Chương 225: Tìm Được Manh Mối Của Trương Xuân Vũ. Giang Thần nhìn nàng, thấy nàng có
Chương 225: Tìm Được Manh Mối Của Trương Xuân Vũ. Giang Thần nhìn nàng, thấy nàng cóChương 225: Tìm Được Manh Mối Của Trương Xuân Vũ. Giang Thần nhìn nàng, thấy nàng có
vẻ lo lắng, bèn nói: "Thật chứ, ta sẽ không làm gì ngươi nữa."
Nữ nhân vội vàng nói: "Ta chiêu! Lập tức liền chiêu."
Nàng cảm giác nam nhân này đang †ìm một cái cớ để cho mình một đao.
Hai người đi vào phòng khách.
Nữ nhân lấy một bát gạo, một nắm tiền giấy, tim đèn, dây thừng, non nửa bát dầu vừng, một đôi đũa.
Nàng cảm đũa vào bát gạo, mở cửa, đặt ở cửa.
Lúc này, nàng có một loại xúc động muốn co cẳng chạy luôn, đóng cửa lại liền có thể ngăn trở nam nhân này một lúc.
Nàng quay đầu lại nhìn nam nhân, thấy hắn đang một tay xách đao, một tay xách quỷ, cười tửm tỉm nhìn về phía nàng.
'Không đúng, nếu ta chạy, chỉ sợ hắn có thể bắt ta trở về dễ như trở bàn tay, sau đó dùng những thủ đoạn kinh khủng hơn tra tấn ta. ' Nữ nhân có chút run rẩy.
Đối với nam tử trước mắt này, kinh nghiệm dụ dỗ người sống của nàng đều vô dụng. Bơi vì dù nàng có nói cái gì, hắn đều có thể đâm nàng một đao.
'Điên rồ!" Nữ tử mắng thầm một tiếng, sau khi dọn xong bát gạo, nàng đi vào phòng, đóng cửa lại, đặt bát gạo ở vị trí gân cửa, sau đó cầm lấy tiền giấy đốt từng tờ từng tờ, trong miệng thì không ngừng niệm chú:
"Người chết lưu hồn, du tẩu phương viên. Hôm nay khai tế, hồn quy lai hề. Hồn trở về, hồn trở về."
Ngoài ba câu mở đầu, phía sau là tiếng gọi thê lương của nàng.
Giang Thần nhìn thấy, ánh mắt ngưng tụ. Hắn phát hiện, khi nữ tử niệm đến chữ "hồi" cuối cùng, thân thể gây gò của nàng càng trở nên uể oải, sắc mặt tái nhợt, cuối cùng mất đi cả chút huyết sắc.
'Có vẻ như nàng đã thực sự đã dẫn động một loại lực lượng nào đó. '
"Nghi thức đơn giản như vậy mà cũng có tác dụng, nhưng cái giá quá lớn, cần tiêu hao huyết khí người sống, quá âm độc!" Giang Thần thì thâm tự nói.
Phải biết rằng, huyết khí đối với một người rất quan trọng.
Huyết khí tràn đây, quỷ thường không dám đến gân, hơn nữa bệnh tật cũng không quấy nhiễu. Mà sau khi gặp phải một số chuyện, huyết khí của nhân loại bị tiêu hao, thường thường rất khó khôi phục.
Chẳng hạn như nữ tử trước mắt, nhiều lần chiêu hồn, dân đến huyết khí của nàng gần như đã tiêu hao hết, không chỉ tai oán quấn thân, thân thể của nàng cũng trở nên yếu đuối.
Chính mình vừa mới đâm nàng một đao không sâu, nàng cũng đã dùng vải che miệng vết thương lại.
Nhưng cho tới bây giờ, vẫn không ngừng có máu tươi chảy ra.
Điều này chứng minh máu của nàng đã rất khó đông lại, nếu như không có gì ngoài ý muốn, khả năng chỉ cần một đao như thế, đêm nay nữ tử sẽ chảy máu đến chết.
Đương nhiên, Giang Thần sẽ không để chuyện như vậy xảy ra. Hắn quá lương thiện, không thể thấy một người cứ chảy máu đến chết như vậy ở trước mặt mình.
'Được rồi, đã tốt rồi, ngắn thì một hai giờ, dài thì tối mai, chúng... sẽ tới, bất quá cũng có thể không chiêu được gì. ' Nữ tử đứng lên nói.
Giang Thần gật gật đầu: 'Phương pháp này, ai dạy ngươi?'
Nữ tử do dự một chút, mới nói: 'Có một lần ta đi ngang qua tòa nhà số bốn, xảy ra một chuyện lạ, trước tòa nhà có thêm một số 1, tòa nhà số bốn biến thành tòa nhà số 14. '
"Ta nhìn thấy hai bóng lưng, một lớn và một nhỏ, rất giống chồng và con trai †a trên cầu thang. Ta đuổi theo, lại không thấy hai người, trong quá trình đó ta phát hiện cả tòa nhà tĩnh mịch một mảnh, lúc đến lầu ba có một hộ gia đình còn mở cửa, ta đi vào nhìn, toàn bộ người nhà đó đã chết!'
"Ta ghé vào cửa một số hộ gia đình khác để nghe, bên trong yên tĩnh đến đáng sợ, dường như toàn bộ người trong tòa nhà đều đã chết. '
'Chờ lên đến lầu sáu, có một tiểu cô nương tên là Trương Xuân Vũ vẫn còn sống. Trên tâng sáu chỉ có một mình nàng. Nàng hỏi ta tới đây làm gì, ta nói tìm chồng và con trai, nàng liền nói cho †a biết phương pháp chiêu hồn này. '
'Vị tiểu ca này, chồng và con trai của ta đêu đã chết, ta rất đáng thương, bây giờ đã cũng đã làm như ngươi nói, có thể thả ta đi sao?'
Nữ tử nói xong lời cuối cùng, đau khổ cầu xin.
Lúc này tóc nàng rối bù, hốc mắt đỏ bừng, thân thể gầy yếu còng xuống. Bi thảm, thống khổ, đáng thương, hình tượng một nữ tử cơ khổ mất đi chồng con, cực kỳ rõ ràng.
Thấy vậy.
Giang Thần cũng không nhịn được than nhẹ một tiếng, lắc đầu.
'Đại tỷ, ngươi ngốc rồi sao, nơi này là nhà ngươi , muốn đi cũng là chúng ta đi. Tiểu Tô Linh, đi thôi. '
Vốn thấy hắn lắc đầu, nữ tử đã sinh lòng tuyệt vọng, sau khi nghe xong lời sau, lại lộ ra vẻ kinh hỉ.
Lúc Giang Thần cùng Tô Linh ra cửa, thuận tay đem Quỷ Đói ném trên mặt đất.
Nữ tử trợn tròn mắt.
'Chờ một chút, sao ngươi không mang nó đi!'
Giang Thần lại không để ý đến nàng.
Hắn đã hứa sẽ không làm hại nàng, nhưng Quỷ Đói giết người thì có liên quan gì đến hắn?