Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Đại Yêu (Bản Dịch)

Chương 631 - Chương 632: Ám Minh Rời Đi 1

Chương 632: Ám Minh Rời Đi 1 Chương 632: Ám Minh Rời Đi 1Chương 632: Ám Minh Rời Đi 1

"Á... á... ái"

Bốn phía chỉ vang lên những tiếng gào thét đây bất cam và tuyệt vọng của vị Chuẩn Quỷ Vương này.

Bị giết chết trực tiếp không đáng gì.

Đối với bậc cường giả này, đã sớm hiểu sinh tử tùy mệnh, bản thân sẽ có ngày như vậy.

Nhưng điều kinh khủng nhất là, trơ mắt nhìn sức mạnh, cơ thể bị hút dần từng chút một, mà lại bất lực, không khác gì một loại tra tấn tàn khốc!

Cuối cùng.

Bộ xương của Vụ Quỷ Chuẩn Vương cũng mất đi màu sắc, bị Giang Thần đơn giản hút hết Âm Thần Chùy, từng tấc từng tấc đập thành bụi. Vị Chuẩn Quỷ Vương mờ ảo đó cũng biến mất theo Quỷ Vực máu đỏ.

Khi thấy tên của một người xuất hiện trên cây chùy.

Giang Thần cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Khoảnh khắc này.

Toàn trường yên lặng chết chóc.ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Một đôi mắt nhìn thiếu niên toàn thân đâm máu đó, tràn đầy sự kính sợ và kinh hoảng.

Lúc này từ bên trong quan tài trấn hồn, đột nhiên bắt đầu tuôn ra máu tươi, tiếng gào thét quái dị vang lên từ bên trong, quá trình đột phá của Ngụy Vô Địch dường như đã đến bước quan trọng.

Nơi chân trời.

Ba vị Vương tự nhiên cũng nhìn thấy kết quả của trận chiến này. Tả Nghi và Quỷ Vương Địa Bồ Tát mặt mày u ám như nước, Bình Đẳng Vương dường như muốn cười, lại nhận thức được điều gì đó, đành nén cười lại, rất cảnh giác nhìn hai vị Vương trước mặt.

"Bình Đẳng!"

"Hảo thủ đoạn a, thật sự là hảo thủ đoạn!"

Giọng nói của Tả Nghi rõ ràng có chút nghiến răng ken két.

Bình Đẳng Vương không để ý đến hẳn, đôi mắt sắc bén như kiếm, đột nhiên nhìn chằm chằm vào mặt biển: "Địa Bồ Tát, ngươi đang muốn chết!"

Hoàn toàn sửng sốt.

Trước đó luôn hòa thuận thân thiện với Quỷ Vương Địa Bồ Tát, giờ phút này thân ảnh hẳn đã lắc lư, xuất hiện trên mặt biển. Dưới đáy đại dương,'Vô Gian Luyện Ngục" đang không ngừng rung chuyển, nơi đó trấn áp một vị nữ Quỷ Vương toàn thân đỏ rực, bốn phía sóng biển nổi lên cuồn cuộn, cảnh tượng kinh hoàng.

"Bình Đẳng Vương đại nhân, thất lễ rồi, hiện thời điểm này, chúng ta không thể để Cửu Châu có thêm một vị Vương nữa, đặc biệt là Ngụy Vô Địch, một vị nghịch thiên Quỷ Tu Vương."

Địa Bồ Tát hai tay chắp lại trước ngực, ánh kim rực rỡ, một chưởng đánh vào đáy biển, dấy lên sóng thần cao vài ngàn trượng.

Một thủ ấn Phật Đà khổng lồ hiện ra, một ngón tay đã sánh ngang với bàn tay lớn của Vụ Quỷ Chuẩn Vương trước đó, trực tiếp đâm vào Vô Gian Luyện Ngục.

"Âm" Tiếng nổ vang lên.

"Vô Gian Luyện Ngục" sụp đổ, hóa thành một mảnh đồ vật.

Bình Đẳng Vương mặt trầm, vung tay triệu hồi thứ đó bay trở lại.

Vị Nữ Quỷ Vương mặc áo đỏ bị hành hạ thê thảm, gân như không còn hình dáng con người từ đáy biển bay lên, cùng Địa Bồ Tát, Tả Nghi, ba vị Vương tạo thành thế gọng kìm, bao vây Bình Đẳng Vương.

"Ha ha! Bình Đẳng, trước khi đến đây ngươi có nghĩ qua rằng hôm nay chính là ngươi gặp nạn sao?" Tả Nghi cười ngông cuồng.

"Viên gia của các ngươi ở Cửu Châu không phải giỏi đoán mệnh sao, lẽ nào vị lão tổ Viên gia không tiên đoán được hôm nay ở Cửu Châu, hoặc sẽ có Vương lâm nạn?" Địa Bồ Tát thì chỉ cười tửm tỉm nhìn Bình Đẳng Vương.

Nữ Quỷ Vương mặc áo đỏ với vẻ sợ hãi và hận thù, không dám nói gì, nhưng biểu cảm đó rõ ràng cũng muốn cắn một miếng thịt trên người Bình Đẳng Vương.

Các đại tông sư xung quanh nhìn đều ngớ người ra.

Cmn!

Kích thích vậy sao?

Thật sự sắp xảy ra trận chiến giữa các Vương sao?

Chỉ vì một mình Ngụy Vô Địch, lại quan trọng đến vậy sao?

Điều họ không chú ý là, Địa Bồ Tát lúc này, thỉnh thoảng liếc nhìn thiếu niên, vẻ bề ngoài hòa nhã dễ gần, nhưng thực tế mới là người chỉ đạo hành động này.

Lý do dẫn đến quyết định mạo hiểm tại biên giới Cửu Châu đối đầu với một vị Diêm La.

Bởi vì...

Thiếu niên đó trong mắt hắn, mức độ đe dọa đã không thua kém gì Ngụy Vô Địch!

Giết chết Ngụy Vô Địch, cộng thêm hắn, dù có mạo hiểm một chút, cũng đáng.

"Ha ha, giết ta?"

Bình Đẳng Vương cười, tay cầm cây bút, trên đỉnh đâu trời xanh như bị nhuộm mực đen, càng lúc càng u ám.

"Ba người các ngươi, còn chưa đủ tư cách."

Nói thì nói vậy, nhưng tay hắn giấu sau lưng lại đang nhanh chóng kết ấn phức tạp, gửi đi từng thông điệp câu cứu. "Bình Đẳng Vương đại nhân nghĩ nhiều rồi, chúng ta sao dám động đến Diêm La của Cửu Châu?"

Lúc căng thẳng, Địa Bồ Tát lại mở miệng.

"Ta và Tả huynh, chỉ muốn cùng đại nhân giao đấu một chút."

"Tiểu hữu bên kia không phải rất mạnh sao?"

"Ha ha, để vị tân Quỷ Vương này thử xem hắn mạnh đến đâu, chắc đại nhân sẽ không ngăn cản chứ?”

Lời này vừa ra.

Sắc mặt Bình Đẳng Vương lập tức trầm xuống.

Nếu mục tiêu của đối phương là hẳn, thì vấn đề không lớn, hắn dù sao cũng có thể cầm cự đến khi cứu viện đến. Nhưng nếu hai vị Vương quấn lấy hắn.

Một vị Vương ra tay với người dưới cấp Vương, chỉ trong vài hơi thở, người của hẳn sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.

Hơn nữa lần này.

Cửu Châu thực sự không còn hậu thủ.

Chỉ có các Diêm La mới biết, cấm khu người sống gần đây xảy ra chuyện lớn, các Diêm La khác đều bị cuốn vào.
Bình Luận (0)
Comment