Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Đại Yêu (Bản Dịch)

Chương 146 - Chương 146: Là Người Thật.

Chương 146: Là Người Thật. Chương 146: Là Người Thật.Chương 146: Là Người Thật.

Ba người chạy vội vàng trong sơn trang, theo sự chỉ dẫn của Cố Tiểu Nam, chạy về về địa điểm mà trưởng bối Cố thị sẽ thương lượng tối nay.

Càng đi về phía trước, bốn phía càng trở nên âm u lạnh lẽo.

Không biết có phải là ảo giác của ba người hay không, trong quá trình chạy về hướng này, sắc trời dường như cũng tối hơn, nơi đây giống như là bị bao phủ †rong một tâng sương mù đen, ánh trăng cũng không thể xuyên qua được.

Khi đi ngang qua quảng trường trung tâm, Hồng tỷ chú ý thấy, trong bồn hoa ở giữa có một người đang cầm một cái xẻng, khom lưng, đang đào cái gì đó.

Trên mặt đất bên cạnh hắn, nằm một nữ tử đã bị trói lại. Nữ tử mặc áo da màu đen, quần đùi, bên ngoài đùi trắng nõn có một hình xăm hoa hồng đen nổi bật.

Trên người nàng có vài vết thương, nghiêm trọng nhất là vai trái, như là bị vũ khí sắc bén xuyên qua, máu thịt đã mơ hồ, còn không ngừng toát ra hắc khí.

Nữ tử cau mày, cắn răng, mặt lộ vẻ đau đớn.

Hồng tỷ nhìn thấy một màn như vậy, đang muốn nhắc nhở, khi ánh mắt nâng lên lại ngạc nhiên phát hiện, sau lưng người đang đào hầm kia có thêm một bóng người, đang kiếng chân lặng lẽ tiếp cận, trên tay hắn dường như còn cầm thứ gì đó.

'Đây là... Tiểu Thần?'

Mặc dù dưới bóng đêm chỉ nhìn thấy bóng lưng.

Nhưng không biết vì sao, loại phương thức hành sự quen thuộc này, vẫn là để cho Hồng tỷ thoáng cái liền phán đoán ra, người đang kiểng chân tiếp cận kia nhất định là Giang Thần!

Lại quay đầu, quả nhiên đã không thấy Giang Thần đâu.

'Hành vi của Tiểu Thần cũng quá quỷ dị, đêm hôm khuya khoắt, tay cầm vũ khí sắc bén tiếp cận sau lưng người khác, không biết còn tưởng rằng hắn là người xấu gì chứ. '

Hồng tỷ thì thầm một câu.

Lúc này phía trước Giang Thân cũng đã tiếp cận sau lưng người kia.

Hắn nhìn thấy đối phương đang đào một cái hố thẳng đứng, không sai biệt lắm đã đủ nhét một người vào, xem ra là muốn đem nữ tử bên cạnh chôn đứng xuống.

Một cái lỗ đã được đào xong. Bóng người đột nhiên lại dịch sang bên cạnh một bước, một lần nữa bắt đầu đào cái lỗ thứ hai.

"Huynh đệ, chôn một người, làm sao lại đào hai cái lỗ?" Giang Thần như có điều suy nghĩ, mở miệng hỏi.

Đối phương cũng không quay đầu lại: "Ha ha, đây không phải lại có người tới sao?"

Ngụ ý rất rõ ràng, hắn đã sớm phát hiện Giang Thần, đây là cố ý để cho hắn tiếp cận, hơn nữa đã chuẩn bị hố để chôn hắn.

Chính mình đánh lén bị đối phương phát hiện, hơn nữa còn bị lợi dụng ngược lại.

Loại chuyện này thay đổi người đánh lén bình thường, chỉ sợ sớm bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh.

Nhưng Giang Thần không giống, ánh mắt hắn trở nên cực kỳ quái dị.

"Ngươi đã sớm phát hiện ta, còn để cho ta tiếp cận..."

'Loại chỉ số thông minh này, chết không oan!'

Lời còn chưa dứt, tiếng trống đã vang lên, tốc độ của Giang Thần tăng lên đột ngột, Đoản Đao Mưu Sát lóe ra hàn mang, đột nhiên đâm vào gáy đối phương, trong quá trình này Quỷ Đào Hầm lại là choáng váng, bị Trống Ma Âm ảnh hưởng, không nhúc nhích thừa nhận một đao này.

Yêu lực cuồng bạo bộc phát.

Đầu ầm ầm nổ tung.

"ĐinhI... '

Một con Ác Quỷ đỉnh cấp bị một kích đánh cho hồn phi phách tán, tan biến ngay tại chỗ. Nữ tử bên cạnh há hốc mồm, vẻ mặt vô cùng đặc sắc. Một mặt, nàng cảm thấy mình có thể được cứu, nhưng mặt khác, nàng lại cảm thấy mình có thể vừa ra khỏi ổ sói lại vào miệng hổ.

Giang Thần cúi đầu nhìn thẳng vào mắt nàng, xác định nàng không phải là quỷ sau đó mới cúi xuống cởi trói cho nàng, hắn lấy điện thoại ra.

"Kỳ nhân? Kiểm tra đối chiếu thân phận trên ứng dụng Địa Phủ."

Nghe vậy, nữ tử thở phào nhẹ nhõm, vội vàng lấy điện thoại ra.

Hai bên quét mã cho nhau.

Giang Thần nhìn thấy, nữ tử tên là Hàn Nguyệt, cũng là một kỳ nhân nhàn tản như hắn, nhưng dựa vào hình xăm hoa hồng đen trên đùi nàng có thể thấy nàng có liên quan đến chợ đen.

"Có thể thả dây thừng ở chỗ khác nữa không?" Hàn Nguyệt hỏi.

Giang Thần lắc đầu: "Xin lỗi, tình hình bây giờ của sơn trang này quá nguy hiểm, ta cần kiểm tra thêm một chút."

Nói xong, hắn ngồi xổm xuống: "Thất lễ. '

Sau khi xác nhận nguy hiểm đã giải trừ.

Hồng tỷ vừa đi qua liền sửng sốt, đây là lần đầu tiên nàng thấy Giang Thần nói chuyện khách sáo như vậy, vừa xin lỗi vừa xin phép.

Sau đó, nàng liền nhìn thấy Giang Thần đưa tay ra, véo một cái lên má thịt đùi non của nữ tử, kéo hai cái, bóp hai cái, lại kéo hai cái, lại...

Khi đôi mắt đẹp của đối phương đã trừng đến mức suýt nữa có thể ăn thịt người, hắn mới buông ra. Hắn thì thâm: "Là người thật."

Bị đối xử như vậy mà vẫn không có một chút quỷ khí vào sổ thì chắc chắn là người, đây là căn cứ để Giang Thần phán đoán.

Hồng tỷ cũng không nhịn được hít vào một hơi lạnh.

"Phương thức xác nhận thân phận của hắn... thật đúng là kỳ quái."
Bình Luận (0)
Comment