươi ăn trước, ta nghe điện thoại." Nàng vội vàng lau tay, cầm di động đi vào toilet.
Giang Thần ăn được nửa chén cơm thì Hồng tỷ đã trở lại.
Trên mặt nàng mang theo lo lắng cùng áy náy: "Cái kia... Tiểu Thần, a không, Giang đại sư, chúng ta có thể khởi hành vào tối nay không?"
Hồng tỷ rất ngượng ngùng.
Dù sao bây giờ trời cũng đã tối, chính mình sớm không nói muộn không nói, để người ta đêm hôm khuya khoắt đi đường.
Giang Thần đã sớm biết chuyện gì Xảy ra.
Hắn ngồi cách bàn rất xa, một tay bưng bát cơm, vừa ăn vừa đáp: "Được, không thành vấn đề, khu quỷ sư chúng ta đều là hành động vào buổi tối."
"Vậy thì tốt quá, ngươi ăn trước đi, ta đi gara lái xe ra trước.' Hồng tỷ nói xong, mặt hơi đỏ lên. Dù sao Tiểu Thần còn chưa ăn xong, mình thúc giục cũng hơi gấp.
Nhưng nghĩ đến giọng nói run rẩy, sợ hãi của mẹ mình khi nói chuyện với mình, Hồng tỷ cũng không chờ được một khắc.
Tối hôm qua trong nhà lại xảy ra chuyện, vài tên trừ quỷ sư rất lợi hại hợp lực giết chết một con quỷ, vốn tưởng rằng sự việc đã được giải quyết, nhưng đến sáng sớm lại phát hiện một nữ nhân viên vệ sinh trong sơn trang đã mất tích. Thi thể không được tìm thấy.
Mãi cho đến vừa rồi, mẹ Hồng tỷ trở về phòng thay quần áo, vừa mở tủ quần áo ra, một thi thể liền xuất hiện trước mặt nàng.
Càng kinh khủng hơn là, mẹ nàng mở chính là một cái ngăn tủ quần áo nhỏ để đồ riêng tư, thi thể nữ nhân viên vệ sinh kia bị chen chúc ở bên trong, ép thành một đoàn, khuôn mặt hướng ra ngoài, chết không nhắm mắt trừng trừng nhìn ra.
Trong nháy mắt mở cửa tủ, loại lực xung kích thị giác này có thể tưởng tượng được.
Mẹ Hồng tỷ thiếu chút nữa bị hù chết ngay tại chỗ.
Nàng gọi điện thoại cũng không phải cầu cứu nữ nhi, mà là dặn dò nàng không nên trở về.