Chương 155: Chân Tướng Thực Sự Của Cố Gia.
Chương 155: Chân Tướng Thực Sự Của Cố Gia.Chương 155: Chân Tướng Thực Sự Của Cố Gia.
Trong phòng khách, Giang Thần ung dung ngồi xuống, Cố Hữu Dân cũng ngồi xuống một bên, có chút do dự: "Giang đại sư, chuyện này không phải ta không muốn nói, mà là người biết, chúng ta giống như nhiễm một lời nguyền, khó có thể đào thoát."
Giang Thần liếc mắt nhìn ám minh huyết phù trên cánh tay mình, lại sờ soạng vào trong túi, những ngày này thể chữ trên tờ danh sách bệnh nhân bệnh viện số 7 càng ngày càng đỏ tươi, dường như xác nhận điều gì đó, lúc này hắn mới gật gật đầu.
"Ngươi nói đi."
".. Tiểu Nhã hẳn đã nói với ngươi chuyện của gia gia nàng, nhưng năm đó, hắn cũng không phải làm sai chuyện gì bị trục xuất khỏi gia phả. '
'Hắn là điên rồi."
"Khi đó sinh ý của ta vừa có điểm khởi sắc, đột nhiên có một ngày cha ta nói muốn về quê, ta cũng không quản, ai biết ngày hôm sau liền truyên đến tin tức, hắn muốn đem mình chôn sống vào phần mộ tổ tiên!"
Nghe nói như vậy, đồng tử Giang Thần hơi phóng đại.
Một người sống muốn chôn mình trong mộ, điều này đích xác rất điên cuồng.
'Ai cũng khuyên không được, tối hôm đó khi ta trở về, cha ta thân thân cần nhằn nói với ta rằng hắn là người ứng kiếp đời này, vì Cố gia, bảo ta không nên ngăn cản hẳn. '
'Lúc đó, tinh thân của hắn đã xuất hiện vấn đề rất lớn, ngày hôm sau ta liền đưa hắn vào bệnh viện tâm thần. '
'Nhưng khi ta bàn xong hợp đồng, quay lại thăm hắn, hắn lại mất tích, làm sao cũng không tìm thấy người, camera của bệnh viện cũng không quay được hắn rời đi như thế nào. '
'Ta đột nhiên nghĩ đến lời nói của cha ta đêm đó, suốt đêm chạy về trong thôn, tìm hai lão nhân cùng đi đến phần mộ tổ tiên. Nơi đó quả nhiên đã dựng lên một tòa mộ mới, đào lên, nằm bên trong là cha ta, hẳn đã bị sống sờ sờ nghẹn chất. '
'Không ai biết làm sao hắn nằm xuống đó được. Chuyện này quá quỷ dị, sau khi thương lượng với hai lão nhân, ta mới tuyên bố với bên ngoài rằng cha ta làm sai chuyện nên trục xuất hắn khỏi gia phả. ' Nghe đến đó, Giang Thần cũng có chút kinh ngạc. Trăm triệu lần không nghĩ tới, những chuyện hắn nghe được lúc trước đều là Cố Hữu Dân cố ý an bài, hẳn làm như vậy, có mục đích gì?
Chú ý tới ánh mắt hỏi thăm của Giang Thân, Cố Hữu Dân cũng không dám thừa nước đục thả câu: "Vì Tiểu Nhã, bởi vì đêm đó cha ta còn nói một chuyện, người ứng kiếp đời sau chính là Tiểu Nhã. '
'Ngay từ đầu chỉ cho là hắn già quá nên hồ đồ, nổi điên nói lung tung, nhưng theo Tiểu Nhã càng ngày càng lớn, chuyện lạ cũng liên tiếp xảy ra, năm mười tuổi, vô duyên vô cớ ngã vỡ đầu trên mặt đất, mười hai tuổi một mình chạy ra ngoài, rơi xuống một cái giếng, thiếu chút nữa chết đuối, mười bốn tuổi...
'Nhiều lần, nàng thiếu chút nữa đã chất. '
"Ta tìm cao nhân xem qua, người nọ nói, Tiểu Nhã mệnh phạm tông thân, chỉ có trục xuất khỏi nhà, mới có một con đường sống. '
'Vì vậy ta tìm một người bạn cũ diễn một vở kịch, với cá tính không chịu thua của nàng, quả nhiên vừa đi là mười năm, cũng may, trong mười năm này, nàng quả nhiên không xảy ra chuyện gì nữa. '
"Nói tới đây, Cố Hữu Dân thở dài. '
"Ta vốn tưởng rằng chuyện này dừng ở đây, nhưng hai tháng trước, hai lão nhân trong thôn kia đã chết, trước khi chết tìm được ta, nói những lời giống như năm đó cha ta đã nói, nói ngày đã đến, nếu như không cho Tiểu Nhã về phần mộ †ổ tiên ứng kiếp, Cố gia sẽ xảy ra đại sự."
"Ta không tin ta, dẫn theo một nhóm người, lấy lý do dời phân mộ phần của cha ta, muốn đem nơi đó đào ra xem đến cùng là có cái gì tà môn!"
'Kết quả trên đường lên núi lại xảy ra chuyện lạ, có người hô mấy chữ nữ nhân không đầu, sau đó như bị điên nhảy xuống vách núi. '
'Chúng ta chỉ có thể chạy xuống. '
'Chuyện tiếp theo, Tiểu Nhã hẳn đã nói với ngươi rồi. '
Giang Thần nghe xong, thần sắc cũng rất không bình tĩnh, cho dù năng lực logic của hắn mạnh hơn nữa, trước đó cũng không có khả năng đoán được, nguyên lai chuyện này lại là như vậy.
Cũng không phải là Cố Hữu Dân này tùy hứng dẫn đến một hồi tai họa cho gia tộc.
Mà là một vị phụ thân vì bảo vệ nữ nhi, lâm vào lựa chọn tiến thoái lưỡng nan. Một mặt là quái sự, nguyền rủa của gia tộc.
Một mặt là chôn sống nữ nhi.
Không thể trách Cố Hữu Dân ích kỷ, vì nữ nhi, chôn vùi nhiều mạng người Cố thị như vậy, dù sao vô luận đổi lại là ai, chỉ sợ cũng không cách nào làm ra lựa chọn.
Giang Thần suy nghĩ một chút, lại hỏi: "Phụ thân ngươi không nói chuyện gì khác sao?"
"Không có, hắn hình như cũng không biết cái gì, chỉ là lúc sắp chết mới đột nhiên hiểu được một ít chuyện." Cố Hữu Dân lắc đầu.
'Nhưng hắn cũng để lại hai thứ. '
Nói xong, hắn chạy đến căn phòng bên cạnh, mở một cái két sắt, lấy ra một cái túi đen. Từ bên trong túi đen, hắn lấy ra một cuốn sách cổ thiếu hai cái góc, nhìn qua rất có niên đại. Mặt giấy ố vàng, tỏa ra một mùi mốc nồng nặc.