Chương 287: Thi Thể Bị Đập Nát
Chương 287: Thi Thể Bị Đập NátChương 287: Thi Thể Bị Đập Nát
Trên sô pha, Hồng tỷ tiến đến gần Giang Thần, giống như một học sinh chăm chỉ, tràn đầy tò mò hỏi: "Tiểu Thần, †a nghĩ tới nghĩ lui, tựa hồ ba người bọn hẳn không có vấn đề gì về logic a. '
'Cứ như thể bọn hắn đã thực sự trải qua những điều như vậy. '
'Nhưng vấn đề là như vậy, không phải là mâu thuẫn sao?'
'Rốt cuộc chúng ta nên tin lời ai2"
Giang Thần vẫn vân đạm phong khinh đáp: "Đơn giản. '
Nhìn bộ dáng tự tin của hắn, Hồng tỷ còn tưởng rằng sau một khắc hắn sẽ nói, lời của ai cũng không tin, sau đó đưa ra một phen suy luận logic chặt chẽ, vạch trần chân tướng sự thật ẩn sau gia đình này.
Bởi vì rất nhiều bộ phim kinh dị cao trào, nhân vật chính đều làm như vậy.
Tuy nhiên, Giang Thần dừng lại một lát rồi nói: "Tin tất cải"
Hả?
Hồng tỷ trợn tròn mắt kinh ngạc.
"Khi chung sống với người khác, điều quan trọng nhất là sự chân thành. Người ta đối xử chân thành với ta, ta cũng sẽ chân thành đáp lại." Giang Thân giảng giải vài câu rồi chợt đứng dậy.
"Chỉ nói như vậy, có lẽ ngươi cũng không hiểu."
Nói xong, hắn tiến vào phòng trước.
Tiểu nam hài nhìn thấy hai người, lập tức đứng lên: "Thế nào, thúc thúc a di? Hai người cũng phát hiện ra sự khác thường của ba mẹ ta và quyết định cùng †a chạy trốn chứ?"
'Đúng! Giang Thần gật đầu: "Bọn hắn rất kỳ quặc, động tác tứ chỉ không phối hợp nhịp nhàng cân đối. Có lẽ bọn hắn không sử dụng tay và chân của chính mình."
Nói xong, hắn rùng mình một cái, sau đó nói: "Vậy tối nay chúng ta chạy trốn như thế nào?"
Tiểu nam hài mở miệng:" Ít nhất phải đợi đến sau mười hai giờ. Bởi vì lúc đó, một trong ba mẹ ta sẽ nhét người kia vào tủ lạnh."
'Vậy thì đợi trời rạng sáng a. 'Giang Thần trực tiếp xác định thời gian: "Ta sợ nếu đi quá sớm, một trong hai người trong tủ lạnh sẽ chưa ngủ."
Nghe vậy, tiểu nam hài hơi sửng sốt, nhưng không nghĩ nhiều, gật đầu: "Được! Lát nữa ta sẽ nói muốn ngủ cùng hai người, để tối tiện cùng nhau chạy trốn."
"Đúng vậy, cứ làm như vậy!" Giang Thần cũng gật đầu đồng ý.
Hai người nhanh chóng hoàn tất kế hoạch.
Thỏa thuận xong với tiểu nam hài.
Giang Thần lại dẫn Hồng tỷ ra cửa, tìm đến hai vợ chồng tiểu thúc tử.
Bọn hắn vừa tắm xong, đang ở phòng riêng, trên người quấn khăn tắm. Bị hai người Giang Thân đột nhiên xông vào làm giật mình, mồ hôi toát ra trên người.
"Huynh đệ, nghĩ kỹ chưa?" Nam tử mở miệng hỏi.
"Ừ, ta phát hiện cháu trai ngươi quả thực rất kỳ quặc. Hắn nói những điều khó hiểu, còn ám chỉ trong phòng này có quỷ." Giang Thân cười lạnh. 'Hắn cho rằng ta không đoán được, chính hắn mới là con quỷ kial'
"Mười một giờ tối, cùng nhau chạy trốn như thế nào?”
Ánh mắt nam tử sáng lên: "Được!"
Lúc này, Giang Thần nhìn nữ tử vừa tắm xong, chỉ quấn một chiếc khăn tắm, toàn thân trắng ngần, đột nhiên đề nghị: "Hay là chúng ta cùng nhau ngủ, như vậy sẽ tiện lợi hơn khi chạy trốn."
Nam tử đang vui vì kế hoạch được thực hiện nên không hề nghĩ ngợi liền gật đầu: "Được..."
Nói được một nửa, hắn đột nhiên chú ý đến ánh mắt Giang Thần nhìn chằm chằm vợ mình.
Lập tức cảnh giác.
"Đồ chó, ngươi đây là muốn tiện lợi cho việc chạy trốn hay là muốn sờ vợ ta? Quỷ khí + 999!
"Thôi bỏ đi, như vậy dễ khiến tẩu tẩu và cháu trai ta nghỉ ngờ!" Nam tử nhanh chóng quyết định từ chối.
Giang Thần lưu luyến nhìn vợ hắn vài lần, rồi thất vọng lắc đầu: "Đáng tiếc, thật trắng."
"Hả?!" Nam tử trừng mắt. Quỷ khí +990I
"Khụ, ta nói dang này dễ tăng thêm nguy hiểm, nhưng ta tôn trọng lựa chọn của ngươi." Giang Thần võ vai nam tử, xoay người rời đi.
Kế hoạch đã được định.
Hơn nữa còn là hợp tác với ba bên.
Một loạt thao tác này khiến Hồng tỷ nhìn đến ngây người.
Nàng không khỏi nhớ tới những gì Giang Thần dạy dọc theo đường đi. "Đi vào thế giới nội tâm của quỷ vật" "Dung nhập chúng nó' "Hòa mình thành một mảnh" "Chân tâm đổi chân tâm!'...
Hồng tỷ như có điều suy nghĩ, âm thâm ghi nhớ những kinh nghiệm quý báu này. ...
Sắp đến giờ ăn rồi.
Nữ tử lại lải nhải vài câu về việc nữ nhi mình thế nào còn chưa về, sau đó kêu mọi người bắt đầu ăn cơm.
Giang Thần và Hồng tỷ lấy lý do sức khỏe không tốt nên vào phòng trước.
Không lâu sau, đứa bé cũng trở về.
Ba người ăn ý không nói thêm gì.
Đứa bé ngủ rồi.
Hai người thì ngồi ở một bên.
Bên ngoài cũng khôi phục yên tĩnh, chỉ có tiếng "Răng rắc răng rắc" của đồng hồ treo tường trong phòng khách. ... Rất nhanh, đã hơn mười giờ năm mươi.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân rất nhỏ, có người dừng ở trước cửa.
Giang Thân và Hồng tỷ liếc nhau, đứng dậy đi ra ngoài, phát hiện chính là hai vợ chồng tiểu thúc tử. Bốn người ăn ý không phát ra bất kỳ tiếng động nào, hướng về phía cửa.
Nam tử dường như đã sớm chuẩn bị, dùng mấy thanh gỗ lót dưới cửa chống trộm, phòng ngừa trục chịu lực phát ra tiếng động.
Mấy người cẩn thận mở cửa.