Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Đại Yêu (Bản Dịch)

Chương 313 - Chương 313: Mượn Đao Giết Người

Chương 313: Mượn Đao Giết Người Chương 313: Mượn Đao Giết NgườiChương 313: Mượn Đao Giết Người

Dưới sự kích thích của cơn đau dữ dội, hắn vẫn có thể giữ được một chút tỉnh táo, đưa ra một phương án tương đối hợp lý, ý đồ tự cứu.

Là một sát thủ chuyên ám sát kỳ nhân trong nhiều năm.

Thật sự không bình thường.

"Tần gia tồn tại, muốn động vào Tần Vũ cũng không dễ dàng gì..." Giang Thần thì thâm.

Sau đó hắn nói một câu khiến Trịnh Húc rùng mình:

"Nếu Tần gia không còn nữa, chẳng phải là không còn ai bảo vệ hắn nữa sao?"

Vị sát thủ số một này trợn tròn mắt. Ngươi đang nói cái gì vậy?!

Tần Vũ có tài cán gì chứ...

Điều đáng sợ nhất là hắn phát hiện ra rằng khi Giang Thần nói câu này, tiểu tử trước mặt hoàn toàn không giống như đang nói đùa.

Giọng điệu bình thản, khiến người khác không khỏi nghi ngờ, dường như hắn thực sự có năng lực đó, có thể xóa sổ một gia tộc đã tôn tại hàng chục, hàng trăm năm.

Hồng tỷ bên cạnh vội khuyên: "Tiểu Thần, bình tính một chút, giết nhiêu người như vậy, Âm Tào sẽ không bỏ qua đâu."

Lời nói này càng khiến Trịnh Húc kinh ngạc.

Nghe ý của đối phương, dường như không hề thấy việc tiểu tử này nói sẽ diệt một gia tộc là chuyện gì ghê gớm. "Cũng đúng." Giang Thần lắc đầu.

Cửu Châu vẫn chưa hỗn loạn đến mức đó, nếu hắn thực sự làm chuyện tàn nhãn như vậy, có thể sẽ gặp rắc rối.

Giang Thần cũng không thấy có gì không ổn.

Bởi vì đây cũng chính là lý do khiến giới kỳ nhân Cửu Châu vẫn có thể tương đối ổn định.

Nếu không có luật lệ do Âm Tào và Đạo Minh ban hành, Tân Vũ muốn giết hẳn, có lẽ sẽ không phải phái một sát thủ lén lút đến, mà sẽ dẫn theo hàng chục cao thủ của Tần gia, vây đánh hẳn đến chết ngay trên phố.

"Nhưng đợi khi đao của ta đến, có thể cho bọn hắn nếm thử một chúng."

Giang Thần lẩm bẩm.

Tự tay diệt sạch cả nhà người khác, quả thực quá tàn bạo.

Mượn đao giết người, sẽ tao nhã hơn nhiều.

Hơn nữa, trên người hắn bây giờ ta có không ít "đao', Ấu Bạt, Trần Nhân, Ám Minh... đầu là những thanh đao tốt.

"Nhưng cũng không thể để tiểu tề tử này nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật..."

Với Tần gia, Giang Thần vẫn nể mặt, trước tiên nhớ xuống một bút, còn tiểu tề tử đã lên kế hoạch giết hắn lần này, chắn chắn là phải an bài một phen.

"Vậy thì, Hồng tỷ..."

Hắn nhanh chóng nảy ra ý tưởng. ...

Bên kia.

Cửa đông chợ đen.

Tân Vũ được hơn chục người vây quanh đi ra, ngậm điếu thuốc, một tay ôm một nữ nhân đầy đặn, liên tục xoa nắn qua lớp váy.

Còn ngoảnh đầu nói với một người bên cạnh: "Giết gà dọa khi, hai tiểu tiện nhân Dương gia và Trần gia không thể động vào, cũng không thể để chúng sống thoải mái."

"Lát nữa chặt đầu tiểu tử này, cắt làm hai mảnh, đưa qua cho các nàng. Nhất định phải làm cho đại bá ta hài lòng! Dám động đến người Tần gia ta, bất luận là ai, đều phải trả giá đắt!"

Ngay lúc này, một chiếc xe cách đó không xa phanh gấp dừng lại. Một nữ tử với búi tóc rối bù, vẻ mặt hoảng hốt chạy vào chợ đen, như muốn tìm ai đó cầu cứu.

"Tiện nhân này, thật phong tao al" Tần Vũ nở nụ cười méo mó, ném rác rưởi trong tay vào nữ tử, bước nhanh tới đón. Hắn dang rộng hai tay, chặn trước mặt Hồng tỷ như diều hâu bắt gà con.

"Mỹ nữ! Vội vã đi đâu vậy?"

"Ngươi..." Hồng tỷ phẫn nộ, xấu hổ: "Đùa giỡn lưu manh giữa đường, không sợ ta báo cảnh sát sao?”

"Ha ha ha..." Tân Vũ cười như nghe được chuyện cười lớn: "Chuyện giữa chúng ta, trị an không quản được."

Nghe vậy, Hồng tỷ như nghĩ ra điều gì, đồng tử dân mở rộng, lùi lại hai bước, sắc mặt vừa sợ vừa giận, chỉ vào Tân Vũ: "Là... là ngươi?"

Tân Vũ cười lạnh: "Tên tình lang chết tiệt của ngươi đã đi rồi, sau này đi theo ta đi, hầu hạ ta cho tốt, sẽ không bạc đãi ngươi!"

"Làm sao ngươi biết Tiểu Thần đã chết, tên sát thủ kia..."

Tân Vũ định mở miệng. Lúc này, một nam tử trung niên đi đến từ phía sau, trầm giọng nói: "Vũ thiếu!"

Vẻ mặt Tân Vũ trở nên u ám, bất quá hắn còn không ngu quá mức, nên không nói tiếp mà nhìn chằm chằm Hồng tỷ.

"Không cần phí lời, tình lang của ngươi đã chết, mối quan hệ của ngươi với đội chấp pháp cũng tan vỡ, bọn hắn sẽ không giúp ngươi. Ta cho ngươi hai lựa chọn. Đi theo ta, hoặc một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ chết một cách bí ẩn tại nhà." Tần Vũ lạnh lùng nói.

"Là ngươi hại chết Tiểu Thần, là ngươi... Là ngươi..." Hồng tỷ thất hồn lạc phách.

Thấy vậy, Tân Vũ càng thêm tức giận, như bị kích động dây thần kinh nào đó, hai mắt đỏ lên tiến đến: "Là lão tử thì thế nào?"

"Lão tử thích loại nữ tử trinh tiết liệt nữ như ngươi, đi, theo ta về nhà, cho tên tình lang trên trời của ngươi có linh hồn cũng nhìn xem ngươi dâm đãng đến mức nào!"

Ngay lúc này, mọi bi thương trên mặt Hồng tỷ biến mất.

Nàng nói với điện thoại bên cạnh: "Tiểu Thần, chỉ có thể nói đến đây thôi, đủ chưa?"

"Cũng không tệ."

Cách đó không xa, sau một chiếc xe, Giang Thần bước ra.
Bình Luận (0)
Comment