Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Đại Yêu (Bản Dịch)

Chương 242 - Chương 242: Cái Chết Kỳ Dị Của Trương Xuân Vũ. 2

Chương 242: Cái Chết Kỳ Dị Của Trương Xuân Vũ. 2 Chương 242: Cái Chết Kỳ Dị Của Trương Xuân Vũ. 2Chương 242: Cái Chết Kỳ Dị Của Trương Xuân Vũ. 2

Sau khi pháp y đến kiểm tra, bọn hắn phát hiện Trương Xuân Vũ bị đau tim trước khi chết, lúc đó nàng đang cầm bút trong tay, có thể là lúc tê liệt ngã xuống, bút vừa vặn cắm vào cổ họng, đây là một †ai nạn ly kỳ ngoài ý muốn.

Trương Xuân Vũ đột tử một cách quỷ dị trong nhà mình.

Nàng không cam lòng, muốn báo thù cho bản thân. Tuy nhiên, sự thật là nàng đã qua đời vì bệnh tim cấp tính, do cây bút trên tay đâm vào cổ họng.

Không tìm được hung thủ, oan hồn của nàng chôn vùi cả tòa nhà.

"Giang ca ca, ta chỉ biết bấy nhiêu thôi, đều là Xảo Xảo nửa đêm nói vào tai †a." Tô Linh nói xong, nàng giang tay ra tỏ vẻ không biết gì nữa, như một người trưởng thành.

Nàng không thể biết quá rõ về quá khứ của những hộ gia đình trên tâng cao nhất.

Nào ngờ, ánh mắt Giang Thần nhìn nàng càng trở nên kỳ quái.

Trương Xuân Vũ rất đáng sợ, có lẽ là quỷ vật kinh khủng nhất nhì trong tiểu khu. Chỉ có ba hộ gia đình trên tầng cao nhất mới có thể chống lại nàng.

Nhưng quá khứ của nàng lại bị con quỷ trong bóng của Tô Linh năm rõ.

Điều này nói lên điều gì, có thể khiến người ta suy nghĩ sâu xa.

"Buổi tối trước khi chết, nàng đã vứt hết bút vào thùng rác..." Giang Thần nhìn Tô Linh, rồi quay đầu lại trầm tư: "Xem ra trước khi chết một thời gian, Trương Xuân Vũ đã biết mình sẽ chết, thậm chí còn dự đoán được cả cách chết của chính mình."

Hơn nữa, người bị chậu hoa đập chết kia dường như nàng cũng biết trước.

"Nàng chỉ là một người bình thường, làm thế nào có thể làm được tất cả những điều này?"

Nàng có được vật phẩm linh dị nào đó? Hay thức tỉnh năng lực linh dị nào đó?

"Hay là do nàng bị một con quỷ lợi hại nào đó tính kế, từng bước hãm hại nàng đến chết, thậm chí còn ẩn chứa một âm mưu to lớn nào đó?"

Nghĩ đến đây, ánh mắt Giang Thần dần sáng lên.

Cứ tưởng chỉ đơn giản là tiêu diệt một con quỷ.

Không ngờ còn có khả năng rơi đồ, thậm chí liên quan đến một nhánh nhiệm vụ, nghĩ thôi đã khiến người ta hưng phấn!

Nghĩ đến đây, bước chân của hắn cũng nhanh hơn vài phần.

Lòng tràn đây chờ mong.

Lúc này.

Trong hành lang tòa nhà số bốn, ngoài hai người bọn hắn, còn vang lên tiếng bước chân khác đang vội vàng lên lâu. Tiếng kim loại kéo lê lạnh như băng mang đến cảm giác áp bách, như có thứ gì đó khủng bố từ dưới lầu đang đuổi lên.

Giang Thần sắp đến lầu sáu.

Nhưng khi nghe thấy tiếng động này, hắn suy nghĩ một chút, kéo Tô Linh trốn vào phòng 502.

Trên cửa phòng cũng được viết một câu bằng máu tươi: (Đồ tốt nhất định phải chia sẻ cùng một chỗ, giống như trước đó chúng ta đã cam kết vậy)

'Quỷ vật thường không thông minh lắm, chúng thích dọa người, cho rằng những hành động kỳ dị của mình có thể khiến người sống hoảng sợ, trở nên ngu ngốc để chúng tàn sát. '

'Có thể lợi dụng điểm yếu này. '

Giang Thần ngồi xổm ở cửa, kiên nhân dạy dỗ Tô Linh.

Chẳng mấy chốc, tiếng bước chân nặng nề vang lên trong hành lang. Đây dường như là một thợ săn lão luyện, không vội vàng đuổi theo con mồi.

Cố ý đi chậm lại là để con mồi trong lúc hoảng loạn, liều mạng chạy trốn, tiêu hao tinh thần và thể lực của con mồi.

Một thanh đao sáng loáng được kéo lê trên tay vịn cầu thang, thỉnh thoảng phát ra tiếng "keng keng" chói tai và đáng sợ.

'Ha ha ha, heo chó, vĩnh viễn cũng không trốn thoát khỏi lưỡi dao của Đồ Tể.

'Chạy đi, cố gắng chạy đi. '

"Chờ ta bắt được ngươi, ta sẽ đâm một đao vào cổ ngươi, rút hết máu, chặt đứt tứ chỉ, khiến ngươi vĩnh viễn không thể chạy trốn. Cuối cùng, ta sẽ cạo từng mảng da thịt trên người ngươi..."

Giọng nói khàn khàn, mang theo âm điệu bệnh hoạn vang lên.

Một bóng người cao lớn xuất hiện qua khe cửa.

Tô Linh nhịn không được che miệng lại. Đầu đối phương đội một chiếc đầu heo dính đây máu. Nhưng ai cũng không biết, dưới cái đâu heo đó, rốt cuộc là khuôn mặt người hay khuôn mặt heo. Lúc này, cửa đột nhiên mở ra.

Tô Linh nhìn thấy Giang Thần di chuyển cực kỳ linh hoạt, động tác nhanh nhẹn, không gây ra tiếng động nào. Hắn dường như có kinh nghiệm ám sát rất phong phú, lặng lẽ đi đến sau lưng bóng hình cao lớn kia.

Con dao nhọn trong tay giơ lên cao.

Dường như đối phương có phát hiện.

Giang Thần không hề do dự, vung dao chém một nhát chí mạng. Ánh sáng thị huyết lóe lên trong đôi mắt hắn, khí huyết cuộn trào, hung hăng đâm dao vào gáy của bóng hình cao lớn, xoay hai vòng rưỡi.

Đối phương tỉnh lại.

Phát ra tiếng rống giận dữ thảm thiết như người lại giống như heo, muốn vung dao mổ trong tay tấn công ra đằng sau.

Nhưng lúc này, Giang Thần vung tay siết chặt cổ hắn, tay kia rút ra một con dao phay lớn, một đao chém xuống, chặt đứt cánh tay phải cầm dao của đối phương xuống hành lang.

'AIF

'Quỷ khí +999!'

Tráng hán phát ra tiếng kêu tê tâm liệt phế.

Giang Thần không nói một lời, tiếp tục sử dụng con dao phay Quỷ Khí lấy được từ tay Quỷ Chết Đói, chém xuống một cánh tay khác của đối phương, tiếp theo là hai cái chân. Vì quá to lớn, hắn không thể chém đứt bằng một nhát, hắn liên tiếp vung vài nhát dao, thịt vụn và xương vụn bay tung tóe.
Bình Luận (0)
Comment