Chương 277: Luân Hồi Vương Kinh Khủng!
Chương 277: Luân Hồi Vương Kinh Khủng!Chương 277: Luân Hồi Vương Kinh Khủng!
Tuy nhiên, khi những con sóng ập xuống, mọi người mới nhìn thấy một khung cảnh càng khó tin hơn.
Một mảng lớn thác nước dưới đáy biển, như thể bị một bàn tay vô hình nâng đỡ, trực tiếp cắt đứt dòng chảy!
Một cảnh tượng như vậy, chỉ cần hiểu một chút về vật lý đều hiểu rõ, tuyệt đối sẽ làm người ta sợ hãi!
Một thác nước dưới đáy biển lớn như vậy, áp suất tổng thể do mặt nước †ạo thành phải được tính bằng đơn vị tỷ tấn!
Đồng thời kích nổ hàng chục quả bom nguyên tử có lực lượng hàng vạn tấn từ bên dưới, cũng chỉ có thể khiến dòng nước của nó chững lại trong chốc lát.
Mà bây giờ, một bàn tay vô hình trực tiếp cắt đứt dòng chảy của nó, đây là lực lượng khủng khiếp vượt xa trí tưởng tượng của nhân loại.
Luân Hồi Vương đã làm được tất cả những điều này chỉ bằng cách nhấc tay.
Lúc này.
Mọi người nhìn vào bóng người trường bào trắng tóc dài phiêu diêu như trích tiên kia, cuối cùng mới nhận ra đây là một vị Vương, một vị Vương đã trấn giữ Cửu Châu gân ba trăm năm, ngăn chặn vô số tai ương!
Lúc này, thác nước dưới đáy biển bị chặn lại, một khoảng không gian lộ ra, rất rộng lớn, bên trong còn có các loại kiến trúc.
Thật không ngờ có người đã khoét rỗng lớp đất dưới một thác nước dưới đáy biển, tạo ra một nơi ẩn náu bí mật như vậy.
Từng cỗ khí tức kinh khủng bùng phát.
Từng bóng người đáng sợ, bay lên trời.
"Là ai?"
"Tìm chết, bí địa của Ám Minh, dám xâm phạm!"
"Muốn chết hay sao!"
Từng tiếng gầm giận dữ vang lên.
Đủ loại tà tu, quỷ vật trí thông minh cao lơ lửng giữa không trung, nhìn rõ dung mạo của Luân Hồi Vương, một số người biến sắc.
"Luân Hồi Vương!?"
"Sao hắn tìm được đến đây?"
"Nhanh, báo cho Kiêu Vương!" "Âm Tào tấn công rồi ...."
Một đám tà tu trước đây còn ngông cưồng vô hạn, sắc mặt đại biến, lại rơi xuống, thậm chí có vài người bất chấp tất cả, liều mạng chạy trốn về phía xa.
Luân Hồi Vương bình tính nhìn xuống dưới, tay phải nắm chặt.
"Xoạt——"
Một tiếng kiếm minh vang lên, khiến mọi người đều kinh ngạc.
Bởi vì khi nghe tiếng kiếm minh này vang lên, trong khoảnh khắc mơ hồ, bọn hắn dường như thấy trước mặt mình xuất hiện một thanh Ba Thước Thanh Phong (kiếm dài ba thước), ẩn chứa Kiếm ý khủng khiếp.
Nhiều người sợ hãi đến mức làm rơi điện thoại, có người vội vàng sờ cổ, xác định đầu vẫn còn, mới thở phào nhẹ nhõm. "Chết tiệt, xem livestream của Luân Hồi Vương có nguy hiểm đến tính mạng!"
"Quá kinh khủng, vừa rồi da gà ta nổi hết cả lên, dường như thực sự có một thanh kiếm đâm vào tim ta"
"Nhanh nhìn đi, Luân Hồi Vương cầm kiếm, hẳn sắp ra tay rồi?!"
Mọi người thấy một thanh Ba Thước Thanh Phong rơi vào tay Luân Hồi Vương, Kiếm ý vô hình tỏa ra từ thanh kiếm, qua màn hình, đều khiến một số kỳ nhân hơi yếu một chút cảm thấy nhói mắt, không dám nhìn thẳng.
Lúc này.
Luân Hồi Vương từ từ nâng kiếm lên.
Rõ ràng chỉ là một động tác đơn giản nhất.
Nhưng lúc này, khí thế toàn thân hắn lại đang tăng lên một cách kinh khủng với tốc độ chóng mặt, dân dần, không khí xung quanh hắn dường như đang chịu một áp lực vô hình nào đó, bắt đầu bị biến dạng!
Lúc này, camera đột nhiên kéo xa.
Có vẻ như người phụ trách quay phim là đồ đệ của Luân Hồi Vương cũng không thể chịu được, mà buộc phải lui ra một khoảng cách lớn.
Kiếm ý, càng lúc càng mãnh liệt.
Dường như muốn xé toạc cả thiên môn vật.
Lúc này, một thanh âm già nua vang lên, như thần chung mộ cổ, rộng rãi bàng bạc.
tuân Hồi, ngươi dám? Một cự chưởng màu đen bốc lên từ đáy biển, để cho bầu trời đều âm trầm xuống, lại là một vị Vương đã ra tay! 'Ăn cơm?" Luân Hồi Vương cũng mở miệng: "Lần này không ăn nữa, trực tiếp ăn tiệc. '
Tiếng nói hạ xuống. Khí thế cả người hắn cũng tăng lên tới đỉnh điểm. Thanh kiếm giơ lên, rơi xuống.
'Chư quân, lắng nghe Long Ngâm!'
Kiếm ý mênh mông như dải ngân hà từ trên cao chín trọng thiên giáng xuống.
Lại như một con mãng xà trắng khổng lồ dài vạn trượng vắt ngang bầu trời, chia bầu trời xanh thẳm thành hai nửa. Ánh kiếm to lớn, mênh mông vô bờ bến. Lúc này, thiên địa mất hết âm thanh, chỉ còn lại tiếng rít gào như tiếng Long ngâm của thanh kiếm.
Hắc chưởng ấn khổng lồ từ dưới đáy biển nâng cao, cao đến hàng nghìn trượng, bao trùm lấy tà ý vô tận, như có thể giết tất cả. Lúc này, sắc mặt của chủ nhân chưởng ấn đã thay đổi.
"Luân Hồi, ngươi muốn hạ tử thủ!?"
Vừa dứt lời, kiếm ý mênh mông va vào chưởng ấn, gần như không có chút ngưng lại nào, như cắt đậu hũ, chặt nó ra từng mảnh, sau đó hung hăng đâm vào mặt biển.
Trong quá trình này.
Dưới thác nước dưới đáy biển, từng bóng người chật vật thoát ra, liều mạng chạy trốn trong tuyệt vọng.
Ngay khi nhìn thấy Kiếm ý này.
Tất cả mọi người của Ám Minh có mặt đều cảm thấy da đầu sắp nổ tung, kiếm ý chưa rơi xuống, bọn hắn dường như đã nhìn thấy thi thể của mình bị cắt thành hai nửa!