Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Đại Yêu (Bản Dịch)

Chương 308 - Chương 308: Gặp Lại Hàn Nguyệt

Chương 308: Gặp Lại Hàn Nguyệt Chương 308: Gặp Lại Hàn NguyệtChương 308: Gặp Lại Hàn Nguyệt

Ngoài ra, hắn còn bán phá giá một số quỷ khí không cần dùng, tặng Đoản Đao Ám Sát sau khi cường hóa, Tàng Khí Ngọc Kiếm, cùng với mấy quả Tụ Linh Đan + 3 cho Trân Tuyết và Hồng tỷ. Sau lân hóa yêu Hoàng Sư Tinh lần trước, thực lực của hắn đã gần đạt đến C+, nên những thứ này không còn phù hợp với hắn nữa.

Tuy nhiên, điều đáng tiếc là Giang Thần tìm khắp chợ đen cũng không tìm được một kiện vũ khí nào ưng ý.

Bây giờ, có ba món vũ khí thu hút sự chú ý của hắn:

Bách Nhân Trảm: Một cái lưỡi búa pháp khí trung phẩm cực đẳng, nghe nói là đã giết qua không dưới hơn một trăm người. Huyết Y Đao: Một con dao phay khắc đầy văn tự nguyền rủa, được đồn quỷ khí tùy thân của một đầu Huyết Y. Tuy nhiên, nó chỉ là một thanh quỷ khí trung phẩm cực đẳng, có khả năng chỉ được nhuộm bằng máu của con Huyết Y nào đó, bị lão bản đem ra lừa người.

Đinh Đâu Chùy: Một thanh chùy cũng là pháp khí trung phẩm cực đẳng.

Loại vũ khí mà Giang Thần muốn mua từ đầu chính là loại cấp này, phù hợp với những người sử dụng là cao thủ ngụy cấp B như Từ Hình Phong và Khâu Hồng.

Chỉ là không nghĩ tới, ngắn ngủn vài ngày, chính mình kiếm được hơn ba mươi vạn điểm tích lũy, tài đại khí thô dưới, ánh mắt tự nhiên cũng cao hơn.

Hắn đang đứng ở ven đường nhíu mày suy nghĩ. Rốt cuộc nên chọn cái nào.

Đột nhiên một nữ nhân mặc áo khoác da nâu vàng đi tới, nhiều lần xác nhận vài cái, mới đi tới trước mặt hắn: "Đại lão!

Giang Thần sửng sốt.

Trong lúc nhất thời không kịp phản ứng: "Ngươi là... '

"Đại lão ngươi đã quên sao, đêm hôm đó, ta bị trói, ngươi đầu tiên là cứu †a, sau đó bắt đầu tra tấn ta, đem ta đều bóp sưng lên..." Đối phương rất là kích động.

Phía dưới áo khoác da là quân áo tác chiến màu đen, dáng người có lồi có lõm như ẩn như hiện, khiến người ta miên man bất định.

Mà lời nàng nói còn khiến người ta chú ý hơn. Trong lúc nhất thời không ít người đều nhìn tới.

Trần Tuyết cũng mở to mắt, mặt đỏ đến tận lỗ tai, hoảng sợ nhìn về phía Giang Thần.

Hắn chơi biến thái như vậy?

Đem người ta đều... Bóp sưng lên?

Khi nghe lời này, Giang Thần bỗng nhiên hiểu ra: "Hàn Nguyệt! Là ngươi à, nói sớm thì ta đã nhớ ra rồi".

Tối hôm đó trời tối, lại còn giằng co với Ấu Bạt một trận khiến cho hắn bị xung kích tâm lý rất mạnh.

Khiến hắn không chú ý lắm đến người kỳ nhân duy nhất còn sống sót được Cố thị mời tới này, nhớ rằng lúc đó để chứng minh xem nàng có phải là quỷ vâth hay không, hắn đã bóp mặt người ta hơi sưng. "Lần trước chia tay, ta còn tưởng rằng sẽ không có cơ hội báo đáp ân tình của ngươi, đã đến chợ đen, nhất định phải để ta tiếp đón chu đáo, đi thôi, chúng ta vào phòng riêng”.

Hàn Nguyệt rất nhiệt tình.

Kéo cả nhóm người đi đến một cánh cổng lớn bên đường, bên trong là phòng nghỉ chuyên dành cho chợ đen, giá cả đắt đỏ, một mặt là biểu tượng của sự đẳng cấp, mặt khác cũng thuận tiện cho những kỳ nhân tiến hành một số giao dịch mờ ám.

Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này.

Đôi mắt như sắp lồi ra khỏi tròng.

Bị trói lại tra tấn rồi còn phải đa tạ hắn sao?

Giờ lại còn đi vào phòng riêng? Thú vị vậy sao!

"Ta đi, dưa to kinh thiên động địa!"

"Đây là M trong truyền thuyết sao?"

"Sao ta không gặp được chuyện tốt thế này, dáng người của nữ tử đó, đúng là tuyệt!"

"Suyt! không muốn sống nữa à? Đó là người của đội chấp pháp!"

Vào phòng riêng, Hàn Nguyệt gọi một số loại trái cây, đồ uống, đồng thời nói với Giang Thân rằng có chuyện gì ở chợ đen cũng có thể tìm nàng, tuy không dám nói là có thể giải quyết được mọi chuyện nhưng những người bán hàng, lão bản bình thường vẫn sẽ nể mặt đội chấp pháp đôi chút.

Nếu bị người khác lừa, nàng cũng có thể giúp đi tìm người bán hàng để trả lại hàng.

Giang Thần liên tục nói không cần, những lão bản đó đều rất tốt, không ai lừa hắn.

Hàn Nguyệt nghe có vẻ nghỉ ngờ, đội chấp pháp mà nàng tham gia mới tiếp quản đội chấp pháp trước, chịu trách nhiệm về an ninh chợ đen vào buổi trưa nên vẫn chưa rõ những chuyện đã xảy ra trước đó.

"Không thể nào, những tên gian thương đó một người ranh ma hơn một người, đồ bán ra nửa thật nửa giả, rất nhiều người đã bị lừa".

"Có lẽ ta thường làm việc tốt, trên người mang theo một khí chất lương thiện thuần khiết nên không ai muốn lừa †a chăng”. Giang Thần giải thích.

Lúc này.

Hồng tỷ ở một bên nhỏ giọng giải thích cho Trần Tuyết về chuyện đêm đó, cuối cùng cũng khiến nữ tử mặt đỏ bừng bừng này ngừng những suy nghĩ cấm ky trong đầu.

Giang Thần nhìn về phía Hàn Nguyệt: "Thực ra cũng có một chuyện muốn nhờ ngươi giúp".

"Ngoài những quầy hàng và cửa hàng trên phố, chợ đen của các ngươi còn bán những thứ khác không, cái loại chất lượng cao hơn một chút kia".

Hàn Nguyệt trầm ngâm một lát.

"Nếu nói vậy thì đúng là có, nhưng đại lão a, giá ở đó đắt kinh khủng, hơn nữa còn phải xác thực danh tính, có địa vị, thực lực, gia thế đủ cao mới có thể vào".
Bình Luận (0)
Comment