Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Đại Yêu (Bản Dịch)

Chương 413 - Chương 413: Thu Dọn Tàn Cuộc

Chương 413: Thu Dọn Tàn Cuộc Chương 413: Thu Dọn Tàn CuộcChương 413: Thu Dọn Tàn Cuộc

Rốt cuộc là đối thủ khủng khiếp như thế nào.

Có thể gây ra tất cả những điều này?

"Có phải là Bạt thời kỳ đỉnh cao không? Nên không thể, theo ghi chép ít ỏi của Cố gia, thì năm xưa bọn hắn là những thế gia săn Bạt."

"Thợ săn đôi khi cũng bị con mồi của mình làm bị thương, nhưng việc hai bên duy trì vai trò trong hàng nghìn năm lại hoán đổi cho nhau, thì gần như là không thể..."

Giang Thần hít một hơi thuốc, càng cảm thấy, phương châm che giấu thực lực của mình lúc đầu là đúng đắn.

Thế giới này, còn bí ẩn và nguy hiểm hơn hắn tưởng rất nhiều.

Không lâu sau.

Cố gia dọn dẹp xong căn nhà, hắn tắm rửa rồi đi ngủ. ...

Sáng sớm hôm sau.

Giang Thần bắt taxi, đi đến Âm Tào.

Mặc dù hôm qua các âm sai đều dậy rất sớm, nhưng hắn vẫn có chút không cam lòng.

Khi đến nơi là năm giờ, trời vừa tờ mờ sáng, cửa tòa nhà đã mở, trước cửa đặt hai chiếc ghế bành, Ngụy đại gia nằm trên đó.

Bên cạnh là một tiểu cô nương trông khoảng mười lăm mười sáu tuổi, đôi chân trắng nõn, rất bắt mắt.

"Ồ, tiểu cô nương này, chân trắng thật!"

Giang Thần không khỏi trêu chọc. "Sờ thử không?" Ngụy đại gia ở bên cạnh xúi giục.

Nữ tử quay đầu lại, liếc nhìn.

Một áp lực khủng khiếp ập đến, khiến Giang Thần đột nhiên dừng bước, hai chân nặng như đeo chì, không thể bước thêm một bước nào nữa.

Lúc này hắn mới phát hiện ra.

Nữ tử này có vẻ ngoài lạnh lùng, ánh mắt bình tĩnh như một vũng nước lặng, cả người ngồi đó, giống như một tảng băng ngàn năm.

Lạnh lùng kiêu ngạo.

Kết hợp với khuôn mặt như tượng băng, không chê vào đâu được, khiến người ta không khỏi tự tỉ, muốn quỳ xuống trước mặt nàng.

"Ha ha-"

Giang Thần nhếch miệng cười, yêu lực truyền khắp toàn thân.

Nhưng vẫn không thể chống lại áp lực đó.

Giờ phút này, dường như là yếu tố cuồng bạo trong huyết mạch, không cho phép hắn dừng bước trước một áp lực khí thế, trong cơ thể mơ hồ truyền đến tiếng gầm rú của dã thú.

Hắn bước ra một bước, phá vỡ áp chế của đối phương.

Chống lại áp lực khủng khiếp này.

Mỗi bước hắn bước ra, trên nền xi măng đều để lại một dấu chân sâu hoắm.

Ngụy đại gia rất có hứng thú. nhìn cảnh này, cười mà không nói.

Còn nữ tử thì hơi nhướng mày.

"Sở Hàn Nguyệt hơi ngạc nhiên, quỷ khí +8000." Sắc mặt Giang Thần cũng thay đổi, không ngờ nữ tử trông có vẻ trẻ tuổi này, rất có thể là một đại tông sư!

Nhưng khi nhìn thấy thu hoạch được tới tám nghìn.

Đôi chân đang bước của nhất thời hắn có thêm lực lượng.

Vài bước đã đến gần hai người.

Cân nhắc lời lẽ, hắn mở lời lịch sự: "Lão Ngụy, nữ tử này có phải đang mưu đồ tiền hưu của ngươi không? Nghe ta khuyên một câu, nhất định đừng mắc lừa."

"Ha ha ha..." Ngụy đại gia cười ngả nghiêng.

Sở Hàn Nguyệt bên cạnh vẫn không biểu cảm.

Nhưng một tiếng nhắc nhở đã vang lên bên tai Giang Thần. "Quỷ khí +34000."

Lần này hắn đã xác định chắn chắn, đây đúng là một đại tông sư, cao thủ cấp AI

"Nguy đại gia, người ngoài đột nhập vào Âm Tào, ta có thể xử lý hắn chứ?" Sở Hàn Nguyệt đột nhiên lên tiếng.

Rõ ràng nàng không hề cử động.

Nhưng lúc này, toàn thân Giang Thần đều dựng hết tóc gáy.

Đôi mắt hắn cũng dân dần nheo lại, nhìn chằm chằm vào nữ tử trước mặt: "Ngươi có thể trực tiếp thử xem!"

Sở Hàn Nguyệt nhìn lại.

Dần dần, đôi mắt như nước chết đó lần đầu tiên xuất hiện biến đổi cảm xúc, dường như mang theo một chút nghi hoặc.

"Ta lại không thể giết ngươi." "Ha ha, thú vị."

Giọng nói của nàng rất thanh thoát, trong trẻo dễ nghe, rõ ràng rất non nớt, nhưng ngữ khí lại cố tình tỏ ra già dặn hơn, tạo nên một sự đối lập đáng yêu.

"Được rồi, đừng so đo với hậu bối."

Ngụy đại gia lên tiếng.

Khí thế trên hiên trường chững lại, rồi tan đi hết.

"Ta đi trước đây" Sở Hàn Nguyệt cũng không nói thêm gì nữa, đứng dậy, đi về phía bên trong đại môn.

Giang Thần không chút khách khí ngồi xuống ghế bành, trên đó vẫn còn hơi ấm, quả nhiên, dù là nữ tử lạnh lùng đến mấy thì mông cũng ấm áp.

"Lão Ngụy, lời nữ nhân không thể tin, nhất là nữ nhân đẹp, hắn đừng để bị lừa." "Tiểu tử thối, đừng nói bậy, đây là cháu gái nuôi của ta" Ngụy đại gia không vui mở miệng.

"Phải không?? Đôi chân này trắng thật. Giang Thần nhìn theo bóng lưng của nàng, lại trêu chọc thêm một câu.

Bóng người phía trước khựng lại.

"Quỷ khí +25000."

Nhưng hắn cũng không phải chỉ vì muốn tăng quỷ khí, mà lời khen ngợi cũng là thật lòng.

Trong số những đôi chân, trước đây Dương Thiền là người hẳn thấy đẹp nhất, thon dài hữu lực, có thể chơi cả năm.

Bây giờ thì khó nói rồi.

Đôi chân của Sở Hàn Nguyệt cũng thon dài, và rất trằng, không phải loại trắng xanh không khỏe mạnh, mà là một loại trắng mịn rất hấp dẫn, giống như ngọc mỡ dê, như một tác phẩm nghệ thuật.

Bất kỳ nam tử nào nhìn thấy cũng sẽ khó quên cả đời.

"Thích không? Giới thiệu cho ngươi làm bạn gái?" Ngụy đại gia ở bên cạnh mở lời.

"Không, nàng còn quá nhỏ, dễ vi phạm pháp luật." Giang Thần rất lý trí.
Bình Luận (0)
Comment