Chương 188: Hảo Huynh Đệ.
Chương 188: Hảo Huynh Đệ.Chương 188: Hảo Huynh Đệ.
Giang Thần đón xe đi tới trường học.
Chẳng qua là Lâm Ấu Vi đột nhiên gửi tin nhắn, hẹn hắn gặp mặt một lần.
Hắn rảnh rỗi không có việc gì, liền đến xem một chút.
Vừa xuống xe taxi, hắn hắn phát hiện trước cổng trường đậu một chiếc siêu xe thể thao màu hồng nhạt, là kiểu mới của năm nay, giá trị ngàn vạn.
Một thiếu nữ xuống xe, phía trên là áo sơ mi trắng tinh cài tay, phía dưới là một chiếc váy dài màu xanh, đội một chiếc mũ che nắng, nhan sắc không thể chê vào đâu được mở cửa xuống xe.
Xe sang trọng phối mỹ nữ, nhất thời khiến cho vô số người ghé mắt.
"Đây là... Lâm nữ thần sao?"
"Oa, sao ta lại cảm thấy hôm nay nàng đẹp hơn bình thường!"
"Có thể bình thường nàng đều là mặt mộc, hôm nay hình như cố ý trang điểm ăn mặc một phen a?"
Những lời nghị luận của học sinh và người qua đường rất nhỏ, chỉ là vài người bạn tâm sự một chút, cũng sẽ không nói 1o.
Nhưng Lâm ấu Vi là kỳ nhân, thính lực nhạy bén, nên tất nhiên nghe được hết những lời này, má nàng ửng đỏ, không thể nào giấu nổi niềm vui.
Nhưng nàng vẫn điềm tĩnh như thường, gật đầu với Giang Thần: "Giang đồng học, ta cũng vừa tới. ' Giang Thần mỉm cười: "Đợi lâu rồi, qua trà sữa của ta uống một chén?"
Lâm Ấu Vi sửng sốt.
Có vẻ như nàng đang nghĩ tới điều gì đó, sau đó nở một nụ cười tươi tắn, giống như ánh mặt trời rạng rỡ trong rừng, khiến người ta không thể rời mắt.
'ĐượcH
Nàng dường như không hiểu sao lại có chút tung tăng. ...
"Cho một ly trà sữa, thêm một ly cafe nữa!" Nhìn thấy quán trà sữa hơi đơn sơ, Lâm Ấu Vi đã quen đi đến những nơi cao cấp nhưng không hề tỏ ra khó chịu, nhìn trái nhìn phải, càng nhìn càng thấy thích thú.
Hai người đi lên lầu hai ngồi xuống.
Ngắm nhìn những học sinh đi qua đi lại bên ngoài cửa sổ. Lâm Ấu Vi cầm cốc trà sữa, mở miệng nói: "Lượng khách ở đây không tệ, có thể mở rộng sang bên cạnh mở một cái nữa..."
Nói được nửa chừng, nàng đột nhiên dừng lại.
Có chút ngượng ngùng nhìn Giang Thần một cái: "Nhà chúng ta là kinh doanh, nên có thói quen đưa ra một số ý kiến về lĩnh vực kinh doanh."
Giang Thần có chút nghỉ ngờ.
Luôn cảm thấy lời giải thích của đối phương có chút gượng ép.
Nhưng hắn cũng không vạch trần, bạn cũ gặp nhau, không cần phải phá hỏng bầu không khí.
Hơn nữa, khi còn nhỏ ở tiểu trấn, trên thế giới này, người quen thuộc nhất với hắn là lão Trương đầu không biết đã đi đâu. Trong số những người còn duy trì liên lạc, Lâm Ấu Vi được coi là một trong số ít bằng hữu sau khi hắn đi tới thế giới này.
Chỉ là hơn mười năm không gặp, khiến hai người có thêm một tâng ngăn cách và cảm giác xa lạ.
"Nghe Tiểu Thiền nói, ngươi cũng đã bước vào kỳ nhân giới?" Lâm Ấu Vi mở miệng, nói lên chủ đề chính.
Giang Thần gật đầu.
"Nàng còn nói, thực lực của ngươi bình thường, thiên phú bình thường, cũng không có bối cảnh gì, lăn lộn trong kỳ nhân giới chắc sẽ rất gian nan."
Giang Thần như có điều suy nghĩ.
Một lát sau hắn gật đầu: "Đúng vậy aU
Trong lòng cũng không khỏi cảm khái, Dương Thiền muội tử này rất có năng lực, còn hiểu được giúp mình che giấu thực lực.
"À..“Lâm Ấu Vi cân nhắc lời nói:" Cái đó, thiên phú của ta cũng không tệ lắm, cơ duyên xảo hợp, từng bái một vị trưởng lão của Thượng Thanh Tông. '
'Có thể coi là... có chút quan hệ."
Nàng biết mình nói vậy, đối với một nam nhân mà nói không khỏi có chút đả kích lòng tự trọng, vì vậy cân nhắc ngữ khí nhiều lần, mới tiếp tục nói.
"Là như vậy, khi còn nhỏ ngươi đã cứu ta, chúng ta là bằng hũu đúng không?"
"Tương lai nếu gặp phải phiền phức gì, ngươi có thể tìm ta hỗ trợ... Đây tuyệt đối không phải bảo ngươi dựa vào nữ nhân, ở kỳ nhân giới, nhiều lúc là phải nói đến thế lực, ta dựa lưng vào Thượng Thanh tông, có thể giúp ngươi rất nhiều."
Nói xong có chút cẩn thận nhìn về phía Giang Thần.
Nàng hiểu được, hai người đã từng là bằng hữu, bây giờ thân phận chênh lệch nhau nhiều như vậy, người bình thường rất có thể chịu không nổi.
Để cho nàng ngoài ý muốn chính là, Giang Thần ngược lại là không có những cảm xúc này như nàng tưởng tượng, ngược lại, hắn rất cảm động, một phát bắt lấy bàn tay nhỏ bé trằng noãn của nàng, chân thành tha thiết nói.
"Hảo huynh đệt"
"Tiểu Lưu, lại làm một ly trà sữa trân châu bưng lên, đổ nhiều trân châu một chút. '
Lâm Ấu Vĩ: "... '
Lâm Ấu Vi phát hiện lo lắng của mình hoàn toàn là thừa thãi.
Giang Thân cũng không giống những hắn thiếu niên cùng tuổi khác, có lòng tự trọng quá mức nhạy cảm.
Nàng cẩn thận suy nghĩ thì thấy cũng bình thường, dù sao đó cũng là Giang Thần, là người mà nàng lúc nhỏ cần phải ngưỡng vọng, sao có thể theo tuổi tác tăng trưởng mà dễ dàng phai mờ?
Cho dù không có cơ duyên xảo hợp bước vào giới kỳ nhân, hắn cũng vẫn được coi là thành phần tri thức cao cấp ở thế tục.