Chương 129: Tử Trạng Trong Gương.
Chương 129: Tử Trạng Trong Gương.Chương 129: Tử Trạng Trong Gương.
Khác với lần đụng độ Quỷ Gõ Cửa đó.
Đây là lần nàng tiếp xúc gần nhất với thứ dơ bẩn này!
Ngay cả một cánh cửa ngăn cách cũng không có, thậm chí nàng có thể ngửi thấy mùi máu tươi nồng nặc trên người đối phương.
"Tiểu... Tiểu Thần, làm sao bây giờ?" Hồng tỷ chân tay luống cuống, Giang Thần là cọng rơm cứu mạng duy nhất của nàng.
Nhưng mà nàng hô hai câu, lại không nhận được đáp lại.
Hồng tỷ lấy hết dũng khí, hơi nghiêng đầu, liếc về phía sau, sau một khắc, nàng cảm thấy đáy lòng căng thẳng, cảm giác sợ hãi càng mãnh liệt.
Một màn trước mắt quá mức quỷ dị.
Người mà tỷ coi là cọng rơm cứu mạng. Giang Thần giờ phút này chính đang nghiêng người về phía trước, mặt tiến đến gần mặt nữ quỷ, gần như đã sát vào khuôn mặt quỷ khủng khiếp đầy máu kia.
Giang Thần vẻ mặt nghiêm túc, dường như đang lắng nghe điều gì, hành động quỷ dị như vậy, so với bản thân nữ quỷ còn làm cho người ta sợ hãi hơn.
'Cái này... '
Rốt cuộc là thế nào, con quỷ này lợi hại như vậy sao?
Hồng tỷ nghĩ đến một khả năng.
Đó chính là Giang Thần cũng bị mê hoặc. Nàng vẫn dựa sát vào tay lái, thân thể cố gắng nghiêng về phía trước, đường cong mê người không bỏ sót, hiện ra một tư thế hơi xấu hổ.
Nhưng mà bây giờ Hồng tỷ không quan tâm đến những thứ này, sâu trong nội tâm nàng chỉ còn từng đợt sợ hãi.
Không biết lúc nào, một nữ quỷ kinh khủng đã lên xe của nàng.
Bạn đồng hành duy nhất trở nên cực kỳ bất thường.
Hồng tỷ cơ hồ đã dự liệu được kết cục thê thảm kế tiếp của mình.
Nàng thở hổn hển nặng nề, cũng không dám nhúc nhích, nhịp tim đã nhanh đến mức tột đỉnh, nỗi sợ hãi sâu trong nội tâm gần như sắp bức điên nàng.
Đúng lúc này. "Ừ, được, ta biết rồi." Giọng nói của Giang Thần vang lên, rơi vào tai Hồng tỷ, tựa như thanh âm của thiên nhiên.
"Tiểu Thần, ngươi không sao chứ?"
"Hồng tỷ, nó có chuyện muốn nói với tỷ"
"Hả? Nớ?" Hồng tỷ sửng sốt.
"Đúng, ngươi quên rồi sao, đây là người biểu muội mà ngươi đã nói với ta."
Nghe nói như thế, Hồng tỷ cố nén sợ hãi, hơi nghiêng đầu, cẩn thận phân biệt.
Một lát sau, mắt nàng mở to, miễn cưỡng nhận ra đây chính là em họ đã đập vỡ tất cả gương trong nhà, sau đó chạy vào sau núi rồi mất tích.
Ta và nàng rõ ràng không quen biết, nàng lại còn nhớ rõ ta? Không muốn hại †a?
Đây là ràng buộc giữa huyết mạch thân nhân sao?
Trong lòng Hồng tỷ trong lúc nhất thời cảm khái muôn vàn, thân thể căng thẳng đều thoáng thả lỏng một chút, nghiêng đầu: "Nàng muốn nói gì với ta?"
Lúc này, mặc dù bộ dáng nữ quỷ vẫn khủng bố như trước, nhưng cảm giác sợ hãi trong lòng Hồng tỷ lại ít đi rất nhiều.
Đồng thời, ánh mắt nàng toát ra một tia thương cảm, có chút đáng thương cho người biểu muội này.
"A." Giang Thân cười cười: "Nàng nói, tỷ lập tức sẽ chết, không tin có thể nhìn vào gương, bên trong có tử trạng của tỷ, nàng còn nói, mau tới đây với nàng, trong gương lạnh quá."
Hắn vừa dứt lời, nữ quỷ vừa vặn ngẩng đầu lên, hướng về phía Hồng tỷ lộ ra một nụ cười quái dị thấm người. Trong con ngươi phiếm bạch lộ ra lãnh ý vô tận.
Thân thể Hồng tỷ lập tức cứng đờ.
Một tia ấm áp trong đáy lòng cũng không còn sót lại chút gì, biểu muội đã chết này rõ ràng là đang nguyền rủa mình, thậm chí đây có thể chính là một loại điềm báo nàng sắp hại người!
"A đúng rồi, nàng còn nói, cách gương gần một chút là có thể nghe được thanh âm của nàng." Giang Thần lại nói.
Có thể nhìn thấy, môi nữ quỷ vẫn một mực mấp máy, chỉ là thanh âm rất nhỏ cho nên Giang Thân mới cần lại gần cẩn thận nghe rõ lời của nàng.
"Gương..."
Hồng tỷ nghe nói như thế, theo bản năng rời xa kính chiếu hậu.
Hành động của nàng cho Giang Thần gợi ý nhất định, hắn vuốt cằm, như có điều suy nghĩ nói: "Rất có thể con quỷ bên ngoài này chỉ là một cái hư ảnh, quỷ chân chính, kỳ thật ở trong gương?"
Hồng tỷ mờ mịt luống cuống nhìn về phía Giang Thần.
"Nếu đây là nguyện vọng duy nhất của biểu muội tỷ sau khi chết, tỷ liền thỏa mãn nàng một chút đi." Giang Thần trầm ngâm hai giây, đưa ra đáp án.
Hồng tỷ rõ ràng không tình nguyện lắm, không dám nhìn vào gương.
"Hồng tỷ ngươi ngẫm lại, có bao nhiêu người có thể trong lúc còn sống nhìn thấy tử trạng của chính mình? Ngươi liền không tò mò sao?"
Lời của hắn làm cho Hồng tỷ đang căng thẳng trở nên hoài nghi, Giang Thần có lẽ đã sớm bị quỷ mê hoặc.
Nội tâm giãy giụa một lát.
Hồng tỷ nắm chặt tay, căn răng, bẻ kính chiếu hậu xuống.
Nàng nhìn thấy, bộ dáng của mình rất khủng bố trong gương, một khuôn mặt đều là máu, đầu bị đè ép đến biến dạng, não tương cùng máu tươi hỗn tạp chảy ở trên mặt.
Mắt phải còn cắm một thanh nhựa màu đen, có điểm giống cần gạt nước trên xe, xuyên qua toàn bộ phần đầu của mình.
"Tê..."
Hồng tỷ hít sâu một hơi, cả người đều run rẩy, không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện khủng bố gì, mình mới có thể chết với thảm trạng này.